Chu Từ Thâm im lặng một lát:
"Không cần."
Anh lúc này thật sự không muốn nhìn thấy cô.
Từ lúc được đưa về Chu gia với cái mác là con riêng, Chu Từ Thâm đã chán ghét cái gọi là huyết thống và kế thừa này.
Đặc biệt là khi anh bước vào cửa Chu gia, nhìn thấy Chu Tuyển Niên bị liệt nửa người ngồi trên xe lăn, trong mắt hiện lên vẻ u ám, sự bẩn thỉu và tự ti đến gạch ngói cũng không thể che giấu được, gần như khiến anh nghẹt thở.
Vì vậy, việc Nguyễn Tinh Vãn sử dụng đứa con làm quân bài thương lượng, đã thực sự chạm đến giới hạn của anh.
Chu Từ Thâm lại mở điện thoại lên, bởi vì trước khi bị cho vào danh sách đen, trong cuộc đối thoại giữa anh và Nguyễn Tinh Vãn, không có sự quan tâm cẩn thận nào từ cô, cũng không có sự căn dặn nào của cô, càng không có sự chờ đợi im lặng ngoan ngoãn của cô, chỉ còn lại một khoảng trống.
Ngón tay thon dài của anh bắt đầu nhập vài kí tự, sau đó lại xóa từng kí tự đi.
Một tiếng đồng hồ sau, ngay khi Nguyễn Tinh Vãn chuẩn bị đi ngủ, điện thoại ở đầu giường đột nhiên rung lên.
Cô hé mắt, chỉ nhìn thấy mấy chữ được gửi tới từ tên đàn ông khốn nạn kia:
“Còn hai mươi lăm ngày.”
Nguyễn Tinh Vãn:"................................"
Anh có cần đến mức vậy không, đã nữa đêm rồi còn gửi thời gian đếm ngược cái c.h.ế.t cho cô.
Nguyễn Tinh Vãn suy nghĩ một chút, ngay cả chữ cũng lười gõ, trả lời tin nhắn bằng icon ok.
Nghiêm túc và trang trọng. Tượng trưng cho quyết tâm trả nợ đúng hạn của cô. Tuy nhiên, cô rất không hài lòng với cách làm phiền giấc mơ của người khác của Chu Từ Thâm, liền ngay sau đó đổi biệt danh " cẩu nam nhân" thành " Chu ác bá".
Sau đó hài lòng đặt điện thoại xuống và chìm vào giấc ngủ.
Còn bên phía Thư Tư Vi thì cũng nghe được tin đồn từ phía châu báu Thành Quang truyền tới, sau khi hoài nghi bản thân một lúc, lại khẳng định một sự thật.
Đó chính là Chu tổng ngoài mặt thì lạnh lùng với cô ta, nhưng thực ra trong lòng lại rất quan tâm đến cô ta.
Bây giờ nghĩ lại một chút, mỗi lần anh trách mắng cô ta, đều là vì Nguyễn Tinh Vãn đang gây rắc rối, cô ta thì cố gắng cẩn thận lấy lòng anh.
Nhưng sau đó, anh cũng không có đối đãi với cô ta như thế này, thậm chí anh còn đưa cho cô ta tài nguyên của châu báu Thành Quang, cũng đã làm tới mức như này rồi.
Có vẻ như nguyên nhân là vì Nguyễn Tinh Vãn, Chu Từ Thâm cực kì chán ghét loại chuyện như thế này.
Nhưng nếu như vậy, cô ta căn bản không cần dùng thủ đoạn gì, sau này cư xử đúng mực, tự nhiên có thể kéo xa khoảng cách với loại người như Nguyễn Tinh Vãn, Chu Từ Thâm cũng sẽ càng thích cô ta hơn.
Với ý tưởng này trong đầu, khi Thư Tư Vi gặp Nguyễn Tinh Vãn ở hậu trường buổi diễn, không tiến lên mỉa mai cô như trước kia nữa, mà chỉ hừ lạnh một tiếng kinh thường, liền nhanh nhẹn rời đi.
Bùi Sam Sam chậc lưỡi, vẻ mặt khó tả:
“Sao hôm nay cô ta không lao tới như một con ch.ó điên nữa nhỉ?”
Nguyễn Tinh Vãn sắp xếp lại đồ trang sức trước mặt:
“Có lẽ là đã tiêm vắc xin ngừa bệnh dại.”
Mặc dù Bùi Sam Sam không có nói với Nguyễn Tinh Vãn rằng Thư Tư Vi sẽ là tâm điểm trong chương trình này, nhưng vài ngày trước, khi cô đến Thành Quang để tìm Lâm Tư, cô đã nghe thấy không ít người đang thảo luận về việc Chu Từ Thâm vì Thư Tư Vi mà đầu tư rất mạnh tay.
Không chỉ nhân viên công tác của châu báu Thành Quang, mà cả những người mẫu và nhà thiết kế khác cũng đều đang vô cùng hâm mộ.
Thân là người mẫu có thể tùy ý lựa chọn nguồn tài nguyên hàng đầu thì không cần nói rồi, nhưng nếu như là nhà thiết kế có thể dành được cơ hội lần này, chắc chắn là có thêm càng nhiều sân chơi để thể hiện tài hoa, không chỉ có như vậy, thậm chí còn có thể có được sự hợp tác và hướng dẫn của nhà thiết kế nổi tiếng nước ngoài.