Tình Yêu Ngọt Ngào


Cả thành phố Thượng Hải không ai mà không biết nhóm AFT.

Nhóm có 5 thành viên, họ đều là những thiếu gia công tử bậc nhất Trung Quốc.

Họ hội tụ đủ những phẩm chất của quý ông hoàn hảo, nhưng đó là đối với ngoài xã hội còn ở trên giường….

Hoắc Thành Danh chính là trưởng nhóm, anh chỉ mới 27 tuổi nhưng đã đủ phải khiến ngời ta phải khinh ngạc, được gửi gắm học ở nước ngoài từ bé, 18 tuổi anh theo ba anh bước chân vào giới khinh doanh, năm anh 21 tuổi đã thay ba anh lên ngồi chiếc ghế chủ tịch.

Kể từ ngày Hoắc Thành danh lên làm chủ tịch Hoắc Thị như hổ mọc thêm cánh, đứng đầu trong các lĩnh vực trong cả ngoài nước, ai cũng kiên dè khi đối đầu với công ty này.

Tiếp theo đến Ái Phương Triều, Hứa Thanh, Cẩm Da, Triệu Thiên Hoàng.


5 anh tài chằng ai kém ai.

Gái đối với họ mà nói một đêm thay vài em là chuyện bình thường.
Họ thường dành ra cuối tuần hoặc là cuối để chơi cùng nhau, đua xe, ăn uống, đi bar,… Họ đã cùng nhau tạo lên một quán bar ở ngay trung tâm thành phố Thượng Hải tên AFT cùng tên với nhóm của họ , ở đây cũng được gọi là nơi quy tụ những cậu ấm và cô chiêu ở đây.
Hạ Sơ cô chỉ kém Hoắc Thành Danh có 3 tuổi.

Cô đến từ Trường Sa.

Cô cũng là một cô tiểu thư được ba mẹ rất yêu chiều, nhưng năm cô 18 tuổi ba mẹ cô đã qua đời vì tai nạn xe.

Lúc đấy cô chẳng còn ai ngoại trừ em trai mình cả, họ hàng đã hách hủi cô, nên cô đã quyết định bán hết toàn bộ đồ có giá trị trong nhà của mình, hai chị em cô ôm một khối tiền khổng lồ chuyển về Thượng Hải sống.

Cô đã mở một cửa hàng bán quần áo nhỏ, mới đầu là cô nhập một số mặt hàng về bán trước, sau đó tự cô thiết kế những bộ đồ khác.


Cứ như vậy mà cửa hàng cô đã hoạt động được 6 năm.

Tuy sự nổi tiếng cửa hàng cô không nhiều, nhưng số khách hàng quen vẫn di chuyển đến đây đều đều.
“Bà chủ Hạ thực làm tôi rất hài lòng, không uổng công tôi đợi nó suốt hai tuần.”
Một người khách hàng quen đã nói
“Dạ vâng em cảm ơn, nếu chị thấy ưng thì lần sau chị lại đến thêm một là nữa, em sẽ thiết kế co chị một bộ độc nhất vô nhị cả Thượng Hải này không ai có.”
Hạ Sơ cười mỉm chi nói lại với khách hàng.
2 giờ sáng, trong lúc Hạ Sơ đang chăm chú làm việc, số điện thoại của em trai cô gọi đến
“ Tại sao lại gọi chị giờ này? Không phải em đã bị quản giáo thu điện thoại rồi sao?” Hạ Sơ để điện thoại lên vai áp tai vào vừa làm vừa nghe
“Cô là chị gái của Hạ Nguyên?” – giọng từ bên đâu bên kia đáp lại
Làm cho Hạ Sơ một pha giật mình, nhận thấy đây không phải là giọng của em trai mình, cô bỏ chiếc kéo đang cắt vải trên tay xuống, cầm chiếc điện thoại nhìn tên danh bạ xác nhận lại một lần nữa
“Đúng tôi, tôi là chị gái của Hạ Nguyên.

Có chuyện gì với em trai tôi sao?”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận