Tình Yêu Ngọt Ngào


……
Kể từ ngày Hạ Nguyên xảy ra chuyện, cô luôn sợ hãi.

Lúc nào cố cũng giữ Hạ Nguyên bên cạnh mình.

Cô sợ rằng Hạ Nguyên sẽ xảy chuyện.

Đột nhiên cô có một suy nghĩ táo bạo
“Xin lỗi, làm ơn cô gọi cho chủ tịch Hoắc nói rằng có cô Hạ đến gặp” – Hạ Sơ nói với nhân viên tiếp tân của Hoắc Thị
“Dạ vâng, chị vui lòng đợi em một tý ạ” – Nhân viên tiếp tân nói

“Ring…Ring…Ring”
“Alo” – Hoắc Thành Danh nói
“Dạ thưa chủ tịch cô Hạ muốn tôi chuyển lời lại với anh rằng, cô ấy muốn gặp anh”
Hoắc Thành Danh nghe được câu nói đó lòng rất bồi hồi, anh không biết phải làm sao cả, anh không nghĩ rằng cô lại đến gặp anh như vậy.
Anh ta nhếch mép cười nhẹ một cách khoái trí.
“Đưa cô Hạ lên phòng làm việc tôi”

Được sự hướng dẫn của nhân viên, cô dễ dàng vào được phòng làm việc của Hoắc Thành Danh.

Đối với tất cả nhân viên mà nói ngoại trừ những người thân của Hoắc Thành Danh thì mới có thể vào phòng làm việc của anh.

Còn tất cả anh chỉ đều để ở phòng tiếp khác kế bên.
Ngay sau khi vô bên trong phòng làm việc của anh, chưa kịp để anh đứng dậy cô đã tiễn đến chỗ làm việc của anh ta.

Cô ngồi thẳng lên đùi của Hoắc Thành Danh, tay choàng qua cổ của anh, sau đó cô nhắm chặt mặt lại hôn anh ngấu nghiến.

Cô luồng chiếc lưỡi của mình vào bên trong khoang miệng của anh, m*t lấy từng tinh túy một.

Hoắc Thành Danh cũng thừa cơ hội, một tay anh giữ trụ ở sau cổ của cô, còn tay kia của anh cũng rất bận bịu vòng tay qua eo cô đang chuẩn bị dần tiến vào bên trong.
Nhưng anh nào đâu biết, ngay lúc anh có hứng thú nhất thì điện thoại của anh gọi đến.

Hạ Sơ thấy vậy cô liền buông anh ra đứng thẳng dậy, chỉnh lại quần áo cho chỉnh chu.

Sau đó định di chuyển ra bên ghế ngồi, thì đã bị Hoắc Thành Danh túm lại, anh để cô ngồi trên đùi của mình, tay ôm chặt không để cô chạy thoát.


Cô cố gắng vùng vẫy nhưng sức của cô sao lại anh ta, nên đành yếu thế nhượng bộ ngồi im
“Có chuyện gì sao?” – Hoắc Thành Danh nghe điện thoại nói với đầu dây bên kia
“Này, không định đi thật sao?”- Chẳng ai khác ngoài Ái Phường Triều
“Không” – Câu trả ngắn gọn của anh ta
Tay của anh cũng không yên phận cầm lấy chiếc cằm của Hạ Sơ, cô cố tình đẩy tay anh ta ra nhưng không được.
“Why” - Ái Phương Triều bên kia vẫn đang thắc mắc
“Bận rồi” – Vừa nói hết câu, Hoắc Thành Danh liền vội tắt máy không để Ái Phương Triều nói thêm câu thứ ba.
Bên kia, Ái Phương Triều vừa cầm chiếc điện thoại vừa ngần người ra mà suy nghĩ.
Sau khi cúp điện thoại xong, Hoắc Thành Danh vứt nó sang một bên.

Anh dịu dàng hít nhẹ mái tóc của Hạ Sơ, tay của anh còn sờ mó tung lung, khiến cô rất ngượng ngùng, cô đẩy tay anh ra nhưng không được.
“Lý do của em đến đây là để quyến rũ tôi sau đó tính chạy trốn sao?” – Hoắc Thành Danh nói
“Không…Không… có chuyện đó.

Tôi…tôi có… chuyện muốn nói… anh làm ơn… thả tôi ra đi…đi” – lời kêu cứu của Hạ Sơ
Nhưng Hoắc Thành Danh nào dễ buông cô ra được như vậy, anh vừa hưởng thụ mùi thơm trên tóc của cô vừa nói.
“Nói đi có chuyện gì mà đích thân em phải đến đây để làm t*nh với tôi?”
Câu nói có phần nhạo báng Hạ Sơ khiến cô khó chịu đến nỗi phải dùng hết sức lực của mình vùng dậy, cuối cùng cô cũng thoát ra được vòng tay của hắn ta.
Cô đứng dậy chỉnh lại quần áo của mình, tay cầm chặt vào chiếc quai túi của mình, cô gồng mình nó lên từng câu chữ
“Tôi đồng ý kết hôn với anh”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận