Nhưng thấy bộ dạng lảng tránh của Chu Loan, Lâm Thế Kiệt nhướng mày, cảm thấy chuyện không có đơn giản như vậy.
"Làm sao vậy?"
"Tổng giám đốc, anh có chắc là thứ này không..." Chu Loan khó xử, sắc mặt cũng rất khó coi.
Lâm Thế Kiệt từ trước đến nay luôn là người chơi hệ chủ động thế là anh trực tiếp cầm lấy đồ trong tay Chu Loan: "Hỏi mấy lời vô nghĩa như vậy làm gì?'Anh có chút không vui, nhưng khi nhìn thấy thứ trong tay, sắc mặt Lâm Thế Kiệt bỗng trở nên ảm đạm, giống như vừa có một luồng gió lạnh thổi qua.
"Tổng giám đốc, hay là chờ mợ chủ tỉnh lại rồi hỏi cô ấy xem?”
"Ra ngoài."
"Tổng giám đốc...!"
"Tôi bảo cậu ra ngoài!" Những ngón tay thon dài của Lâm Thế Kiệt nắm chặt hộp thuốc tránh thai, vốn dĩ anh muốn vứt thuốc tránh thai đi, nhưng một ngọn lửa không tên lại trào dâng trong lòng, khiến anh phải bóp chặt nó trong lòng bàn tay.
Chu Loan đi ra ngoài rồi, Lâm Thế Kiệt liền nhìn chăm chằm Giản Nghệ Hân, cô vẫn còn ngủ say, nhưng chân mày lại nhíu chặt.
Người con gái này tối qua đã nằm phủ phục dưới thân anh vậy mà hôm nay lại đi mua thuốc tránh thai sao?
"Giản Nghệ Hân, cô giỏi lắm."
Đôi mỏng hé mở, Lâm Thế Kiệt cuối cùng cũng đặt hộp thuốc xuống bàn, sau đó đứng dậy, rời đi mà không hề quay đầu nhìn lại.
"Tổng giám đốc, anh đi đâu vậy? Còn mợ chủ..."
Chu Loan thấy Lâm Thế Kiệt đi ra, còn tưởng răng Giản Nghệ Hân đã tỉnh, nhưng lại bị Lâm Thế Kiệt hung hăng trừng mắt, sau đó Lâm Thế Kiệt bước đi.
Nguy rồi, lần này mợ chủ gặp rắc rối chắc rồi.
Giản Nghệ Hân cảm thấy mình đã lâu không được nghỉ ngơi tốt, mấy ngày nay, ban ngày cô phải chịu áp lực công việc, không thể sai một bước, buổi tối thì phải thức khuya để tăng ca làm hình tượng phim hoạt hoạ, lại bởi vì cái danh hiệu bà Lâm này mà chuốc thêm không ít phiền toái.
Cuối cùng cũng có thể ngủ một giấc ngon lành rồi.
Khi tỉnh dậy lần nữa, cô mơ màng mở mắt thì thấy sắc trời đã tối.
Huh?
Khi biết mình đang ở trong bệnh viện, cô mới nhớ ra rằng mình đã ngất xỉu giữa vòng vây của đám phóng viên, là Lâm Thế Kiệt đưa cô đến bệnh viện sao? Giản Nghệ Hân giật giật khóe miệng, muốn đứng dậy tìm kiếm Lâm Thế Kiệt thì phát hiện thuốc tránh thai được đặt trên bàn.
"Mợ chủ, cô cuối cùng cũng tỉnh rồi, mau đi xem tổng giám đốc thế nào đi..”
"Hả?"
Giản Nghệ Hân khó hiểu nhìn Chu Loan, kỳ thật cô cũng chẳng thân quen với Chu Loan lắm, hiện tại Chu Loan tỏ
ra sốt sắng như vậy khiến Giản Nghệ Hân cảm thấy ngài ngại.
"Anh ấy bị làm sao? Là Lâm Thế Kiệt đưa tôi đến bệnh viện à?"
Giản Nghệ Hân nghi hoặc hỏi.
Anh đưa cô đến bệnh viện rồi lại rời đi? Chẳng lẽ...!Trong lòng Giản Nghệ Hân bỗng nhiên có một dự cảm không lành, cô bóp chặt hộp thuốc tránh thai trong tay, quả nhiên nghe được Chu Loan nói: “Tổng giám đốc thấy thứ mà cô mua xong liền tức giận bỏ đi.
mợ chủ đã kết hôn với tổng giám đốc rồi sao còn uống...!Đây là một đả kích rất lớn đối với đàn ông”
Trong lòng Giản Nghệ Hân đánh rơi cái bộp, quả nhiên anh đã nhìn thấy..