Giản Nghệ Hân không biết người đang dìu mình là ai, cô chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, dạ dày như cuộn trào từng cơn, cô mê man nhìn bước chân của người đàn ông.
Mơ hồ nghe thấy tiếng mở cửa, ngay sau đó cảm nhận được cô bị ai đó bế đặt xuống chiếc giường lớn.
“Lâm Thế Kiệt, đồ khốn nhà anh, anh thả tôi ra...!huhu...!anh không tin tôi...”
“Đúng đúng đúng, tôi là đồ khốn” Lâm Thích Phi sốt ruột cởi áo khoác của mình ra, để lộ ra ham muốn trong ánh mắt, anh ta đã muốn chiếm lấy Giản Nghệ Hân từ lâu rồi, không ngờ lần này đến đây lại thật sự không hề uổng công.
Đợi đến khi gạo đã nấu thành cơm, không phải anh ta còn có thể đem chuyện này ra ngoài khoe khoang sao?
“Chị dâu, chị đợi đó nha, tôi đi tắm cái đã” Lâm Thích Phi cười lớn, cởi áo khoác xuống, bắt đầu tháo từng nút áo sơ.
mi, nhìn Giản Nghệ Hân vặn vẹo trên giường, chỉ cảm thấy cơ thể nóng rực, không kìm được muốn chiếm lấy cô ngay lúc này.
Nhưng anh ta vẫn quyết định đi tắm.
“Ưm...!nước!”
Lâm Thích Phi vào phòng tắm, Giản Nghệ Hân giấy giụa bò dậy, cổ họng khô khốc, dường như đã rất lâu cô không có cảm giác này rồi, trước kia lúc bà nội còn sống, vì muốn kiếm được nhiều tiền hơn nên cô mặc trời mưa lớn đi làm thêm, kết quả về liền bắt đầu sốt cao.
Giản Nghệ Hân lật mình, xuống giường, vặn nắp chai nước khoáng trong khách sạn, tu ừng ực, uống xong lại thấy như vẫn chưa hết khát, cô nhíu mày: “Dì Liễu, dì Liễu, tôi khát quá, còn nước không...”
Một lúc lâu sau vẫn không có ai trả lời, Giản Nghệ Hân nghi hoặc, nhìn kĩ xung quanh, cách bày trí trong phòng không giống với ở nhà chút nào mà lại giống khách sạn hơn!
Tâm mắt Giản Nghệ Hân rất nhanh đã rơi lên đống quần áo, áo khoác và áo sơ mi của đàn ông, còn có thắt lưng và quần!
“Aaal”
Giản Nghệ Hân hét lớn lên, rồi lập tức ôm lấy cổ mình, thấy cơ thể cô vẫn toàn vẹn mới thở phào một hơi.
Lâm Thế Kiệt chết tiệt, sao anh lại nhân lúc cô không chú ý mà muốn làm chuyện đó chứ?
Nhưng mà, không phải cô đã đi đến quán bar sao? Sao lại bị Lâm Thế Kiệt bắt được rồi?
Lúc này Giản Nghệ Hân đã uống đến mơ hồ, còn tưởng rằng Lâm Thế Kiệt đã tìm được cô, đưa cô đến khách sạn, cô nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm, bước đến đó mất kiên nhẫn gõ cửa: “Này, Lâm Thế Kiệt, tôi...” “Cạch”
Giản Nghệ Hân vừa gõ cửa, cửa phòng tắm đã lập tức mở ra, Lâm Thích Phi không một mảnh vải che thân, dựa vào tường: “Chị dâu, chị đợi không nổi nữa rồi sao? Tôi ra ngay đây”
“Aaa, lưu manh!”
Giản Nghệ Hân nhìn người đàn ông trước mắt để trần bước ra, sắc mặt lập tức đỏ bừng, cô cầm một món đồ bên cạnh đập lên người Lâm Thích Phi, Lâm Thích Phi không để ý, bị đánh ôm đầu chạy loạn.
Giản Nghệ Hân vẫn chưa hết hoảng sợ, lúc này kí ức mới dần dần quay lại, cô và Lâm Thích Phi uống rượu cùng nhau, không ngờ Lâm Thích Phi lại muốn lợi dụng cô! “Giản Nghệ Hân, mẹ nó chị làm loạn đủ chưa? Hôm nay.
ông đây sẽ xử chị!”
Đây là lần đầu tiên Lâm Thích Phi ngủ với phụ nữ mà bị đánh, lúc này lửa giận bốc lên, cũng không để ý đến Giản Nghệ Hân là phụ nữ, lập tức khống chế cô lại bằng một tay, kéo lên giường.
Giản Nghệ Hân đã uống rượu vào, hơn nữa cô còn là phụ nữ, hoàn toàn đánh không lại một người đàn ông như Lâm Thích Phi, rất nhanh đã bị anh ta đè xuống dưới thân....