Lúc trước ở trong nhóm Trang Hiên đã hỏi có ai làm avatar hoạt hình không, nên cô Lâm ý gửi link messenger của Giản Nghệ Hân cho cô ta, muốn để cô ta đi tìm Giản Nghệ Hân, ai ngờ con nhãi này lại lãng quên chuyện này.
Nhưng cô không biết là do trùng hợp hay ông trời đang giúp cô, mà Giản Nghệ Hân lại chủ động đăng bài nhận việc, quả nhiên lần này Trang Hiên đã cắn câu.
Tào Nguyệt Hằng híp mắt, cơ hội tới rồi, cô sế không bỏ lỡ nó.
Lúc Lâm Thế Kiệt tới công ty đã là chín giờ, Chu Loan nhìn thấy anh thì vội vàng đi tới: “Tổng giám đốc” “Chuyện gì khiến cậu gấp gáp như thế?”
Chu Loan đã đi theo Lâm Thế Kiệt khá lâu rồi, nếu không phải chuyện gì cấp bách, anh ta sẽ không biểu hiện như: vậy.
“Cậu Thích Phi bỏ trốn rồi” Chu Loan nói.
Có thể nói chuyện này cực kỳ hóc búa đối với anh, mặc dù Lâm Thích Phi suýt cưỡng hiếp mợ chủ, nhưng dù gì anh ta cũng là máu mủ nhà họ Lâm, nếu anh ta thật sự xảy ra chuyện thì anh khó mà gánh nổi.
“Cậu phát hiện hồi nào?”
“Hồi sáng nay”
Chu Loan đáp, sáng nay anh tới công ty đi làm như thường lệ, nhưng vừa chạy tới bãi đậu xe dưới tầng hầm, thì nhận được cuộc gọi từ bên kia, bảo phát hiện Lâm Thích Phi đã biến mất, nên Chu Loan mới gấp gáp báo.
cho Lâm Thế Kiệt biết.
Cậu ta đã biến m: Ánh mắt Lâm Thế Kiệt dần sâu thẳm, nhưng không hề có cảm xúc gì đặc biệt, anh vừa đi tới văn phòng vừa căn dặn Chu Loan mấy chuyện khác, đợi anh dặn xong thì người đã đi tới cửa văn phòng tổng giám đốc: “Cậu đừng làm ầm chuyện này lên mà cứ phái người đi tìm” Cuối cùng Lâm Thế Kiệt lại bổ sung một câu: “Lâm Thích Phi không ngu đến thế, có lẽ cậu ta sẽ không sao đâu”
Câu nói này đã khiến Chu Loan yên lòng.
“Vâng! Tôi sẽ đi làm ngay”
Chu Loan vội vàng đi ra ngoài, giờ Lâm Thế Kiệt mới mở cửa đi vào, rồi bình tĩnh ngồi trong văn phòng giải quyết công việc.
Nhưng trong đầu luôn lóe lên bóng dáng thoắt ẩn thoắt hiện của Giản Nghệ Hân...
Giờ cô đang làm gì?
Ha.
Anh cũng biết thất thần từ lúc nào?
Lâm Thế Kiệt bận rộn cả buổi sáng, buổi trưa thư ký vào báo cáo, bảo Giản Thúy Vy lại tới.
Lâm Thế Kiệt nghe xong thì không khỏi nhíu mày: “Cô nói với cô ta là tôi không có ở đây”
“Nhưng tổng giám đốc, cô Giản, cô ấy...” Thư ký không nói tiếp nữa, Giản Thúy Vy này không những là chị em tốt của Lâm Hàn Tình, mà còn là cô cả nhà họ Giản, nên bọn họ
đâu dám lừa cô ta.
Lâm Thế Kiệt nhéo vùng ở giữa lông mày: “Cô bảo cô ta vào đi
” Thư ký vội đi ra ngoài.
Giản Nghệ Hân đi dạo một vòng cùng Trang Hiên, ánh mắt đầy khao khát, không ngờ trường Đại học lại đẹp đến thế...!Chỗ nào cũng có thể bắt gặp các bạn học đang ôm sách chuẩn bị lên lớp, hoặc cưỡi xe đạp dạo quanh trường, hoặc chơi bóng rổ, bên hồ còn có cặp nam nữ trẻ tuổi đang nói chuyện yêu đương..