CHƯƠNG 91
Cho dù Giản Nghệ Hân cực thông minh thì sao? Cô không thể không chịu thiệt khi gặp người phụ nữ như Lâm Nghi Đan chắc?
Từ khi lên tiểu học, Lâm Nghi Đan đã bắt đầu quấn lấy Lâm Thế Kiệt, đúng là fan cuồng, coi Lâm Thế Kiệt như thuộc sở hữu của mình, trước kia bao nhiêu cô gái đều bị cô ta đuổi đi.
“Nghệ Hân, mặt chị bị sao vậy, hình như bị thương à?”
Lâm Hàn Tình xem náo nhiệt mà không chê lớn chuyện nói.
Nghe Lâm Hàn Tình nói xong, Giản Nghệ Hân không nhịn được muốn đỡ trán, cô gái này cảm thấy gây gổ với mình có chỗ tốt nào không?
Quên dạy dỗ lần trước rồi à?
“Đúng vậy, không cẩn thận bị va vào.
Từ bao giờ Hàn Tình lại quan tâm tôi thế?” Giản Nghệ Hân lặng lẽ tránh bàn tay heo ăn mặn của Lâm Thích Phi đang lại gần.
Câu cuối cùng này lại làm Lâm Hàn Tình đỏ cả mặt.
Không phải ngượng, mà là bị tức.
Nếu như không phải vì Giản Nghệ Hân, mình sẽ không bị cấm túc!
Hừ, bị Nghi Đan đánh mà cũng không dám nói, tôi xem chị kiêu đến khi nào!
Lâm Hàn Tình cười, bị Ân Khiết trừng mắt một cái, lúc này cô ta mới ngậm miệng.
Lúc này, Lâm Thích Phi lại không nhịn được, ánh mắt chợt lóe, nói: “Chị dâu nhỏ, tôi thấy trên mặt chị không giống bị va, mà như bị phụ nữ đánh ấy.
Nếu như bị bắt nạt thì nói ra, anh tôi sẽ cho chị chỗ dựa mà!”
Lâm Thích Phi cười ha hả.
Thật ra Lâm Thích Phi cũng chỉ dựa vào nhan sắc mà mê hoặc mấy cô gái nhỏ, nhưng cái miệng của anh ta thì thật đáng ăn đòn, ngay cả ánh mắt cũng làm cho Giản Nghệ Hân thấy buồn nôn.
Tôi nhổ vào, phì phì!
Lần trước muốn giở trò vô lễ với mình, cho anh ta bị đau mà không dám kêu rồi, bây giờ vẫn dám trêu chọc mình!
“Thích Phi, gần đây cậu lại đến quán bar rồi à?” Có điều, lần này Giản Nghệ Hân chưa kịp lên tiếng, tính chiếm hữu cực mạnh của Lâm Thế Kiệt bộc phát đã kéo Giản Nghệ Hân vào trong lòng mình, dường như đang tuyên bố với thiên hạ, đây là người phụ nữ của mình.
Ánh mắt Lâm Thế Kiệt như dao bắn về phía Lâm Thích Phi ngồi đối diện: “Chơi phụ nữ ít thôi, không lại làm xấu danh tiếng của nhà họ Lâm mình.”
“Anh…”
Lâm Thích Phi tức đến đỏ mặt tía tai.
Đôi mắt đỏ au của Lâm Thích Phi nhìn chằm chằm Lâm Thế Kiệt.
Trước nay anh ta không biết anh cả mình lại có thể nói như vậy!
Này rõ ràng là nói anh ta chơi gái nhiều rồi, cho nên chuyện gì cũng có thể kéo phụ nữ tới đánh nhau.
“Anh cả, chúng ta là người một nhà đấy.
Đây là thái độ của anh với người một nhà đấy à?” Lâm Thích Phi cả giận nói.
Anh ta đứng bật dậy khỏi ghế, khí thế cực kỳ.
Tối qua đúng là anh ta về muộn, nhưng là bị một người mẫu nhỏ hạng ba cho leo cây, bây giờ đang bực bội đây này.