Chương 140:
Thẩm Tư Cương khoanh tay, nhìn về Giản Đường lạnh lùng nói: “Chẳng phải tôi đã nói rồi sao? Cô không quan tâm đến tình hình sức khỏe, vẫn cứng đầu đến đi làm, rồi lại ngất đi ở chỗ của Tô Mộng.
Còn phải phiên đến công ty gọi bác sĩ qua khám cho cô, rồi truyên nước cho cô.
”
“Vậy giày của tôi… Giản Đường không hiểu, chuyện này với đôi giày không tìm thấy của cô, có liên quan gì đến nhau sao?
“Ha ~, không phải đã nói rôi sao? Cô ngất đi ở chỗ của Tô Mộng, chẳng nhẽ cô tưởng rằng, là tôi ôm cô đến phòng ngủ này rồi gọi bác sĩ đến chữa bệnh cho cô sao?”
“Là chị Mộng?”
“Haha, đúng là Tô Mộng tốt người, giúp cô tìm bác sĩ đến, cô nằm ở chỗ cô ấy truyên nước, e là giày cũng để ở đó rồi.
Suy cho cùng thì chỗ của Tô Mộng cũng là văn phòng tổng giám đốc của Đông Hoàng, một người nhân viên như cô nằm ở đó truyền nước, chắc chắn sẽ làm thiệt hại đến hình tượng của Đông Hoàng.
Cũng chỉ có chỗ của tôi đây, có thể tạm thời chứa chất cô, là thích hợp nhất”
Những lời Thẩm Tư Cương nói hôm nay, cộng hết lại, đều nhiều hơn rất nhiều so với tuần trước, bản thân anh cũng không hề nhận ra sự thay đổi này.
“Cô tưởng rằng tôi bằng lòng giúp cô sao?”
Giản Đường cúi đầu xuống, không nói câu gì…
đương nhiên, cô vô cùng rõ, người đàn ông trước mặt này, căm hận và chét ghét mình như thế nào.
Cô ấy càng hiểu rõ, anh hận mình đến mức nào.
“Cảm ơn chủ tịch Thẩm, tôi… còn có, tôi xin lỗi”
Cảm ơn, xin lỗi… ngoài hai câu này ra, cô ấy không còn lời nào khác để nói với anh ấy rồi sao?
Liệu răng nếu đổi lại là Lục Thâm, hoặc Tiêu Hằng, thì cô ấy sẽ ra sức nhiệt tình chứ?
Không nghĩ như vậy thì không sao, vừa nghĩ đến đó, những ngọn lửa không tên vừa mới được xoa dịu đi, trong phút chốc lại bùng cháy lên!
Đột nhiên, người đàn ông dang rộng hai tay, chìa tay ra ôm chặt cô vào lòng, không đợi Giản Đường phản ứng, cái cánh tay ôm lấy phần eo gầy của cô, đột nhiên trượt xuống, ngay lập tức, sắc mặt Giản Đường trở nên trăng bệch… cô có thể cảm nhận được rõ ràng, sự ấm áp trong bàn tay của Thẩm Tư Cương, đang che đậy vào phần eo trái của côi Thẩm Tư Cương! Anh dựa vào cái gì!
“Nói cho tôi biết, tại sao Tiêu Hằng lại biết chỗ này của cô thiếu mất một quả thận?”
Giản Đường hít thở hỗn loạn!
Lời nói của Thẩm Tư Cương, vẫn luẩn quẩn trong đầu cô, cô cảm thấy chóng mặt, người như mất hồn.
Lúc này, trong đôi mắt của người đàn ông, lóe lên một chút lòng ghen ty, chỉ là bản thân anh không hề nhận ra.
“Nói cho tôi biết!”
Giản Đường cảm thấy hoang mang… anh ấy — Thẩm Tư Cương làm thế nào mà lại biết được, Tiêu Hằng biết bí mật của cô?
Anh đã điều tra cô?… suy nghĩ này lóe lên trong đầu cô, đột nhiên, Giản Đường cảm thấy vô cùng tức giận!
Dựa vào cái gì! Dựa vào cái gì!!!
Dựa vào cái gì mà anh muốn làm gì với cô, thì cũng có thể làm được!!!
Kể cả cô có là một tù nhân cải tạo, kể cả cô đã từng phải ngồi tù!
“Không nói?” Thẩm Tư Cương càng thêm nổi giận.
Nheo mắi lại… lẽ nào, cô thật sự có quan hệ qua lại với Tiêu Hằng sao?
“Cậu ấy từng nhìn thấy cơ thể trần trụi của cô?”
Khi câu hỏi này được nói ra, trong lòng Giản Đường bồng nhiên cảm thấy đau đớn!
Thẩm Tư Cương! Anh coi tôi là loại người gì chứt Bàn tay rủ xuống hai bên đùi, lập tức nắm chặt lại!
Giản Đường yên lặng không nói gì, nhưng lại tức giận tới mức run rẩy.
Người đàn ông đang nổi giận, hiểu lầm càng lúc càng sâu hơn… cô ấy không nói?
“Bao nhiêu tiên?”