Tình Yêu Suốt Đời FULL


Chương 205:
 
Cô cố gắng tỏ ra bình tĩnh, nhưng câu nói “Ông Giản” và “Bà Giản” này, nghẹn ngào ở trong cổ họng, đã phản bội lại sư dao động cuộn trào mãnh liệt ở trong lòng cô,
 
Bà chủ Giản ngay lập tức, “Đường Đường, con có khỏe không?” Bà chủ Giản rất xinh đẹp, cho dù ở trong bóng tối, thì khí chất vẫn ấm áp như vậy, một tiếng “Đường Đường”, bà chủ Giản đôi mắt đỏ hoe,
 
Một tiếng “Đường Đường”, cũng khiển cho khóe mắt của Giản Đường thấy cay cay,
 
Trong hành lang rất yên tĩnh, Giản Đông không lập tức trả lời lại câu hỏi của bà chủ Giản, cô cúi đầu xuống thấp, mong muốn giấu cả cái đầu này vào trong lồng ngực, bàn tay rủ xuống, năm ngón tay bất giác run rẩy,
 
Giản Chấn Đông kéo dài mặt ra, ánh mắt mạnh mẽ, đặt lên trên người của đứa con gái ở trước mặt mình, ở trong cái hành lang này, sợ làm ồn đến hàng xóm, sẽ mất mặt của ông, nếu không thì, lúc này cũng mong muốn đến tát lên mặt của Giản Đường một cái!
 
Thứ tội lỗi này cũng biết mất mặt? Cũng không dám ngẩng đầu lên nhìn họ?
 

“Bà Giản”, Giản Đường kiêm chế lại sự nghẹn ngào ở trong cổ họng, khóe mắt cay cay, cô không ngờ tới rằng, sau khi ra tù, sẽ có ngày được gặp lại bố mẹ của mình, ở trong tình huống này, mẹ của cô, hỏi cô, có khỏe không?… “Tôi, tôi rất khỏe”
 
Kiềm chế nỗi nghẹn ngào, Giản Đường trả lời,
 
“Đường Đường, con mở cửa ra trước đi, mẹ và bố của con, có chuyện muốn nói với con”
 
Bà chủ Giản nói xong, Giản Đường không biết tâm trạng của mình lúc này là gì, là vui mừng, hay là đau khổ, cô cũng không biết,
 
Trong đầu rất hỗn loạn, cong lưng xuống nhặt chiếc chìa khóa lên, chầm chậm đi đến trước cửa, “Cạch” một tiếng, cửa được mở ra,
 
“Mời vào.


 
Từ sau khi nhìn thấy bố mẹ của cô, Giản Đường nói chuyện cứ cố tình hạ thấp giọng xuống, cố tình để cho giọng nói dịu dàng một chút… Cô không muốn, ở trước mặt bố mẹ ruột của mình, thê thảm như vậy!
 
Vì vậy cho dù đem muối bỏ biển, nhưng những gì cô có thể làm được, thì cô sẽ cố găng làm,
 
Giản Chấn Đông và bà chủ Giản, tạm thời vẫn chưa nghe ra được đầu mối, chỉ nghĩ rằng Giản Đường đang bị cảm, nên giọng nói có chút khàn,
 
Vào trong kí túc xá, Giản Đường có chút băn khoăn, tay chân cuống cả lên, hơi hơi hoảng loạn: “Ông Giản, bà Giản, tôi… tôi đi rót nước cho hai người.


 
Dưới sự hoảng loạn, cô đặt cái túi đang đeo,
 
trên vai lên trên bàn, rồi luống cuống đi vào phòng bếp, rót nước cho Giản Chấn Đông và bà chủ Giản,

 
Nước là được sáng nay cô mới đun, từ trong bình nước nóng rót ra, chỉ nhìn thấy hai cái bát sứ màu trắng, lúc này vô cùng hối hận, tại sao không mua vài cái cốc thủy tinh để trong kí túc xá, cũng không còn thấy băn khoăn như vừa này nữa,
 
Mỗi tay một cái bát sứ trắng, cô đi ra ngoài phòng khách: “Ông Giản, bà Giản, trong nhà.

.

,
 
trong nhà không chuẩn bị cốc, nhưng mà hai người cứ yên tâm, cái bát này rửa rất sạch”
 
Bà chủ Giản cảm thấy buồn rầu… không dám tin vào chuyện trước mắt mình, đây thực sự là tiểu Đường mà bà đã nuôi nấng từ thuở còn lọt lòng sao?
 
Giản Đường đi đến trước bàn, vừa đặt hai bát nước trên tay xuống, rồi ngẩng đầu lên một chút, toàn thân cứng đơ lại, sắc mặt trở nên nhợt nhạt!
 
~ Cái túi mà cô để ở trên bàn, đang được mở ra, lộ ra một xấp tiền mặt đỏ, còn có cả những tờ phiếu đang rơi xuống,
 
“Giản Đường, cô nói cho tôi biết, số tiền này, từ đâu mà có?”

 
Giọng nói nghiêm nghị của Giản Chấn Đông vang lên, làm chấn động đến Giản Đường, cái bát ở trong tay rung läc đến đáng sợ, nước nóng ở bên trong rơi vãi hết ra ngoài, nước này mới đun từ buổi sáng, để trong bình nước nóng, qua gần hết một ngày, vẫn cứ nóng như vậy, nhưng Giản Đường lại giống như không có cảm giác gì, để mặc cho những giọt nước nóng ấy, rơi lã chã trên tay của “Ông Giản”, cô cố gảng để bản thân bình tĩnh lại, “Uống nước trước.

.

,
 
“Bộp!”
 
Giản Chấn Đông nổi cáu hất bát trước ở trên tay của Giản Đường lên, nước nóng lật đổ, là ướt hết cả cánh tay của Giản Đường, cũng bản lên cả trên mặt và trên cổ của cô!
 
Nước nóng hầm hập, ngấm hết vào quần áo ở trên người của cô, nhiệt độ vô cùng nóng, khiến cho Giản Đường bỏng đến nỗi phải cau mày lại!
 
“Chấn Đông, anh làm gì thế!” Bà chủ Giản mặt trăng bệch, vội vàng đến đỡ cánh tay của Giản Đường: “Đường Đường, để mẹ xem nào, nước nóng như vậy…”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận