Tình Yêu Suốt Đời FULL


Nhìn người phụ nữ trên giường… Trong đầu hiện lên ba chữ con bọ đáng thương.

 
Hắn làm sao mà yêu một con bọ đáng thương đầy hèn mọn không có chút tôn nghiêm được??
 
Thẩm Tư Cương hắn, làm sao có thể sẽ yêu dạng phụ nữ như vậy?
 
Khoé miệng nâng lên một nụ cười châm chọc, cái ý nghĩ này thậm chí không có chút thời gian nào đắng lọng ở đáy lòng liền bị hắn vứt ra phía sau.

 
Không cho là đúng.

 
Điện thoại di động vang lên, tiếp điện thoại, người gọi đến là Bạch Dục Hành.

 
“Lên đây” Hắn trong điện thoại nhàn nhạt nói, cúp điện thoại đi tới trước cửa thang máy, nhấn chốt mở cho người đến.

 
Bộ thang máy này, có thể đi thẳng tới chỗ tầng 28 của hắn, nhưng nếu không có thẻ, Bạch Dục Hành lên đến cần hắn phải đè xuống chốt mở của cửa thang máy.

 
Đinh!

 
Cửa thang máy mở ra, Thẩm Tư Cương tuỳ ý ở bên ngoài, trong thang máy không chỉ có một người Bạch Dục Hành.

 
“Vào đi”
 
Nhìn lướt qua hai người trong thang máy, Thẩm Tư Cương không có ý ngăn lại Hi Thần.

 
“Phụ nữ đâu?”
 
Trong mắt Hi Thần toả lên lam quang, dùng mắt laser của hắn, quét qua từng chỗ tìm mục tiêu.

 
“Ở đây là Đông Hoàng, muốn tìm phụ nữ, dưới lầu rất nhiều.

Cậu muốn phụ nữ kiểu gì, chỉ cần nói với Tô Mộng một tiếng cô ấy sẽ tìm tới cho cậu”
 
Thẩm Tư Cương không nhanh không chậm tới.

 
“Éc…”
 

Bạch Dục Hành cho Hi Thần một ánh mắt “Cậu bị ngu à”
 
“Khụ khụ… Thẩm Tư Cương, cậu nói có một người phụ nữ bất tỉnh, không biết… Cô ta đâu?” Hi Thần cùng Bạch Dục Hành đi theo sau lưng Thẩm Tư Cương vào phòng ngủ, nhìn sang một cái, trên giường có một người phụ nữ đang an tĩnh nằm, cẩn thận nhìn một lần nữa… Trên giường kia không phải là người bị Thẩm Tư Cương ném vào trong tù Giản Đường sao?
 
Ngạc nhiên đến mức cằm cũng sắp rớt xuống rồi!
 
Bạch Dục Hành sau khi nhìn người trên giường, ánh mắt cũng hết sức vi diệu, chẳng qua tính tình hắn cùng Hi Thần không giống nhau, không có thể hiện khoa trương ra bên ngoài như vậy.

 
Nhưng hắn và Hi Thần giống nhau, một khắc khi nhìn đến người kia, cũng bị kinh động.

 
“Xem cô ấy thử, có vấn đề gì không?”
 
Bên cạnh, thanh âm Thẩm thấp của người đàn ông nhàn nhạt nói một câu.

 
Bạch Dục Hành bụng đầy nghi hoặc, vội vàn ngồi xổm xuống kiểm tra cho Giản Đường.

 
Thử xem hô hấp như nào, sờ mạch đập một cái, Bạch Dục Hành đưa tay cởi nút áo trước người của Giản Đường…
 
Một cái tay bỗng đưa ra, thật nhanh cầm lại cổ tay hắn, đồng thời một đạo thanh âm tràn đầy đề phòng truyền tới:
 
“Cậu làm gì đó!”
 
“Éc…” Bạch Dục Hành nhìn theo cánh tay đang nắm cổ tay mình liền thấy một cặp mắt lạnh lùng đang lạnh như băng khoá mình lại, bộ dáng kia, người cùng lớn lên từ nhỏ như Bạch Dục Hành trái tim nhỏ cũng không nhịn được mà run lên một cái.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận