Trước khi đến đây, Tiết Gia Minh đã nói rằng trong ký túc xá có hai anh chàng đẹp trai, một người là Giang Chấn và người kia là Chu Mặc, lúc này hai người họ đang cùng nhau đứng nướng xiên thịt, đúng thật là một phong cảnh vô cùng đẹp mắt.
Sau khi Triệu Giai Giai và những người khác chơi bài Poker một lúc, họ tụ tập lại với nhau thì thầm, nhìn hai người đứng ở giá nướng nói: "Họ đang nói về cái gì vậy?”
“Không biết, nhưng tám phần là đang nói tới Lâm Khinh Vũ.
”
“Một người là chồng, một người là đối tượng thầm mến, trông thật kích thích!”
“Xưng hô chồng đó không phải chỉ là nói giỡn thôi sao?”
Triệu Giai Giai đột nhiên vỗ mạnh vào đùi: “Cậu bớt quản đi! Bây giờ tôi cược cậu ta là thật!”
Triệu Giai Giai đã ship CP này rất lâu, cho dù giả cũng muốn trở thành thật, cô ấy bắt đầu điên cuồng bỏ phiếu, đứng về phía Giang Chấn.
Trước đó, bọn Tiết Gia Minh khá hóng hớt về Giang Chấn và Lâm Khinh Vũ, nhưng bây giờ họ biết Lâm Khinh Vũ và Chu Mặc còn có mối lương duyên này thì cũng bắt đầu xem náo nhiệt không chê chuyện lớn.
“Vậy tôi bầu cho lão Chu một phiếu!”
“Tôi cũng thế!”
Đám người tôi một lời cậu một lời, các cô gái đều bỏ phiếu cho Giang Chấn, còn các chàng trai thì chọn Chu Mặc, đội hình đã rất rõ ràng.
Nhưng đến lúc sau, Hứa Táp đột nhiên bắt đầu đổi phiếu.
Triệu Giai Giai hỏi cô ấy làm gì mà đổi thanh vậy, bây giờ 3 so với 2, bên các cô sẽ thua.
“Cậu không hiểu, lòng hiếu thắng của con trai là thứ vô cùng kỳ quái.
Xuất hiện một Chu Mặc, Giang Chấn vốn đã không vui, bây giờ chúng ta kéo số phiếu của Chu Mặc lên trước đi, sau khi cậu ta biết nói không chừng sẽ lên max sức chiến đấu.
”
Hứa Táp đỡ mắt kính lên, ánh mắt cơ trí bình tĩnh.
Triệu Giai Giai và Chương Thiến lập tức giơ ngón tay cái lên, nhưng họ lại bắt đầu lo lắng, nếu Giang Chấn trực tiếp từ bỏ cuộc thì sao? Dù sao thì trông Chu Mặc rất giống một kẻ thù đáng gờm.
Đầu óc của Lâm Khinh Vũ vốn đã thiếu vài sợi gân, mối tình đầu còn dành trọn cho Chu Mặc, tuy việc Giang Chấn và cô là thanh mai trúc mã rất có ưu thế, nhưng sợ rằng trúc mã cũng không địch lại được trời giáng.
Từ Tư Đạt ở một bên đã xem náo nhiệt rất lâu đột nhiên mở miệng: “Đó còn chưa chắc.
”
Vừa rồi hắn không bỏ phiếu, nhưng lúc này lại nhìn Lâm Khinh Vũ đang ngồi xổm ở cách đó không xa chịu phạt, khóe miệng vừa nhai vừa cười.
“Trước kia là Giang Chấn cưng chiều cô ấy, không nỡ xuống tay, bây giờ đã không còn như thế nữa.
”
Bây giờ có người kích phát ra dục vọng chiếm hữu của anh, Giang Chấn sẽ không tiếp tục giữ vị trí hiện tại.
Từ Tư Đạt uống một ngụm nước, giọng điệu nhàn nhã nói với mọi người: “Cứ chờ xem, tôi đánh cược không quá ba ngày, bé ngoan của chúng ta sẽ bị cậu ấy ăn sạch sẽ.
”
Đến lúc đó nào còn có chỗ cho Chu Mặc.
-
Bởi vì những lời này của Từ Tư Đạt, không khí đêm nay trở nên nóng hổi chưa từng có.
Trên núi có gió, sau khi nhiệt độ giảm xuống rất mát mẻ, nhưng lúc này vẫn cảm thấy bồn chồn.
Bọn Giang Chấn đã nướng xong xiên, Triệu Giai Giai nói muốn chơi một trò chơi mới, Lâm Khinh Vũ vì vừa rồi phải làm động tác ếch xanh ngồi xổm nên lúc này đùi đã tê liệt, khi chống đầu gối quay về, chỉ có chỗ bên cạnh Giang Chấn và Chu Mặc còn dư ra không gian khá lớn.
Cô hoàn toàn không do dự, cũng không suy nghĩ nhiều như vậy, trực tiếp đặt mông ngồi xuống bên cạnh Giang Chấn.
Chu Mặc còn định mở miệng mời cô, nhưng lúc này trên mặt chỉ có cô đơn, Giang Chấn nhướng mày, ánh mắt nhìn về phía Chu Mặc như muốn nói: Cảm ơn.
Sau khi Lâm Khinh Vũ ngồi xuống mới phát hiện vẻ mặt của mọi người đều có hơi kỳ lạ, cô hỏi: “Sao thế?”
Triệu Giai Giai vỗ vỗ tay nói không có gì: “Bây giờ chúng ta đã đông đủ, bắt đầu vừa ăn vừa chơi thôi.
”
Bài Poker trên thảm dã ngoại đã được cất đi, chín người ngồi vây quanh, bia, đồ uống và thịt nướng được đặt bên cạnh, lát nữa ăn sẽ mang ra.
Nhưng đa số đều là đồ uống, một số ly được rót ra trông rất tối.
Hôm nay Lâm Khinh Vũ rất xui xẻo, nhìn thấy trận chiến này cũng không giống như muốn chơi một trò chơi bình thường, đáy lòng cô thầm kêu không ổn rồi.
Quả nhiên, khi cô hỏi Triệu Giai Giai muốn chơi trò gì, cô ấy đột nhiên cười vô cùng âm hiểm, lúc này mới móc hộp thẻ bài vừa rồi thần bí giấu đi: “Nói, lời, thật, lòng, hay, đại, mạo, hiểm!”