Phó bản Bàn Tơ Động mở ra ở một thôn trang nông phụ, đứa bé ham chơi bị nhện tinh biến thành hình người bắt vào động, nông phụ khẩn cầu anh hùng lục địa Thiên Khải giúp đỡ cứu đứa bé ra. Đây là phó bản mới, bây giờ chưa có bất cứ chiến lược nào, cần người chơi tự tìm hiểu, bên trong thế nào, không ai biết, chỉ có thể thử.
Đây là một cái mê cung rộng lớn, bốn phương thông nhau, bọn họ vừa vào đã bị một đám nhện tấn công, mỗi một con đều cao bằng nửa người, đôi mắt xanh mượt, nhìn có người vào lập tức bu lại.
Không ít người bị hoảng sợ, Triều Mộ liên tục lui về phía sau, "Vừa vào đã chơi lớn vậy sao?"
Lái Xe Chơi Trội Đi: "Tôi có hội chứng sợ độ cao!"
Hai cô gái duy nhất trong đội là Diệp Điềm Điềm và Giang Mạt, Diệp Điềm Điềm đã tránh phía sau mọi người, Lý Vân Dịch nhìn Giang Mạt, không có hoảng sợ như trong tưởng tượng, vẻ mặt cô bình tĩnh, thậm chí đã lấy cung ra bắn một con nhện đang tới gần.
"Đa số nhện ở đây là thuộc tính lôi hoả, chiến thần lên kháng sát thương, cản một số con nhện lại, không cản được thì để pháp sư khống chế, thích khách phối hợp, cung thủ tấn công với tôi, Điềm Điềm triệu hoán thú hệ thủy và hệ hỏa, trợ thủ tránh sau lưng pháp sư, chú ý tiếp viện."
Giang Mạt chỉ huy, giọng nói réo rắt bình tĩnh làm mọi người nghe theo, có tính toán tần suất di chuyển và sát thương của con nhện, nắm chặt cung trong tay, chưa đến 10 phút, toàn bộ đám nhện đã bị tiêu diệt.
Biệt Lai Vô Dạng: "Ðánh thật nhẹ nhàng!"
Bắc Cực Tinh: "Sướng được cái có chỉ huy giỏi."
Diệp Điềm Điềm: "Ừ ừ, tiểu tỷ tỷ thật lợi hại."
Hoa Khai Phú Quý: "Lần trước đánh dễ như vậy là do đánh cùng với phó bang chủ."
Mọi người im lặng, Hoa Khai Phú Quý còn chưa biết mình nói sai, Lý Vân Dịch không muốn Giang Mạt nhớ tới Tạ Tinh Hồi. giữ chặt tay cô: "Đi tiếp nào."
Thỉnh thoảng sau lưng sẽ nhảy ra vài con nhện, đều bị mọi người xử lý sạch sẽ, bọn họ đi đến một con đường, có năm con đường để chọn.
Lý Vân Dịch nghĩ, "Dựa theo lẽ thường trong trò chơi, năm con đường này nhất định có một đường chết, nếu là đường đi qua được, tất nhiên đến được nơi khác, đi từng cái quá phí thời gian, chia nhau ra hành động đi, có chuyện gì thì nói trên kênh thế giới."
Mọi người không ai dị nghị, 10 người chia làm năm tổ, đương nhiên là Lý Vân Dịch và Giang Mạt một tổ, lựa chọn con đường bên phải.
Trong sơn động đen sì không tiếng động, hắn kéo Giang Mạt hỏi cô: "Chị không sợ chút nào luôn hả?"
"Em nói mấy con nhện đó? Đều được tạo bởi số liệu, có cái gì để sợ?"
"Cũng phải, xém tí đã quên chị là người chế tác trò chơi."
"Đều là chuyện cũ rồi, bây giờ [Thiên Khải] khác nhiều so với lúc đầu."
Bỗng nhiên Giang Mạt dừng lại, cười khanh khách nhìn hắn, "Chiến thần đại nhân không có cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân, thất vọng lắm phải không?"
Tâm tư bị vạch trần, Lý Vân Dịch không thấy mất mặt chút nào, ôm eo cô hôn cô, "Có chút thất vọng, chị không chịu cho em cơ hội."
Giang Mạt bị ấn trên tường hôn, thân thể dán chặt vào nhau, thân thể chiến thần không giấu được phản ứng.
Hắn hậm hực lui ra sau, cách quần áo nữ cung thủ cầm dương vật hắn, "Muốn làm trong trò chơi không?"
Lý Vân Dịch khiếp sợ, "Trong trò chơi?"
"Hiện tại chưa ra mắt, nhưng sắp mở ra hình thức 18+..." Tay Giang Mạt thò vào quần hắn, xoa bóp dương vật, "Hai ngày trước chị đã sửa sang lại khoang trò chơi, bây giờ coi như là bản thử nghiệm."
Lý Vân Dịch đỏ mắt, lột quần áo cô, vốn dĩ là trò chơi bình thường. người chơi nữ đều sẽ có mạt ngực lót nền, nhưng bây giờ trần trụi lộ ra, không khác gì hiện thực.
Hắn ngậm núm vú cô, ngậm hai núm sưng lên, hồng như muốn rỉ máu. Game thực tế ảo có tính năng thay quần áo, chỉ với vài thao tác, trên người nữ cung thủ đã không còn một mảnh vải che thân.
Chiến thần vội vàng ôm cô, nhìn xung quanh, "Lỡ có ai nhìn thấy."
"Không có, có công năng bảo vệ, dù người khác đi qua cũng không phát hiện... Chỉ cần nói nhỏ thôi."
Vừa nói xong, Lý Vân Dịch an tâm, cởi quần áo trên người mình, ngón tay sờ bức phùng, thăm dò hoa huyệt hơi ướt, xoa vài cái, nơi đó đã chảy nước.
Giang Mạt dán tai hắn thở dốc, tìm đạo cụ mới trong ba lô, lấy ra một đôi tai hồ ly, ở sau cũng có một cái đuôi lông xù màu trắng.
Lý Vân Dịch: "..."
Đuôi cuốn dương vật bừng bừng phấn chấn, cọ quy đầu, chỗ mũi nhọn va chạm mã mắt, chảy ra tinh dịch dính nhớp.
"Mua ở thương thành, cùng bộ với Bạch Cửu Cửu, thích không?"
Lý Vân Dịch cảm giác mình bị gài, cọ trên dưới nữ hồ, ngậm môi cô, khiêu khích mút.
Ngón tay moi đào hoa huyệt, sờ chỗ thịt mềm, hắn biết đây là điểm yếu của cô, mỗi lần chỉ cần quy đầu chọc chỗ này, cọ hai mép thịt, đều làm Giang Mạt hưng phấn thét chói tai, không ngừng chảy dâm thủy.
Nam nhân xấu xa nhấn mạnh khối thịt mềm, cô gái run lên, hai chân kẹp chặt tay hắn, bủn rủn ngã vào lòng hắn, run rẩy phun nước đầy tay hắn.
"A Dịch, A Dịch..."
Cô gái thúc giục, Lý Vân Dịch nâng một chân cô gác lên vai, nhục động trong chân tâm hiện ra dưới ánh sáng tối tăm, quy đầu dính đầy thủy dịch cọ xát khe thịt, thẳng tắp cắm vào, trứng dái đánh lên môi âm hộ bạch bạch.
"Ngô, lớn quá..." Giang Mạt vô ý kẹp chặt bụng nhỏ, dương vật nóng bỏng lấp đầy tiểu huyệt, huyệt thịt quấn côn thịt, khi quy đầu quét ngang, như có những dòng diện nổ bùm bùm trong cơ thể, sướng tới mức đầu óc trống rỗng.
"Sao lại cảm thấy dương vật của A Dịch lớn hơn trước... Đúng là làm tình trong trò chơi khiến người ta hưng phấn hơn."
Xuân thủy cuồn cuộn, cô gái cười vui vẻ, còn vặn vẹo mông phối hợp.
Lý Vân Dịch nắm núm vú, cúi đầu hút cắn, "Tao như vậy, nước chảy nhiều quá, ngày thường làm không đủ?"
Dương vật đấu đá lung tung trong huyệt, không chừa đường sống, đặt cô lên dương vật, mỗi lần nói một chữ, vào sâu thêm một tấc.
"Chị, em thao chị sướng không?"
Khung cảnh xa lạ lạnh lẽo, bên tai là tiếng nhạc quỷ dị trong Bàn Tơ Động, tiếng thở dốc bên tai, tiếng nước cắm
huyệt cực kì vang dội trong sơn động, mà kênh đội ngũ còn thường xuyên truyền tới tiếng của thành viên khác.
Giang Mạt bám vào sau lưng hắn hừ nhẹ, "Ưm, sướng... A Dịch mạnh hơn đi..."
Cái đuôi lắc lư vì thoải mái, vòng ra sau Lý Vân Dịch, đảo qua lưng hắn, lưu luyến giữa kẽ mông hắn, lông xù làm hắn cảm giác ngứa, nhưng lại rất kích thích.