Sau khi ăn uống no say hai phái nam và nữ tự động tản ra một bên.
Đặng Khả Như và Chu Bạch Dương nhất quyết bắt cô phải hát dù cô đã từ chối.
Ở bên này, Chu Đình Nam, Lý Hải, Lục Tuấn Minh và Đức Kiên cũng đang trò chuyện.
Lục Tuấn Minh nói: “ Đình Nam, vợ cậu thật sự không giống trước đây, khó trách cậu nguyện ý đem cô ấy ra ngoài, ha ha.”
"Tôi nghĩ lần này Đình Nam thực sự tìm thấy tình yêu rồi.
Tôi đã nhìn thấy biểu hiện của cậu ấy ở sân bay và không thể tin được.
Nói thật vợ cậu ấy cũng rất khác so với lúc mới cưới.
Tôi suýt gọi nhầm người." Hoàng Nhật cười nói.
"Đừng nói nữa, tôi đã nhận lỗi rồi tôi còn tưởng là thư ký mới của Đình Nam, lúc đó tôi muốn tìm khe hở dưới đất lẻn vào.
Lúc ấy tôi còn nghĩ cậu ta lại đổi phụ nữ từ khi nào.
Ngày cưới cô ấy trang điểm, hoàn toàn là một người khác lúc ấy nhìn như một người phụ nữ trưởng thành già dặn nhưng lúc không trang điểm rất dễ thương thậm chí nhìn còn chưa thành niên.
Khi cô ấy tẩy lớp trang điểm chắc chắn cậu đã bị giật mình đúng không.”
“ Ăn nói xà lơ, tôi sao có thể không biết cô ấy được, trước đây tôi đã nhìn thấy cô ấy."
"Chuyện xảy ra khi nào? Tại sao chúng ta không biết?" Đức Kiên kinh ngạc hỏi.
Họ đã biết mối quan hệ giữa hai gia đình này những sâu hơn nữa thì họ cũng không rõ.
“Sau khi biết Lưu Hồng Diễm.” Chu Đình Nam nhấp một ngụm rượu, nhàn nhạt nói.
Những người đàn ông im lặng một lúc.
“ Cậu vẫn còn nhớ đến người phụ nữ đó?” Lý Hải hơi cau mày hỏi.
Chu Đình Nam xoay ly rượu trong tay cúi đầu im lặng.
" Loại phụ nữ như vậy mà cậu còn nhớ đến? Đình Nam, đừng khiến tôi phải coi thường cậu." Lý Hải tức giận nói.
Lúc này Lục Tuấn Minh thấy không khí có hơi căng thẳng vội cầm ly rượu lên nói: "Uống rượu đi, đàn bà chỉ như quần áo, anh em mới là nhất đừng vì đàn bà mà đánh mất tình anh em."
Chu Đình Nam uống một hơi cạn ly rượu, vỗ vai Lý Hải cười cười: “Đừng nói nữa, tôi không muốn Thanh Vy biết chuyện này, cô ấy quá đơn thuần tôi sợ cô ấy sẽ suy nghĩ nhiều.
"
Những người đàn ông lúc này chỉ nhìn nhau im lặng uống rượu.
Trong phòng một bài hát được cất lên vô cùng trong trẻo khiến mọi người đều phải dõi mắt theo.
“Bầu trời đêm không mây, không sao
Trăng treo trên cao khi lòng anh vẫn nhớ nhung em nhiều
Anh làm sao có thể ngừng suy nghĩ đến đôi môi em, dù chỉ một giây
Mặc cho ta đi bên nhau bao lâu
Em đâu hay anh cần bao câu nói anh yêu em
Chỉ để em sẽ một lần nhìn thấy trái tim anh đang rung động biết bao
Dù lời nói có là gió bay
Anh vẫn mong sau này chúng ta trở thành của nhau
Mệt thì cứ ngoái lại phía sau anh vẫn luôn đây mà
Dù thời gian không chịu đứng yên
Để cho chính anh không còn ngẩn ngơ cũng thôi mơ mộng
Thì anh vẫn luôn dành những câu ca trong lòng anh cho người mãi thôi
Dù cho mai về sau
Mình không bên cạnh nhau
Làm tim anh quặn đau
Anh trông ngóng bao nhiêu lâu
Dù vương vấn u sầu
Mùa thu có phai màu
Anh vẫn muốn yêu em
Dù cho muôn trùng phương
Còn bao nhiêu lời thương
Dù mênh mông đại dương
Phai đi sắc hương mơ màng
Anh vẫn yêu mình em thôi đấy
Em ơi! Đừng để tình anh dở dang.”
”Dù cho mai về sau-Buitruonglinh”
Sau khi hát xong bài hát liếc nhìn về phía Chu Đình Nam cũng thấy anh đang nhìn mình bằng ánh mắt tán thưởng cô càng vui vẻ hơn.
Bữa tiệc kết thúc trong tiếng cười nói vui vẻ, Đỗ Thanh Vy tạm biệt những người bạn mới và Đặng Khả Như sau đó lên xe của Chu Đình Nam, do uống nhiều rượu nên khuôn mặt trắng trẻo của cô.
cũng đã dần biến thành màu hồng trông như một đứa bé rất đáng yêu.
“Chị dâu, ngày mai em lại tới gặp chị, em phát hiện ra em rất thích chị.” Chu Bạch Dương đã uống rượu đến choáng váng, cô ấy đập cửa sổ xe nói với Đỗ Thanh Vy.
" Đức Kiên mau kéo con nha đầu thối này ra." Chu Đình Nam hạ kính xuống đẩy tay của cô ấy ra nên Đức Kiên lập tức bế cô ấy lên bỏ vào xe của mình.
Chu Bạch Dương không nhịn được mà mắng,“ Đồ anh trai khốn, có chị dâu rồi không coi đứa em này ra gì.
Hừ em muốn ngủ với chị dâu, em thích chị ấy...”
Đến khi cửa xe đóng lại Đỗ Thanh Vy không còn nghe thấy giọng của cô ấy nữa, "Các anh đều uống không ít rồi, còn có thể lái xe sao? Sao không gọi taxi đi"
"Đừng lo lắng về kỹ năng của chồng em, thêm vài chai nữa vẫn được." Chu Đình Nam khoe khoang.
"Đó không phải là vấn đề kỹ thuật, mà là vi phạm luật lệ giao thông."
Chu Đình Nam nhìn vào đôi mắt say xỉn của cô mỉm cười, “Anh không muốn người khác nhìn thấy vẻ quyến rũ của vợ mình.” Anh khởi động xe và lao vào màn đêm.
Khi xe chạy vào khu nhà của gia đình, cô đã ngủ thiếp đi trong cơn mê.
Sau khi đỗ xe, anh cúi xuống bế cô vào nhà, đi lên lầu nhẹ nhàng đặt cô lên giường.