“Vậy tôi nói với cô chuyện này, đừng có mà tức giận, chuyện này không thể để cho bố mẹ tôi biết.” Anh ta cẩn thận nói như vậy khiến cô cảm thấy nhất định có âm mưu. “Cô xem, chúng ta không phải tự nguyện kết hôn, tôi không có hứng thú với cô mà cô hình như cũng không có tình cảm với tôi nhỉ?”
Đỗ Thanh Vy trừng mắt nhìn anh, không biết lời anh ta nói có ý gì.
“ Tôi cảm thấy chúng ta có thể lập giao ước, chính là trước mặt cha mẹ hai bên chúng ta sẽ giả vờ như vợ chồng tình cảm mặn nồng, sau đó mỗi người sẽ làm chuyện của riêng mình, không ai xen vào chuyện của người khác, cô nghĩ như thế nào?” Chu Đình Nam nhìn cô đầy vẻ mong đợi.
Đỗ Thanh Vy lạnh lùng nhìn khuôn mặt đẹp trai của anh ta, trong lòng chua xót, dù cô đã biết trước cuộc hôn nhân của mình là một cuộc hôn nhân thất bại, chồng mình không hề yêu mình.
Hai người cùng sống trong một ngôi nhà, trên cùng một chiếc giường như một người xa lạ.
Nhưng không ngờ anh ta lại đưa ra yêu cầu vô liêm sỉ như vậy, ha, Đỗ Thanh Vy cảm thấy đời mình khổ thật đấy, anh ta làm như vậy chẳng phải muốn cô không thể ngăn cản việc anh ta vui vẻ bên ngoài sao?
Chẳng phải anh ta chỉ muốn coi thường cô và muốn nói rõ cho cô biết Đỗ Thanh Vy chẳng là cái quái gì đối với anh ta sao.
“Chúng ta ly hôn đi, đỡ phải phiền phức.” Đỗ Thanh Vy lạnh lùng nói.
“Cô đi nói với cha mẹ hai bên đi? Nếu họ đồng ý thì tôi không phản đối.”
“Sao anh không nói?” Cô trố mắt nhìn anh ta, đồ khốn này có phải là đàn ông không mà ngay cả việc này cũng bắt cô phải đi nói
Đỗ Thanh Vu gãi đầu, cười cười, “Tôi? Hì… anh không phải không biết, bố tôi nhất định cầm súng bắn chết tôi, tôi thật sự không dám nói.” Nếu gia đình biết cô muốn ly hôn, có lẽ sẽ có một trận trời sẽ rung chuyển, ước chừng cả đời này cô có thể sẽ không bao giờ được đặt chân vào nhà nữa.
“Thế nào?” Chu Đình Nam kiên trì hỏi.
Như vậy là người ta nói không còn hứng thú với cô nữa, hơn nữa sau khi kết hôn được một tháng, anh ta cũng chưa bao giờ chạm vào cô ngoại trừ cái hôn vào ngày đầu tiên, vì vậy cô cũng không thể để anh ta coi thường mình.
Đỗ Thanh Vy ngạo nghễ gật đầu: “Được, như anh đã nói, chúng ta hãy ghi rõ ràng các điều khoản trong hợp đồng, đừng để lúc đấy anh lại thay đổi.”
“Được, thẳng thắn, rất tốt.” Anh ta vui vẻ nhảy dựng lên, vội vàng tìm giấy bút.
Đỗ Thanh Vy khinh bỉ nhìn anh ta, đứng dậy lấy laptop cảm ứng ra: “Anh à, muốn ký hợp đồng thì phải đàng hoàng một chút, anh không biết cái này có thể thay thế chữ viết tay được sao?
“Được, tùy cô.” Anh ta không quan tâm đến sự mỉa mai của cô mà vẫn giữ tâm trạng rất tốt.
“Nếu ai đó không tuân theo hợp đồng thì sao?” Câu hỏi này được Đỗ Thanh Vy đặt ra, cô cảm thấy trong một bản hợp đồng thì đây là vấn đề quan trọng nhất.
“Bồi thường đi, ai không nghe lời thì bồi thường, ừm, 10 tỷ, 10 tỷ thì sao?” Anh ta vội vàng nói.
10 tỷ? Hừ, đối với nhà anh ta một chút tiền này cũng không thể làm anh ta phá sản.
Nhưng mà hợp đồng nhất định phải có ràng buộc, nếu không sẽ mất hiệu lực.
Thế là cô gật đầu.
Vì vậy, khi kết hôn được một tháng, cô cùng chồng mình đã ký một "hợp đồng hôn nhân", nội dung của hợp đồng như sau: Bên A: Chu Đình Nam Bên B: Đỗ Thanh Vy.
Theo tiền đề là hôn nhân giữa Bên A và bên B không tự nguyện, hiện tại không thể ly hôn, hai bên đã cụ thể ký kết hợp đồng này, dựa trên quan điểm chung sống hòa bình và không can thiệp lẫn nhau, mong rằng hai bên sẽ có ý thức tuân thủ và không vi phạm nó.
1.
Bên A sống cùng bên B trong một ngôi nhà, nhưng không can thiệp lẫn nhau về tất cả các chuyện riêng tư.
2.
Hai bên phải kính trọng cha mẹ của đối phương.
3.
Bên A và bên B phải tỏ ra hoà thuận và yêu thương nhau trước mặt bố mẹ hai bên, không để cho họ biết được sự tồn tại của hợp đồng.
4.
Khi gia đình bên B cần bên A đứng ra, Bên A không được trốn tránh, mà phải luôn thể hiện thiện chí, tận tụy hết mình.
5.
Bên A sẽ trả cho Bên B 50 triệu tiền phí sinh hoạt mỗi tháng cho chi phí sinh hoạt.
6.
Nếu bất kỳ bên nào vi phạm thỏa thuận, bên đó sẽ phải bồi thường 10 tỷ cho bên kia.
Điều quan trọng nhất, bên A và bên B không thực hiện nghĩa vụ vợ chồng.
Hợp đồng sẽ có hiệu lực ngay lập tức kể từ ngày hợp đồng được ký kết.
Tự động chấm dứt khi ly hôn.
Chữ ký của bên A: Chu Đình Nam
Chữ ký của bên B: Đỗ Thanh Vy
Sau khi hai người cùng đàm phán, một hợp đồng hôn nhân đã ra đời.
Cô cầm bút rứt khoát kí tên mình, Chu Đình Nam cũng rất vui vẻ ký vào hợp đồng đó.
Cho đến nay, cuộc hôn nhân hợp đồng của cô đã chính thức bắt đầu.
Sáng sớm hôm sau, Chu Đình Nam lái xe đưa cô về nhà, hai người mang theo những gói lớn nhỏ trở về nhà tôi, ôi, bây giờ có lẽ cô nên gọi là nhà mẹ cô.
Đỗ Thanh Vy vừa vào cửa, mẹ đã đứng trước cửa chào đón cô rồi chào anh ta.
Xong xuôi bà nhanh chóng kéo theo Đỗ Thanh Vy trở về phòng, nhìn cô từ trên xuống dưới một vòng rồi lại ôm cô: “Vy, con có khỏe không? Một tháng này con có bị bắt nạt không? Có điều gì không vui không? Mẹ ngày nào cũng lo lắng cho con."
Đỗ Thanh Vy biết trong lòng mẹ cũng trách bố mình, trách ông gả cô cho một người đàn ông đã ly hôn, trách ông sắp đặt hôn nhân cho cô.
Nhưng nhiều năm như vậy, mặc dù ngày nào cũng cãi nhau, nhưng mẹ chưa bao giờ thắng thế, trận cãi vã nào cũng kết thúc bằng việc mẹ nhận thua.
"Mẹ, mẹ có khỏe không, mẹ có cãi nhau với bố không? Mẹ sau này đừng cãi nhau với bố, sẽ hại sức khỏe của mẹ đấy."
Nhiều lúc cô đã nghĩ, tại sao mẹ lại không ly hôn với bố, tại sao lại phải duy trì một cuộc sống như thế này? Bây giờ bản thân cô cũng đã kết hôn, không dễ dàng ly hôn nên có lẽ mẹ cũng có nỗi khổ riêng.
Hai người ở nhà đến tối, vốn cô muốn ở lại nhà một đêm nhưng bố nhất quyết bắt về, Đỗ Thanh Vy không hiểu sao bố luôn tỏ ra vô cảm như vậy nhưng cô vẫn không đủ can đảm để tranh luận vì thói quen đã nhiều năm.
Vì vậy, giữa tiếng khóc nức nở của mẹ, cô cũng rơm rớm nước mắt lên xe, Chu Đình Nam cũng không một chút luyến tiếc khởi động xe rời đi.