Tình Yêu Và Tình Dục Trong Chính Trị


Thịnh Phong chỉ đè cô làm một lần, sau khi Cố Minh Mặc ngủ trưa trừ hạ thể có chút âm ỉ lại sinh long hoạt hổ lôi kéo anh đi chơi.

Sơn trang này thiết kế theo phong cách Nông Gia Nhạc.

Cố Minh Mặc vốn định đi cho ngỗng ăn, kết quả bị ngỗng đuổi theo cắn; lại muốn cho gà ăn, kết quả không nhìn đàn gà trống làm hư đôi giày thể thao phiên bản giới hạn của mình.

Cố Minh Mặc rất tức giận, đêm đó sai phục vụ làm thịt gà, ngỗng làm cơm tối.

Thịnh Phong thấy thú vị, cơm nước xong sau liền định trở về làm một trận.


Nhưng Cố Minh Mặc lại còn muốn lái xe trong vườn đào, Thịnh Phong nghĩ nếu không thuận theo cô cô lại khóc nháo liền nhẫn nại đi cùng cô.

Cố Minh Mặc đi một hồi liền nói mệt, thật vất vả mới dỗ cô lên giường, vừa mới hôn đến cổ cô đã ngủ rồi.

Thịnh Phong thực bất đắc dĩ, chỉ phải mang theo đầy ngập dục hỏa ngủ, vốn tưởng rằng thực mau là có thể làm cô, kết quả ba ngày cô đều ở bên ngoài chơi đến điên, trở về liền ngủ khò khò.

Thịnh Phong nghẹn đến mức tái mặt.


Rốt cuộc một chiều nọ khi Cố Minh Mặc chơi hết sơn trang này đỉnh nghỉ ngơi trước khi đổi nơi khác chơi, Thịnh Phong tìm được cơ hội, ngồi ở mép giường, dùng ám mắt đầy xâm chiếm trừng mắt nhìn cô, “Cởi quần áo ra.”

Mệnh lệnh đổi lấy một cái gối của Cố Minh Mặc kèm một cái xem thường.

Nhưng người đàn ông ôm tâm tư hạ lưu nghẹn ba ngày không được thỏa mãn dục vọng không hề dễ nói chuyện, hung tợn nhìn chằm chằm hai chân thẳng tắp cùng mông tròn của cô, nhân lúc cô không chú ý đè lên, xốc váy cô lẩm bẩm nói: “Làm anh nhìn âm hộ phấn hồng của em.”

Cố Minh Mặc cũng không giãy giụa, tuy rằng chỉ ở chung mấy ngày, cô đã biết Thịnh Phong trừ hạ lưu chút không có tật xấu gì, liền ngoan ngoãn phối hợp cởi sạch, giây tiếp theo đã bị Thịnh Phong ấn đầu vào gối, một thứ diện mạo xấu xí hình dạng kỳ quái còn có chất lỏng màu trắng ngà quái dị chọc vào mặt cô, tiếng anh từ đỉnh đầu vang lên: “Mút cho anh.”

Cố Minh Mặc bị dọa ngốc, khuôn mặt nhỏ tiếp xúc với chất lỏng trơn ướt chảy ra từ quy đầu, đuổi anh đi như đuổi ruồi bọ, nhanh chóng lui về phía sau dùng chăn che cơ thể trần truồng của mình lại, còn liều mạng xoa mặt: “Anh làm gì! Tránh ra!”

Thịnh Phong vội vàng qua cùng, ngồi trên ngực cô, hai chân kẹp lại làm cô ở trong chăn không thể động đậy, dương vật chĩa về phía cằm cô, “Tiểu tâm can, mút cho chồng đi.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận