Tình Yêu Và Tội Ác

"Chị chạy đi đâu vậy? Tầng 1 cũng có nhà vệ sinh mà?" Chu Thành Diễn lo lắng hỏi cô, không quan tâm hai người nam nữ đối diện đang nhìn mình bằng ánh mắt dò xét.

"Tôi gặp người quen cũ..." Kiều Di mất tự nhiên dời ánh mắt đi.

"Di Di, đây là ai thế?" Tự nhiên có một người đàn ông chạy đến lo lắng đứng bên cạnh cô bạn thân của mình, Diệp Phi Phi tò mò hỏi.

"Đây là bạn mình, Chu Thành Diễn..." Giới thiệu Chu Thành Diễn cho Phi Phi, cô dừng một chút rồi nói tiếp: "Còn đây là Phi Phi, bạn thân của tôi, người đứng bên cạnh cô ấy là Thẩm Dịch Quân, bạn trai của cô ấy."

Hai bên gật đầu như chào hỏi nhau, Phi Phi cười nói: "À, thì ra đây là người mà mẹ cậu chọn à?"

"Đúng rồi, haha." Cô ngượng ngùng cười.

Cảm nhận được ánh mắt của Thẩm Dịch Quân nhìn mình, ngoài mặt cô không thể hiện ra nhưng trong lòng đã khó chịu một khoảng.

"Bọn mình về trước đây, hai cậu có việc gì thì đi đi." Kiều Di căng thẳng cầm lấy cổ tay của Chu Thành Diễn, khiến cậu ngây người nhìn chằm chằm vào cô.

"Ồ, về cùng đi, bọn tớ cũng xong việc rồi, nhỉ?" Cô nàng hào hứng quay sang nháy mắt với người đàn ông bên cạnh.

Không ngờ có một ngày cô bạn thân của mình chủ động với người đàn ông khác ngoài Mục Tiêu Hằng, cô nàng phải hóng chút chuyện mới được.

"Ừm..." Thẩm Dịch Quân dời ánh mắt, nhếch môi đồng ý.

"Thôi, dù gì..."


"Không sao, đi cùng về cũng được mà chị, tiện thể chúng ta làm quen luôn." Chu Thành Diễn hào hứng nói, việc Kiều Di nắm tay cậu đã cho cậu thêm hi vọng, nếu làm quen được với bạn thân của cô ấy nữa thì có thể cậu sẽ tán đổ được Kiều Di.

"Chuyện này..." Kiều Di khó xử.

"Đi mà." Phi Phi nũng nịu cầm lấy tay phải của cô đung đưa.

"Được rồi, đừng đung đưa tay mình nữa, cậu sắp lôi cả người mình đi rồi này." Cô bất lực đồng ý.

Biết thế cô đi xe, tại mẹ cô bảo không được đi xe để người kia có cơ hội thể hiện, thành ra cô phải nhờ tài xế đèo đi.

Chán thật, người muốn gặp thì lại không gặp được, người không muốn gặp thì lại gặp.

Ngày gì không biết nữa.

***

"Đèo cậu Chu này về trước đi, nhà cậu ấy gần nhất."

"Ừm." Thẩm Dịch Quân trầm giọng đồng ý, hắn thầm nhìn đôi nam nữ ghế sau qua kính chiếu hậu

Phi Phi hứng khởi nhìn hai người ghế sau đang ngượng ngùng, cô nàng cười tươi.

"Sao ngồi xa nhau vậy? Ngồi gần vào chứ."

"Diệp Phi Phi!" Kiều Di lườm cô bạn mình.

Phi Phi vội vàng xin lỗi: "Xin lỗi, không trêu cậu nữa, việc này phải tự nhiên, phải không?" Cô nàng quay qua Chu Thành Diễn nháy mắt ra hiệu.

"Chị đừng thấy ngại, chị Diệp nói đúng, chúng ta phải ngồi gần nhau vào." Chu Thành Diễn nắm bắt được cơ hội ngồi sáp lại người Kiều Di.

Cô trừng mắt nhìn hai người 'kẻ xướng người hoạ', thầm níu lưỡi nói: "Hai người mới gặp mà hiểu nhau phết nhỉ?"

"Cậu đừng nói câu gây hiểu lầm như thế chứ?! Bạn trai tớ còn đang ở đây đấy!" Cô nàng giả vờ oán trách.

Xe dừng lại, Thẩm Dịch Quân nói: "Đến nhà cậu Chu rồi."

"Cảm ơn anh Thẩm, bye bye hai chị." Chu Thành Diễn xuống xe vẫy tay chào.

"Bye bye cậu trai trẻ." Phi Phi vẫy tay chào lại.


"Ừm, ngủ ngon." Cô gật đầu nói.

"Chị cũng ngủ ngon."

Xe lăn bánh, không khí trong xe không bị ảnh hưởng khi mất một thành viên.

"Cậu họ Chu đó được nha, rất biết cách nắm bắt cơ hội."

"Ừm..."

"Mà cậu thấy thế nào? Có ưng không?"

"Cũng được, nhưng phải để xem đã." Cô cúi đầu lướt web.

Phi Phi bĩu môi thầm nghĩ.

Chắc vẫn không buông bỏ được tên họ Mục đây mà.

"Về đến nhà em rồi này Phi Phi." Thẩm Dịch Quân dừng xe quay đầu sang nhìn cô nàng nói.

"Ơ, em tưởng anh đưa em về biệt thự của anh?" Cô nàng khó hiểu hỏi.

"Em quên sao, chiều nay em nói rằng em cần về nhà mà."

Phi Phi nhíu mày nghĩ một lúc rồi vỗ tay một cái: "Ừ nhỉ, em quên mất."

Nghe cuộc đối thoại của hai người họ, Kiều Di chợt cảm thấy bất an, thấy Phi Phi đang định xuống xe, cô gọi lại: "Đợi chút, còn mình thì sao?"


"Cậu á, thì Dịch Quân sẽ đưa cậu về thôi." Phi Phi thản nhiên trả lời.

"Hay là đêm nay mình ở lại nhà cậu nhé, lâu rồi cũng chưa gặp lại cô chú."

Phi Phi khó xử: "Chắc là không được rồi, hôm nay nhà mình họp gia đình nên mình mới phải về nhà."

"Vậy..."

"Ngồi yên đấy, Dịch Quân đưa cậu về mình mới yên tâm được." Hiểu dáng vẻ vội vã của cô bạn mình, Phi Phi cảnh cáo nói.

"Nhưng mà-"

"Anh đưa cậu ấy về tận nhà giúp em, bye bye." Cô nàng nhanh chóng nhảy xuống đóng cửa xe lại.

Kiều Di cũng định xuống theo nhưng phát hiện cửa xe đã khoá, cô chỉ có thể giương mắt nhìn theo bóng lưng cô bạn mình đang đi vào nhà.

Xe lăn bánh, trong xe giờ chỉ còn độc hai người, không ai nói chuyện với nhau, không gian im ắng dị thường.

Kiều Di nép chặt người vào góc xe, nhìn cảnh vật bên ngoài đang lướt qua mắt mình, trong lòng âm thầm kêu khổ.

Chỉ mong đường đi nhanh chóng một chút, chứ từng giây từng phút ngồi trong đây như địa ngục vậy, còn phải gồng mình chịu đựng ánh mắt áp bức của người đàn ông đang lái xe nữa, cô có cảm giác người mình bị nhìn đến đục thành mấy cái lỗ rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận