_Kéttt
Đột ngột anh thắng xe lại, do bất ngờ, Je Jae suýt ập mặt phái trước, cũng mai có dây an toàn, nếu không chắc cô vô bệnh viện sớm với tên này quá
-Anh muốn chết à?-cô hét lên
-Đúng vậy, tôi đang muốn chết đây.-anh trừng mắt nhìn cô
-Khùng điên, nếu muốn thì tự đi mà chết.
-Tôi khùng điên, là do ai hả?
-Vì tôi chắc?
-Đúng là do em, nếu em ngoan 1 chút thì không sao rồi.
-Bây giờ anh đổ lỗi cho tôi sao?Shin Hyun Woo, cái gì cũng là tôi sai. Được thôi, tất cả là tôi gây ra đó, anh hài lòng chưa?-cô tứ giận la toáng lên
-Cút, cút ngay.-anh gằng giọng, ánh mắt căm phẫn nhìn cô
-Được, tôi cút là được chứ gì?Vậy thì tôi cút.-cô hít 1 hơi thật sâu, vừa định mở cửa bước ra đã bị anh giựt tóc lại, đau điếng
-A... Hyun Woo, anh làm gì vậy?Đau...
-Em muốn tránh khuất mắt tôi đến vậy sao?Nhưng mà, tôi không dễ tha cho em đâu.-anh nở nụ cười tàn nhẫn
-Anh... buông tôi ra...-cô liên tục làm loạn
-Buông em thì quá dễ cho em rồi.-anh nhếch mép cười, nhấn ga chạy đi
-Anh muốn gì nữa?Thả tôi xuống xe.-cô trong xe bất an nói
Không quan tâm đến lời nói của cô, anh chạy 1 mạch đến biệt thự của mình, ngoài nhà Chính với căn biệt thự "cánh đồng oải hương" ra, anh còn có căn biệt thự khác, hôm nay định kêu cô thu dọn hành lí, là muốn cô đến biệt thự riêng này, muốn tặng căn biệt thự này cho cô 1 bất ngờ, nhưng có lẽ không cần rồi.
Dừng xe trước cổng nhà, không nói không rằng đi ra khỏi xe, hung hăng kéo cô theo, cánh tay của cô cũng bị anh bóp nát rồi.
-Bác Min kêu bác Chan lái xe vào gara cho cháu.-anh nói với bác Min (quản gia) rồi lạnh lùng kéo cô lên phòng
-Buông ra... Hyun Woo... thả ra mau...-cô phản kháng
Bác Min nhìn bóng dáng của anh khuất dần ở cầu thang, không khỏi tò mò, ngoài cô chủ Hyun Yeon ra, anh không dẫn cô gái nào về biệt thự này cả, vậy mà hôm nay lại dẫn cô gái này về. Ánh mắt hiếu kì với cô gái bí mật kia!??
_Rầm
Anh mạnh bạo đóng cửa phòng lại, quăng cô lên giường không thương tiếc
-A...-bị quẳng lên giường thô bạo, cô khẽ rít lên vì đau
-Anh muốn sao?-cô thấp thỏm lo sợ, anh lại muốn làm gì nữa đây?
-Trừng phạt em.-anh cười tàn độc, nhanh chóng đè lên người cô
-A, thả tôi ra... thả ra...-cô điên loạn đánh đấm vào người anh
Anh kiềm chặt hai chân đang điên cuồng làm loạn của cô, đồ cũng bị anh xẻ rách thành đống vải vụn, rơi đầy trên đất. Trên người cô từ trên xuống dưới, chỉ còn lại bộ đồ lót, gấp gáp đến nỗi gào khóc như mưa.
-Đừng vậy.... buông....... tôi ra......... buông ra........-cô không muốn chịu đựng sự nhục nhã này thêm lần nào nữa.
Cô xấu hổ cùng giận dữ mà gào khóc
-Shin Hyun Woo, anh dừng tay lại đi! Xin anh...... buông ra.... tôi là con người....... anh không thể đối xử với tôi như vậy......
Nhưng anh đã đánh mất lý trí nên không còn nghe thấy gì, trong đầu chỉ có một suy nghĩ. Đó là nếu cô không yêu, yêu Kang Dong Hwa, thì cũng đừng mơ tưởng có được hạnh phúc, cùng nhau xuống địa ngục đi!!!
Anh cởi quần ra, đè người cô lại, đưa phần dưới nóng rực vào trong vùng kín của cô, động tác thô bạo khiến cô không chịu đựng mà kêu gào thảm thiết, nhưng tiếng kêu gào này như thể đang cổ vũ anh, anh đỡ lấy cô mà đòi hỏi, hoạt động kịch liệt, ra sức chạy nước rút, sức quá lớn, quá nặng, mỗi lần đều đưa vào nơi sâu nhất
Cơ thể của hai người dao động trước sau với một biên độ lớn, cô đau đến mức muốn khóc cũng khóc không ra nước mắt..............
Sự điên cuồng xâm lược vẫn đang diễn ra...
Anh giữ lấy thắt lưng của cô, động tác ra vào. Ngoài đau khổ và tuyệt vọng, cô không còn bất kỳ cảm giác nào, bên dưới co lại hết sức, muốn đẩy anh ra. Tay đùng đẩy qua lại, nhưng lại bị anh giữ chặt.
Cuối cùng cô cũng hiểu được sức của nam và nữ không giống nhau, cho dù cô có liều mạng giãy dụa đến cỡ nào, nhưng với anh mà nói chỉ là gãi ngứa mà thôi, anh không hề ngừng lại chút nào.
Động tác của anh gấp gáp cùng thô bạo, một tay dùng sức xoa nắn nơi đẫy đà của cô, thiếu điều không thể bóp nát nó. Nơi kia không ngừng ra vào, không hề có chút thương xót nào, chỉ như một con thú đang trút hết mọi ham muốn.
Cô giãy dụa, khóc thét.
-Anh buông tôi ra! Đồ cầm thú!
Nước mắt không ngừng rơi, nhưng cũng không đổi lại được sự thương hại của anh. Đè phần mông của cô lại, đâm vào nơi sâu nhất.
Cô kêu thảm thiết
-A.....
Cô đau đớn, trái tim cô vỡ nát, sự lăng nhục biến thái này đã vượt qua khỏi sức chịu đựng của cô, cô gào khóc
-Anh giết tôi đi, để tôi chết đi!
Anh vuốt ve bộ ngực của cô bằng một tay, cười đến cực kỳ gian ác.
-Bây giờ tôi rất thoải mái, làm sao có thể giết em được chứ.
Giữ chặt lấy cằm của cô
-Đừng bày ra cái dáng vẻ mình đang chịu đựng nhục nhã như vậy, giả vờ gì chứ.-anh đột nhiên tức giận, điên cuồng ra vào.
Cô tuyệt vọng, giống như một cái xác đã chết, để mặc cho anh giày vò, trút giận, cắn chặt răng không hề câu xin anh, trên mặt bây giờ đã không còn phân biệt được đâu là mồ hôi đâu là nước mắt.
Zing Blog