Chu Đan Thanh đặt bình nước nóng xuống: "Rót nước có gì mà phiền, nói đúng ra chúng tôi còn phải cảm ơn đồng chí, nếu không có sự giúp đỡ của cô thì chúng tôi còn chưa bắt được tên tội phạm kia đâu.
"
"Mà này, đồng chí, cô học võ ở đâu vậy?"
Chu Đan Thanh đưa cốc nước đã rót xong qua.
Nằm không uống nước được, vẫn phải ngồi dậy.
Tần Thư ngồi dậy, Chu Đan Thanh một tay bưng bát, một tay tiến lên dìu.
Tần Thư ngồi dậy: "Ông nội tôi trước đây là dân quân, biết chút võ công, thường hay dạy tôi luyện tập, luyện nhiều tự nhiên sẽ biết.
"
Ông nội Tần lúc còn sống đúng là đội trưởng dân quân, cũng biết võ công, cũng đúng là đã dạy chủ nhân cũ một vài chiêu.
Chỉ là chủ nhân cũ không học được, nếu học được thì khi bị ép gả thay, đã sớm đấm cho ba mẹ nuôi một trận rồi.
Chu Đan Thanh như có điều suy nghĩ gật đầu: "Thì ra là vậy! "
Sau đó cô ấy lại nghĩ đến điều gì đó, liền đổi chủ đề: "Đúng rồi, đồng chí Tần, tôi nghe họ nói cô đến đây là đi theo quân đội?"
Tần Thư đáp: "Ừ.
"
Chu Đan Thanh hai mắt sáng lên, vừa định nói gì đó, cửa phòng bệnh lại bị đẩy ra.
Tần Thư và Chu Đan Thanh đồng loạt quay đầu nhìn lại.
Người bước vào là đội trưởng Lý mà Tần Thư đã gặp trên tàu hỏa.
"Tiểu Chu, Tần! " Đội trưởng Lý vừa vào phòng câu đầu tiên là muốn hỏi Tần Thư đã tỉnh chưa, vừa mở miệng đã thấy Tần Thư nhìn chằm chằm vào ông ấy.
Ông ấy đổi giọng: "Đồng chí Tần tỉnh rồi à.
"
Tần Thư đáp: "Ừm.
"
Trên mặt đội trưởng Lý hiện lên nụ cười: "Đồng chí Tần, cô cảm thấy thế nào? Còn khó chịu không? Hết sốt chưa?"
Tần Thư còn chưa kịp trả lời.
Chu Đan Thanh lên tiếng: "Chú Lý! "
Vừa nói xong, Chu Đan Thanh ý thức được điều gì đó không ổn, vội vàng sửa lời: "Không đúng, đội trưởng Lý! Đồng chí Tần đã hết sốt rồi.
"
Cô ấy lại chỉ vào chai truyền dịch: "Y tá nói, truyền hết chai nước này là có thể đi rồi.
"
"Tốt.
" Đội trưởng Lý nhìn chai truyền dịch một cái, ánh mắt lại rơi vào mặt Tần Thư: "Đồng chí Tần, không biết đối tượng của cô tên gì? Có cần chúng tôi bên này giúp đỡ thông báo cho anh ấy một tiếng, để anh ấy đến đón cô không?"
Tần Thư theo bản năng muốn từ chối.
Chu Đan Thanh lại lên tiếng: "Đội trưởng Lý, chú muốn thông báo còn không bằng trực tiếp sắp xếp một chiếc xe đưa đồng chí Tần đến đó, như vậy đối tượng của đồng chí Tần cũng không cần phải chạy đến đây một chuyến.
"
Đội trưởng Lý: "! "
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa