Tn60 Xuyên Thành Phượng Hoàng Nhà Họ Tô


Trở lại nhà bếp, thím Lưu và thím Tần thấy cô không có việc gì mới thở phào nhẹ nhõm.

Dù sao trước đó đã xảy ra chuyện, hiện tại mọi người đều có chút lo lắng, sợ cô cũng bị liên lụy.

May mà cuối cùng Tô Hòa cũng bình an trở về.

Thím Lưu vội vàng tiến lên quan tâm hỏi: "Chú Ngô tìm cháu có chuyện gì không?"

Tô Hòa nghe xong câu hỏi của bà lắc lắc đầu, lại nghĩ vài ngày nữa họ sẽ biết, cho nên cũng không giấu diếm.

Ngượng ngùng nói: "Chú ấy tìm cháu nói chuyện công việc, chú ấy nói thấy cháu trong khoảng thời gian này biểu hiện không tệ, nên muốn cho cháu một cơ hội làm tạm thời.

"

Cô không nói ra là vốn dĩ còn có hai lựa chọn, dù sao có cơ hội làm tạm thời đã đủ khiến người khác ghen tị rồi.

Cứ như vậy thím Lưu và thím Tần nghe xong đều rất kinh ngạc, "Thật hay giả vậy? Chưa nghe nói đơn vị mình tuyển người?"

"Chẳng lẽ là thay thế chú Liêu và Đổng! người kia?"

Tô Hòa nghe xong lắc đầu, "Không phải ạ, là cán bộ công an ạ.

"

"Cái gì? Là công an sao?" Thím Lưu nghe xong kinh ngạc trợn to hai mắt.

Thím Tần cũng có chút khó tin, "Làm công an dễ dàng như vậy sao?"

"Có thể là do chú Ngô thấy cháu khỏe mạnh lại biết chút võ công nên mới cho cháu thử ạ?" Tô Hòa cười tìm lý do.

Hai người họ nghe xong cũng phản ứng lại, có thể đoán được điều gì, nhưng cũng không nói nhiều, chỉ là vui mừng cho cô.

"Tốt quá rồi, như vậy chẳng phải là cháu có thể ở lại rồi sao?"

"Đúng vậy, sau này lại có thể gặp cháu rồi!"

Tô Hòa nhìn kỹ biểu cảm của hai người, thấy họ thật sự vui mừng cho mình, cô cũng yên tâm, "Vâng ạ, sau này lại có thể làm việc chung một chỗ rồi, nhưng cháu chỉ là nhân viên tạm thời, còn chưa biết có thể chuyển chính thức hay không.

"

"Không sao, cứ làm việc thật tốt, nhất định sẽ được chuyển chính thức.

" Hai người họ an ủi, Tô Hòa cũng gật gật đầu cười.

Cả buổi chiều, tâm trạng cô rất vui vẻ.

Đợi đến khi tan ca liền vội vàng rời đi.

Đến nhà bà Từ, vừa lúc nhìn thấy bà đi chợ về, chân bà bây giờ nhìn đã không còn vấn đề gì nữa, gậy cũng đã sớm không cần chống, chắc là không ảnh hưởng đến công việc, cô liền yên tâm.

Bà Từ nhìn thấy cô liền hỏi: "Hôm nay sao về sớm vậy? Có chuyện gì vui sao?"

Tô Hòa nghe xong có chút bất ngờ, "Dì biết sao ạ?"

Bà Từ thấy thế liền cười, "Miệng cháu cười đến mang tai rồi kìa, còn hỏi dì?"

Tô Hòa nghe xong xấu hổ cười, "Hi hi, bị dì phát hiện rồi, đúng là có tin tức tốt ạ.

"

"Ồ? Là chuyện gì vậy?"

Tô Hòa cũng không giấu giếm, "Là! chú Ngô cảm thấy cháu cũng được, nên cho cháu một công việc tạm thời, hơn nữa lại còn là công an ạ!"

"Thật sao?" Bà Từ nghe xong còn vui mừng hơn cả cô, cũng không hỏi tại sao lại cho cô công việc này, chỉ kích động nói: "Tốt quá, như vậy là cháu không cần phải lo lắng nữa rồi!"

Thấy bà Từ như vậy, Tô Hòa không nhịn được lại cười, "Vâng ạ, cuối cùng cũng có công việc rồi.

"

Bà Từ sau khi biết chuyện liền hỏi han thêm, nghe Tô Hòa nói ngày kia mới chính thức đi báo danh, bà liền nói: "Vậy hôm nay cháu về nhà một chuyến đi, người nhà cháu nếu biết tin tức tốt này chắc chắn sẽ rất vui đấy!"

Tô Hòa cũng nghĩ như vậy, nhưng cô vẫn còn chút do dự, "Nhưng như vậy ngày mai dì phải tự mình đi làm, chân dì có ổn không ạ?"

"Ổn chứ sao không, chân dì khỏi lâu rồi, hơn nữa làm việc ở nhà ăn cũng không cần đi lại nhiều, cháu đừng lo cho dì, dì làm được.

"

Tô Hòa nghe bà nói như vậy, lúc này mới yên tâm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui