Sau khi rời khỏi văn phòng, Tô Hòa không trì hoãn, đến phòng nhân sự để làm thủ tục đăng ký.
Lúc này cô mới biết được, bởi vì là nhân viên tạm thời, còn chưa được lên cấp bậc, cho nên tiền lương của cô chỉ có 18 tệ 5 hào, nhưng bởi vì thời đại này chi tiêu không cao, số tiền này cũng không ít, cuối cùng cũng có thu nhập ổn định, cho nên cô rất hài lòng,
Đăng ký xong, cô nhận được hai bộ đồng phục công an.
Lúc nhận được đồng phục, Tô Hòa đặc biệt vui vẻ, bởi vì khi còn bé cô rất thích mặc đồng phục, không ngờ có một ngày mình cũng có thể mặc đồng phục trở thành cảnh sát.
Nghĩ thôi cũng thấy phấn khích.
Sau khi nhận được chìa khóa ký túc xá, cô đến nhà ăn để báo với thím Lưu một tiếng, sau đó Tô Hòa trở về nhà họ Từ để dọn nhà.
Đồ đạc của cô cũng không nhiều, lương thực cũng đã ăn gần hết rồi, số còn lại cô cũng không mang theo, chỉ đeo một cái túi hành lý rồi đi đến ký túc xá.
Ký túc xá cách đồn cảnh sát không xa, nằm trong khu nhà tập thể gần đó, nghe nói nơi này là nơi ở của cán bộ công nhân viên chức nhà nước.
Tô Hòa không ngờ mình lại nhanh chóng được ở nhà tập thể như vậy vào những năm 60, nghĩ thôi cũng thấy thật thần kỳ.
Nhưng khi vào trong, nhìn thấy hoàn cảnh trước mắt, cô có chút thất vọng.
Cô ở tầng hai, vừa mở cửa ra đã thấy căn phòng này chỉ khoảng chừng mười mét vuông, trong phòng chỉ có hai cái giường, một cái đã có người ở, cái còn lại trống không, chắc là của cô.
Cô đặt túi hành lý lên giường, sau đó nhìn xung quanh phòng, ngoài cái tủ quần áo ra thì không còn gì khác.
Lúc này cô mới nhớ ra, hình như thời này nhà tập thể không có nhà vệ sinh và nhà bếp trong phòng nhỉ?
Nghĩ đến đây, Tô Hòa liền đi ra ngoài xem thử, quả nhiên ở hai đầu hành lang cô nhìn thấy nhà vệ sinh công cộng và nhà bếp.
Haiz, quả nhiên là như vậy.
Mặc dù có chút thất vọng, nhưng nghĩ lại dù sao cũng là ở miễn phí, hơn nữa còn là phòng hai người, cũng không tính là chật chội, cô cũng coi như hài lòng.
Chỉ là lúc đi ra, cô gặp không ít các bác gái không đi làm, nghe nói cô vừa mới chuyển đến, liền hỏi han cô đủ thứ chuyện, còn có người muốn giới thiệu đối tượng cho cô, làm cô sợ đến mức vội vàng chạy về phòng.
Sau khi về phòng, cô dọn dẹp qua loa một chút, cất đồ đạc xong, liền kích động thay bộ đồng phục công an mới được phát.
Lúc này đồng phục công an vẫn là màu xanh quân đội, mũ là loại mũ lưỡi trai nhỏ, cô nhớ hình như vài năm nữa sẽ đổi thành đồng phục màu trắng và mũ lưỡi trai to, chắc là trông sẽ oai phong hơn.
Nhưng mà như thế này cũng tốt rồi.
Chỉ có điều là bộ đồng phục này hơi rộng, không biết có phải là kiểu của nam hay không, lúc chiều lúc nhận đồng phục, người phụ trách hậu cần cũng nói, bởi vì cán bộ công an trong sở đều là nam, cho nên quần áo cũng đều là kiểu dáng của nam, chỉ có thể tìm cho cô bộ nhỏ nhất, nhưng cô mặc vào vẫn rộng.
Nhưng cũng không sao, thời buổi này quần áo cũng không phân biệt nam nữ rõ ràng, chủ yếu là phân biệt kích cỡ, đến lúc đó về nhà nhờ bà nội sửa lại là được.
Hôm nay cô đã hỏi rồi, cứ mười ngày bọn họ được nghỉ một ngày, thay phiên nhau trực và nghỉ ngơi.
Cho nên chắc là không đến mấy ngày nữa cô có thể về nhà.
!
Sau khi thay quần áo xong, Tô Hòa theo bản năng ưỡn ngực thẳng lưng, cô cảm thấy dáng đi của mình cũng có tinh thần hơn rất nhiều.
Mắt thấy cũng sắp đến giờ ăn trưa, cô cảm thấy hơi đói bụng, nghĩ nghĩ một chút liền đi thẳng đến nhà ăn.
Kết quả khi đến nhà ăn, cô thấy những người đi làm nhiệm vụ buổi sáng đã trở về, lúc này đang ăn cơm ở nhà ăn.
Lý Nghị vừa nhìn thấy cô liền gọi: "Đồng chí Tiểu Tô, ở đây!"
Nghe thấy tiếng gọi của anh ta, Tô Hòa mỉm cười rồi đi thẳng đến chỗ bọn họ.