Oán khí như ẩn như hiện trên người Kiều Thanh Đại, xiềng xích quấn trên người không có tác dụng với cô.
Cô lướt tới bên người sứ giả câu hồn, oán hận nói:"Đúng là có người nhảy xuống nhà cao tầng! Nhưng người đó không phải tôi, tôi là người bị cô ta đè chết! "Kiều Thanh Đại liếc nhìn cái tên trên tờ giấy trắng, cũng là Kiều Thanh Đại, chỉ khác một chữ thôi.
"Này anh trai, có khả năng tôi tên là Kiều Thanh Đại không? Thanh trong màu xanh, chứ không phải thanh trong thanh bạch! "Sứ giả câu hồn cầm tờ giấy trắng áp lên người Kiều Thanh Đại, nhưng tờ giấy lại từ từ bay xuống.
Sắc mặt hắn trở nên nặng nề, như thể đang gây ra chuyện lớn! Kiều Thanh Đại hít sâu một hơi, cố nén sự phẫn nộ trong lòng: "Anh trai, hay là bây giờ anh đưa tôi về đi! "Sứ giả câu hồn hoàn hồn nhìn cô một cái, trong mắt đầy thương hại:"! Sau khi cô bị tôi câu hồn thì đã xác nhận là chết rồi, lúc người phụ nữ kia đập lên người cô thì đầu cô đập vào cầu thang, vỡ một lỗ to! Cơ thể đã bị bệnh viện hỏa táng rồi.
"Vừa nghĩ tới cơ thể trải qua bao vất vả mà còn chẳng được hưởng thụ một ngày, còn chết thay kẻ khác, oán khí trên người Kiều Thanh Đại lập tức bốc lên ngút trời.
Sứ giả câu hồn hô lên: "Tôi có thể đưa cô sang một thế giới khác!"Hắn nhanh chóng dùng công đức của mình đổi một bàn tay vàng, cũng chẳng kịp đau lòng, vội giải thích cho Kiều Thanh Đại.
Mỗi một thế giới đều có một Kiều Thanh Đại, mà có hai thế giới thì "Kiều Thanh Đại" có linh hồn không được hoàn chỉnh, đã tới tuổi thọ.
"Hệ thống rương báu này không bắt mắt, vả lại thứ mở ra được từ trong hệ thống rương báu này có thể chứa trong không gian đi kèm hệ thống, nên không phải lo bị người ta phát hiện.
"Kiều Thanh Đại nhìn lướt qua những dòng thuyết mình về hệ thống rương báu này, đến mỗi một nơi quét thẻ hoặc làm một chuyện đều có thể kích phát hệ thống rương báu.
Đồ mở được từ trong rương báu là đủ mọi thể loại, nhưng chắc chắn phù hợp thời đại đó, không vượt quá thời gian.
Nhìn những dòng thuyết minh về vật tư đầy trong hệ thống rương báu, nào là thịt lợn, mì trắng, bánh bao, bánh màn thầu, hoa quả, gạo, kem dưỡng da! Còn cả các loại sách vở và tài nguyên như hộ lý hậu sản lợn nái, bách khoa toàn thư gieo trồng, bách khoa toàn thư máy móc, bách khoa rau dại! Kiều Thanh Đại trầm tư suy nghĩ rồi gật đầu.
Cô biết rõ mình nhận được hệ thống này hoàn toàn là do vị sứ giả câu hồn trước mặt mắc lỗi.
Nếu tham lam, có lẽ sẽ nhận được bàn tay vàng càng kém hơn.
Dù sao trong hai thế giới có thể đi tới, tình cảnh của "chính mình" hẳn là cũng không tốt đẹp cho lắm.
.