Kiều Thanh Đại vừa mở mắt thì thấy một bàn học tỏa ra mùi thơm của thuốc đông y, bên cạnh còn có một bát thuốc bột đã xay sẵn.
Bên kia là một cốc nước trống không có thuốc gì.
Kiều Thanh Đại đứng dậy định quan sát căn phòng này.
Nào ngờ vì dậy quá mạnh mà khiến cô không nhịn được ho khan.
Khụ khụ.
Cô theo bản năng đưa tay vào trong túi áo, lấy một chiếc khăn đã ngả vàng ra rồi che miệng khẽ ho kha.
Chờ khi cơ thể thoải mái hơn, trên khăn tay đã dính chút huyết sắc.
[Đinh - Quẹt thẻ thế giới mới! Nhận được quà tân thủ + 1, rương báu + 10]Kiều Thanh Đại còn chưa bình ổn được tâm tình thì bên tai chợt vang lên một giọng nói điện tử bình thường không có gì lạ.
Đôi mắt Kiều Thanh Đại sáng lên đầy hưng phấn, không kịp sửa sang lại ký ức và cảm xúc vừa mới hiện lên trong đầu.
Cô vội lau qua máu tươi bên mép, thầm mặc niệm trong lòng: Mở gói quà tân thủ.
[Nhận được thuốc mê loại mạnh + 3; nhân sân trăm năm + 1; viên Dưỡng thân hoàn cao cấp + 3; Kiện thể hoàn cao cấp + 3; Dùi cui điện +1; Đèn pin +3; phiếu xe đạp +2]Thế này chẳng khác nào đang mở hộp mù, khiến Kiều Thanh Đại cực kỳ mê muội.
Trước kia cô luôn thích mua mấy hộp mù đồ ăn.
Nay có được hệ thống rương báu, cô đã có thể thỏa mãn sở thích mở hộp của mình rồi.
Nghĩ vậy, cô lại thầm nghĩ trong lòng: Mở toàn bộ rương báu.
[Nhận được phiếu đại đoàn kết + 2; sữa mạch nha + 3; gói quà thiếu nữ + 2, trứng gà 10 x3]Kiều Thanh Đại đưa mắt nhìn gói quà thiếu nữ.
Cô bèn lấy ra nhìn rồi lặng lẽ đặt lại chỗ cũ.
Trong đó ngoài xà phòng của thời đại này ra thì còn có một số đồ dùng cho nữ.
Hai mươi đồng, còn có những vật tư khác mà có vẻ khan hiếm ở thời đại này.
Kiều Thanh Đại cảm thấy hệ thống rương báu này cũng khá tri kỷ, tất cả những gì nó phát cho đều là thứ cô có thể dùng được.
"Kiều Thanh Đại" của thế giới này vì sinh non nên cơ thể yếu ớt bệnh tật.
Ba cô đi làm lính năm năm rồi hy sinh, người mẹ tư lợi bạc tình của cô ôm hết tiền tử tuất của ba cô với danh nghĩa dẫn cô vào thành phố lớn để tìm bác sĩ chữa bệnh.
Ai ngờ tới thành phố lớn, mẹ cô tìm chiến hữu của ba, dùng tiền lương mà ba gom góp mua một suất nhân viên tạm thời, rồi móc nối với nhân viên chính thức trong xưởng, cuối cùng kết hôn.
Hai năm sau bà ta sinh hai anh em song sinh, hoàn toàn đứng vững gót chân trong cái nhà này.
Mà đứa con gái bà ta dẫn theo đương nhiên cũng thành trói buộc.
Cô không những yếu ớt, cơ thể bệnh tật, mà hàng tháng còn tiêu đi chừng mười đồng của bà ta nữa.
.