Thần Chém nói sơ sơ về bộ đôi "Song hành huyết quỷ" này nha:
Kuruo Sawaki
Là một con người có hai nhân cách, một mặt là thiên thần, một mặt là ác quỷ. Tuy nhiên chưa ai có thể thấy được mặt thiên thần của cậu, kể cả em gái cậu - Nahi. Trên cậu luôn hiện diện gương mặt của ác quỷ, cậu chưa bao giờ mở lòng với bất cứ cô gái nào, ngoài giết người, niềm vui của cậu chính là phá hoại tình cảm của các cặp đôi. Dường như ai cũng ghét tính cách này, nhưng thực sự thì cậu nhìn người khác ân ái cậu không thể chịu nổi, vì cậu cho rằng, bất cứ người con gái nào cũng đều là giả dối.
Nahi Sawaki
Vốn dĩ kém Kuruo hai tuổi nhưng cô sửa lại giấy khai sinh thêm hai năm nên cô học cùng anh trai, tính ra Nahi mới có mười bốn tuổi. Cô luôn tạo khoảng cách với người khác bằng sự lạnh lùng cùng những câu nói độc địa, nhưng ẩn sau sự mạnh mẽ đó lại là một con người yếu đuối và nhạy cảm, cô không bao giờ để lộ cảm xúc thật sự. Người cô tin tưởng duy nhất chỉ có anh trai mình.
-----------Trở về thực tại----------
- Sa...Sawaki..... - Tiêu Thiên Thiên bỗng nghe giọng nói có vẻ như hoảng sợ ngay bên cạnh.
- Tiểu Lan, cậu sao vậy? Cậu cảm sao? - Cô lo lắng nhìn Trịnh Mai Lan đang nấp sau lưng mình.
- À...không...tớ....tớ.....
Ánh mắt Kuruo nhanh chóng xẹt qua tia ngạc nhiên khi nhìn thấy Trịnh Mai Lan, khóe môi cậu nhếch lên tia khinh bỉ.
- Orchid, thấy "bạn cũ" mà tỏ ra không quen biết sao?
- Cậu nói gì vậy? Đây là Trung Quốc, không phải Anh Quốc hay Nhật Bản, không ai là Orchid. - Tiêu Thiên Phong hơi khó hiểu về câu nói đó.
Vụt!
Bỗng một bóng đen di chuyển nhanh đến chỗ Trịnh Mai Lan, bóp chặt lấy cổ cô.
- Á á á á!!!! - Cô hét lên thất thanh.
- Nahi Sawaki! Cậu làm gì vậy? - Tiêu Thiên Thiên giật mình vội chạy đến.
- Việc này không liên quan đến cô. - Nahi lạnh lùng nói, đôi mắt căm phẫn nhìn vào cô gái đang khó thở dưới bàn tay mình - Trái Đất này đúng là tròn thật đấy nhỉ, Orchid?
- Hừ.... - Trịnh Mai Lan dù nghẹt nhưng vẫn phát ra tiếng cười khan - Tôi cũng không ngờ nó tròn vậy đấy.
- Chị.....- Nahi dường như tức hơn trước câu nói đó, bàn tay nhỏ càng siết chặt lại.
- Đủ rồi! - Bỗng một bàn tay kéo cả cơ thể nhỏ ra giải thoát cho Trịnh Mai Lan.
- Cậu không sao chứ? - Bách Tuyết Nghiên vội vàng đỡ lấy cô.
- Ừm...tớ không sao..-Trịnh Mai Lan khẽ cười trấn an.
Còn Nahi thì sao? Nhỏ dãy giụa trong lòng anh trai.
- Anh làm cái gì vậy? Anh hận cô ta lắm mà? Tại sao anh lại ngăn cản em??? Tại sao??? Chính cha cô ta đã giết chị Mika đấy! Hay anh vẫn còn yêu cô ta? Anh nói đi, Kuru - oni sama!!!
Cả Special chấn động sau câu nói của Nahi. Hàn Tử Dương lên tiếng sau một hồi chứng kiến mọi chuyện.
- Mời hai người ra khỏi đây, đây không phải là nơi hai người thích làm gì thì làm, một giờ sau chúng ta sẽ gặp nhau ở phòng Chủ tịch Hội học sinh Diệp Lục.
- Được. - Kuruo gật đầu, mặc kệ cô em gái còn uất ức kia kéo đi.
- Ku....Kuruo..... - Tiếng gọi yếu ớt khiến cậu hơi khựng lại. Nhưng nhanh chóng trở lại vẻ lạnh lùng, cậu bình thản.
- Trái tim tôi....đã bị chính bàn tay cậu giết chết lâu rồi.
Trịnh Mai Lan nhìn bóng dáng dần biến mất sau cánh cửa, lòng cô đau đớn vô cùng.
- Tiểu Lan...... Đừng cố nhìn nữa......cậu còn chúng tớ mà.....- Minh Hạo Thần cùng Mộc Lý Nam mỉm cười nhìn cô.
- Đúng rồi....cậu cứ khóc đi, chúng tớ không bắt cậu phải kể mọi chuyện ra đâu! - Tiêu Thiên Thiên vuốt nhẹ má Trịnh Mai Lan. Cô nàng nhìn tất cả chín người, cảm giác ấm áp của tình bạn tràn về. Cô phải biết rằng mình thật may mắn vì có thể được học ở nơi này và gặp những người bạn tuyệt vời.
- Cảm ơn...các cậu...