Sau vụ việc đó, dĩ nhiên Tiêu Thiên Thiên được ở lại và bí mật của cô được các thành viên trong Special giấu kín và họ đã hứa không để lộ ra ngoài khiến cô an tâm hơn phần nào. Đáng ra sẽ là một buổi tối yên bình, và sau khi tắm xong cô sẽ lại lăn ra ngủ ngon lành hoặc ngồi lên face chat với vài đứa bạn. Nhưng người tính không bằng trời tính, họa hoằm kiểu gì phòng của Tiêu Thiên Phong lại chưa được dọn dẹp, mà cậu lại không quen ngủ phòng không có hơi người nên đòi sử dụng phòng của Hàn Tử Dương.
Và rốt cuộc là Tiêu Thiên Thiên phải chung phòng với cô bạn mặt lạnh này.
.....................
........... 9h tối tại phòng nữ chính............
Im ắng....Rất im ắng...... Cực kì căng thẳng........
Tiêu Thiên Thiên thì đang trong nhà tắm xả nước ào ào, còn Hàn Tử Dương thì đang nằm úp ở giường, tay không ngừng múa trên bàn phím chiếc laptop. Bất ngờ theo thói quen ở phòng riêng, cô quên béng mất không mang theo đồ thay. Thôi thì đành cuốn khăn ra ngoài.
Vừa bước ra, cô nhận ngay được ánh mắt tròn xoe của Hàn Tử Dương đang nhìn mình.
- Gì thế? Mặt tớ có dính gì à? - Tiêu Thiên Thiên nhíu mày.
- À....không. - "Cô bạn" quay đi, vẫn giữ nguyên giọng lạnh lùng như ngày thường nhưng cái gương mặt đỏ lừ như trái cà chua kia thì không thoát khỏi tầm mắt của thánh soi của Tiêu Thiên Thiên chứ. Cô bật cười.
- Cậu ngại cái gì vậy? Cùng là con gái với nhau thì lo gì! Tớ chỉ ra lấy đồ để thay thôi.
Hàn Tử Dương không nói gì, tay vẫn không ngừng nghỉ di chuyển trên bàn phím. Tiêu Thiên Thiên bĩu môi, cô chẳng thèm chấp với cái tính như tảng băng kia, ngang nhiên lấy đồ rồi bước vào nhà tắm.
Khi nghe tiếng chốt cửa, Hàn Tử Dương thở hổn hển nằm vật ra giường, cậu đã cố giữ bình tĩnh lắm rồi đấy. Nếu như Tiêu Thiên Thiên mà biết cậu là con trai thì chắc cậu mới là người có kết cục thê thảm nhất. Con gái khi mà nổi cơn điên thì chẳng khác nào "hợp thể" của cả trăm con sư tử, đáng sợ thật!
Khẽ cười một mình, Hàn Tử Dương ngồi dậy, tập trung nhanh vào công việc. Cậu đang có ý định mời Tiêu Thiên Thiên mai đi chơi sau khi hoàn thành lễ khai giảng.
Thế nhưng........
- Tử Dương, tớ xong rồi, cậu vào tắm đi!
Tiêu Thiên Thiên đi ra khỏi phòng tắm, cô mặc trên người một chiếc áo dây cùng chiếc quần sooc ngắn để lộ cặp đùi trắng thon dài cùng bờ vai uyển chuyển, mái tóc dài ướt ướt vương vài giọt nước trên mặt khiến cho Tiêu Thiên Thiên trở nên đầy quyến rũ làm Hàn Tử Dương cứng đơ mặt. Cái kiểu này thì bao giờ cậu mới xong công việc được đây?
- Sao vậy? - Cô ngu ngơ hỏi khi nhìn thấy ánh mắt cậu đang ngạc nhiên nhìn mình.
Hàn Tử Dương cười nhạt, cậu vô thức đưa tay kéo Tiêu Thiên Thiên vào lòng mình.
- Cậu định kích thích tôi đúng không?
- Hả??? Cậu...cậu nói gì vậy?
Cô lắp ba lắp bắp, vô cùng hoảng hốt vì hành động lạ lẫm của "cô bạn". Hàn Tử Dương bỗng giật mình, vội đẩy Tiêu Thiên Thiên đi ra rồi cầm quần áo nhanh chóng vào nhà tắm.
- Xin lỗi!
Lời nói rất nhanh nhưng cũng đủ để lọt vào tai Tiêu Thiên Thiên. Cô đần mặt ra, hai bên má đang càng lúc càng nóng bừng lên. CHUYỆN.....CHUYỆN QUÁI GÌ THẾ NÀY????
"Đúng như mình nghĩ rồi, chắc chắn...chắc chắn...Hàn Tử Dương bị less rồi!!!!!"
Cả đêm đó cô không tài nào chợp mắt nổi, nhưng chắc gì cô đã biết rằng ai đó cũng đang rơi vào tình trạng giống y như cô.
-------ta là giải phân cách thời gian---------
-------- Sáng hôm sau---------------------------------------------------------
Ngoài trời, chim vẫn hót, hoa vẫn nở, cây vẫn đón sương sớm, và bao cảnh vật vẫn đẹp lung linh như ngày thường. Tuy nhiên đang có một vấn đề nho nhỏ ở khu Special.
- Á hahahahaahahaha.......
Tiếng cười vang ầm ĩ trong sảnh chính của dinh thự Special.
- Trời ơi, Tử Dương, Thiên Thiên, mới có một đêm ngủ cùng nhau thôi, hai cậu làm gì mà như con gấu trúc thế này? - Cả đám người cười nghiêng ngả nhìn hai "cô gái" đang lững thững xuống cầu thang.
- Cái...Cái gì chứ!!! - Tiêu Thiên Thiên đỏ mặt phản bác kịch liệt, làm gì có chuyện cô thích một đứa con gái!!
- Có định đi tham dự lễ khai giảng không?
Hàn Tử Dương lạnh lùng đi trước, cậu chẳng buồn mở miệng để nói vớ vẩn với mấy "bà tám" này. Đám người còn lại vội vàng chạy theo, duy chỉ có Tiêu Thiên Thiên thì vẫn thờ thẫn như người mất hồn, nếu không nhờ Vân Anh kéo cô đi thì chắc cô bị lạc đường rồi.
- Ê, nói cho em tớ biết rồi à? Nhìn con bé lạ quá!
Tiêu Thiên Phong chạy đến cạnh Hàn Tử Dương khoác vai hỏi kèm theo vẻ mặt "hóng" như thú cưng đòi ăn (Thiên Phong: *la hét banh trời*tả cái kiểu gì thế hả????).
- Luyên thuyên. - Hàn Tử Dương lừ mắt, hàn khí cậu tỏa ra càng lúc càng kinh khủng làm người bên cạnh rùng mình.
- Tớ....Tớ biết rồi....
Không chỉ Tiêu Thiên Phong mà đám người bên dưới cũng thấy ớn lạnh, chứng tỏ "Đại Boss" của họ đang gặp "một sự cố" không hề nhỏ đây!