Tớ Đẹp Tớ Có Quyền

Thật ra mấy độc giả tự logic mà xem, làm gì có chuyện tất cả bọn họ cùng gặp vấn đề được? Nhưng nếu như Hàn Tử Dương mà nhúng tay vào thì chẳng có gì là không thể đối với cậu. Tự nghĩ đi, một cô gái hổ báo như Vân Anh mà sợ nhện á? Hay chuyện Trung Cảnh và Trịnh Mai Lan là thành viên của Special mà lại tham gia hội học sinh thì có phải quá mâu thuẫn không? Còn Mạc Nhất Trung thì sao? Từ đó cách bệnh viện nhà cậu đến gần 100 km, về mổ kịp bằng niềm tin à? Cuối cùng là Bách Tuyết Nghiên, cô chưa từng xuất hiện trên tạp chí mà nói có lịch chụp. Nên chỉ có thể đưa ra kết luận, Tiêu Thiên Thiên đã bị "cô bạn" Hàn Tử Dương chơi cho một vố đau rồi. Nhưng mà cô cũng không phải là ngu, chỉ là cô không thể ngờ tới thôi. Thế là hiện tại cả hai người "phải" đi chơi cùng nhau. À không, hình như có một người bị bắt ép ấy chứ!
- Có muốn ăn kem không?
Hàn Tử Dương vẫn giữ nguyên gương mặt không cảm xúc, chỉ là trong giọng nói thì không còn lạnh như trước.
- Có! - Tiêu Thiên Thiên gật gật đầu như bổ củi.
- Ừm, vậy cậu ngồi đây chờ tôi một lát.
- Ờ..ờ...
Cô khẽ thở phào nhìn theo bóng "cô bạn" đang khuất dần sau dòng người đông đúc. Tiêu Thiên Thiên trở mình dựa vật người ra thành ghế, vừa nhắm mắt lại thì hàng loạt hình ảnh gương mặt của Hàn Tử Dương hiện lên trong tâm trí cô.
- AAAA!!!! - Tiêu Thiên Thiên bất ngờ la ầm lên làm cho những người đi qua nhìn cô như sinh vật lạ, nhưng cô nào có để ý, cô cúi người xuống ôm đầu, thở hổn hển - Chuyện quái gì thế này? Sao mình lại nhớ đến cậu ấy cơ chứ? Tử Dương là con gái cơ mà...!! Ax...Tức chết mình rồi!!!
Đang tự kỉ một mình thì bỗng xung quanh cô xuất hiện một đám du côn đầu xanh đầu đỏ từ lúc nào. Một thằng lên tiếng giễu cợt.
- Em gái xinh, sao em lại ở đây một mình vậy? Bị bạn trai bỏ rồi sao?

- Hay em đi cùng bọn anh đi, bọn anh sẽ tử tế với cô em.
Và ngay sau đó là một tràng cười thật khả ố. Tiêu Thiên Thiên nghiến răng.
- Biến!
- Ôi em gái, em thật nông nổi quá!
Một thằng đưa tay chạm vào má cô thì ngay lập tức Tiêu Thiên Thiên đứng dậy tung một cú đá mạnh vào mặt hắn, cô trừng mắt.
- Mấy người là cẩu hay sao mà không hiểu tôi nói gì?
Thằng vừa được cô cho ăn trọn cú đá "miễn phí" đó liền gầm lên.
- Con ranh, mày nghĩ mày là ai?
Hắn xông đến chỗ cô như con thú hoang. Tiêu Thiên Thiên cười nhạt, xoay người lại và......
Bốp!
Một cú đá vòng giữa trán làm thằng đó bất tỉnh nhân sự.
- Mày...Mày đừng vội đắc ý! - Thằng tóc đỏ chóe tức tối, hắn vỗ tay vào nhau vài phát, lập tức từ đâu ra một loạt đám du côn khác. Thôi xong, đây là địa bàn của chúng, làm sao cô có thể một mình chống chọi được cái lũ này.
- Haha, chỉ đánh một đứa con gái mà cần đến gần trăm người thế này? Có lẽ các người "sên" quá đấy! - Tiêu Thiên Thiên vẫn cố tình dở giọng mỉa mai lũ con đồ này, cơ mà cô nói cũng đúng sự thật ấy chứ nhỉ?
- Mày giỏi lắm, đừng trách bọn này khách khí! - Thằng đó đập tay thêm một phát, hơn trăm thằng đầu xanh đầu đỏ xông đến chỗ cô. Tiêu Thiên Thiên hơi cau mày, cô nhanh chóng luồn lách, đấm đá đầy điêu luyện
"Hừ, bọn này chỉ là mèo cào chó cắn thôi...Nhưng mà....đông quá..."
Cơ thể cô càng lúc càng dã dời, mồ hôi ướt đẫm, chân tay càng lúc càng trở nên chậm chạp, không kịp né những cú đánh của bọn côn đồ đó.
Viu!
Bốp bốp bốp!

Bỗng một bóng người lao vụt đến, chỉ một cú đá xoay trên không đã làm cho hơn ba mươi tên ngã văng ra, còn va vào những tên khác là chúng chưa kịp la lên đã bất tỉnh tại chỗ.
- May quá....mình...được cứu rồi.....
Tiêu Thiên Thiên ngã khụy xuống thì một bàn tay đỡ lấy cô. Là một người con trai sao? Nhìn gương mặt có lẽ là bằng tuổi cô. Cậu ta vội bế cô lên và chạy vụt đi khỏi địa bàn của chúng.
----------------------------
------------------------------------------
- Đồ ngốc! Cậu làm gì mà bị đánh te tua thế này?
Cậu ta cau mày, nhưng tay vẫn nhẹ nhàng băng lại các vết thương cho Tiêu Thiên Thiên. Hiện giờ cả hai đang ngồi bên bờ hồ gần khu công viên đó.
- Dzề? Có phải tôi muốn đâu! - Cô nguýt dài, quay mặt đi chỗ khác. Bỗng nhận ra điều gì đó bất thường, cô giật mình - Á khoan! Cậu là ai??
- Này, cậu quên nhanh thế hả? Tôi là..... hớ...!! - Cậu trai đó định nói gì nhưng khi đưa tay lên đầu thì im bặt ngay.
- Là ai? - Tiêu Thiên Thiên cau mày, không lẽ gã này bị thần kinh à? Đến bản thân mình còn không biết.
- Ờ....thì.....tôi....tôi là ân nhân của cậu, đi qua thấy cậu bị đánh nên đến cứu cậu, thế thôi!
Tiêu Thiên Thiên vừa nghe liền bật cười.

- Cái đó thì ai chả biết! Dù sao cũng cảm ơn cậu!
- Ờ...ừm....
- Mà tên cậu là gì? Tôi là Thiên Thiên.
- Tôi là Tử ...... Du...
- Nghe giống con gái quá vậy?
- haha.....
Cậu gãi gãi đầu cười, không nói được câu nào. Nói tên thật cho cô biết thì kế hoạch của cậu lộ ra hết à?
- Hầy....tiếc cho cậu quá, đẹp trai thế này mà tên con gái, có khi lại có người nghĩ cậu gay đấy!
"Cậu....là đồ ngốc"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận