Hôm khai giảng, nó dậy rõ sớm và chuẩn bị quần áo chỉnh tề.
- Dậy sớm thế mày?
- Hôm nay khai giảng mà anh.
- Anh mày mấy năm trước cũng chả như mày đâu, cứ bình thản đi, trường bảo 7h30 có mặt nhưng đi từ 8h là vừa.
- Mà sao anh chưa xuống trường thế?
- 2 hôm nữa xuống.
Nó định nói với anh cái gì đó nhưng mà lại thôi. Đi từ từ xuống nhà, mẹ nó đang nấu bữa sáng cho gia đình :
- Sao dậy sớm thế con.
- Khai giảng mà mẹ.
- Ăn sáng đã nhé, mẹ lấy bánh cho.
- Vâng ạ.
Nó ngồi xuống bàn, gặm miếng bánh mì với li sữa mẹ pha cho.Tự nhiên nó nhớ lại mấy hôm trước, ngày mà nó chạm phải ánh mắt đó, ngày mà nó cảm thấy xấu hổ vì ăn mặc khác lũ bạn... Bất chợt nó phì cười vì những sự việc đó.
Ăn sáng xong vừa đúng 7h30. Nó đi xe lên trường, ngoài đường đầy học sinh. Nó bắt đầu thấy sai lầm khi chọn giờ này để đi, tắc đường quá
Loay hoay một hồi thì cũng thoát được khỏi chỗ đông đúc đó, nó nhanh chóng phóng lên trường. May quá, vẫn kịp giờ tựu trường.
Chạy vào hàng, vừa kéo ghế ngồi vừa thở hổn hển :
- Sao đến trễ vậy? ( thằng Tuấn hỏi )
- Tao bị kẹt xe . Híc, nhọ thật
Nó vẫn chọn vị trí ở cuối hàng, cái vị trí thuận lợi nhất để ngắm nhìn Nhi. Mà may mắn cho nó là Nhi vẫn ngồi ở vị trí cũ, thế là nó lại có cơ hội để mà trổ tài quan sát rồi. Đôi mắt nó cứ vài giây lại liếc sang nhìn Nhi, nhiều lúc nó nghĩ nếu bị phát hiện thì chắc là quê lắm.
Hôm nay là Khai giảng nên Nhi có trang điểm qua chút đỉnh, có lẽ vậy. Lớp 10B có rất nhiều bạn xinh, vậy tại sao chỉ có mỗi Nhi là thu hút nó??
Thỉnh thoảng lén nhìn Nhi, nó lại tự nhủ : Giá như mình được ngồi cạnh Nhi nhỉ? Lúc đó nó thật ngốc nghếch, chỉ biết ước giá như mà thôi.
Một đứa con trai mới lớn đang đứng trước những rung động đầu đời. Nó muốn nói ra lòng mình nhưng dường như điều đó là không thể.
Khi buổi tựu trường kết thúc, nó lủi thủi đi về lớp mà không quên ôm theo nỗi tương tư theo mình.
- Sao dạo mày nhìn cứ lạ lạ thế?
- Tao, chắc là tao bị cảm rồi.
- Cảm cái gì?
- Thì cảm cái kia kìa.. ( Nó chỉ vào Nhi )
- Haha. Thằng này, tao cứ tưởng mày bị sao chứ, hóa ra việc này thì bình thường thôi. Con trai ai chả thế.
- Tao quyết định rồi, tao sẽ nói ra lòng mình.
- Cái gì?? Tao có nghe nhầm không?
- Không. Tao nói thật đấy.
Thằng Tuấn cứ tưởng nó đùa nên nó chỉ cười cười rồi bỏ vào lớp. Nó đứng một mình ngoài cửa, chợt một nguồn xúc cảm mãnh liệt dâng lên. Nó chạy đi sang lớp 10B. Không biết đã bao lần nó chạy sang rồi lại chạy về giữa 2 lớp 10A - 10B.
Cứ mỗi lần đến cửa là nó lại cảm thấy nhụt chí, nó thấy sợ.
Chờ mãi thì nó cũng tìm thấy được cơ hội của mình. Cuối giờ, Nhi bước ra khỏi lớp một mình ( Thật là may mắn )
Quyết tâm không bỏ lỡ cơ hội, nó chạy theo, tuy nhiên nó lại không dám chặn mặt Nhi mà nói mà cứ đi sau một cách từ từ, chậm rãi.
Nhi dường như cũng biết là có người đi sau mình, đã thế lại là một đứa con trai nữa chứ.. Nó cứ đi sau Nhi như vậy, có lẽ do chịu hết nổi nên Nhi quay lại nói với nó :
- Cậu làm gì mà cứ lẽo đẽo theo tớ như cái đuôi vậy?
- Tớ... tớ ( Nó giật mình và thấy hồi hộp )
- Cậu nói đi chứ? Con trai mà cứ bám theo con gái là bất lịch sự lắm.
- Tớ rất thích Nhi.
Lúc đó, sau khi nói xong câu đó nó không còn dám nghĩ gì hết. Nó nín thở chờ đợi câu trả lời từ Nhi. ( Nhớ lại lúc đó , nó không hiểu tại sao lại có thể nói như vậy, 2 đứa còn chưa biết nhau là ai mà nó đã dám nói như vậy )
- Hả? Cậu nói cái gì? Cậu thích tớ hả?
- Ừ. ( Nó lí nhí )
- Haha . Xin lỗi , chứ tớ còn chưa biết cậu là ai. Làm sao mà có thể thích cậu được.
- Nhưng tớ thích cậu.
- Thôi, tớ không muốn phí thời gian nữa. Tóm lại là tớ không thích cậu . Ok? ( Nhi quay lưng bỏ đi )
Nó ngẩn người nhìn theo Nhi, rồi như chợt sực nhớ ra điều gì đó, nó đuổi theo và nói :
- Tớ sẽ khiến cậu yêu tớ. Thật đấy.
- Haha. Được, tớ sẽ xem cậu làm như nào. Thế nhé, tớ về đây.
Giờ nó lớn rồi, nhớ lại lúc đó, nó thấy mình thật liều lĩnh, nó thầm cười vì sự ngây ngô của mình lúc đó.
Cũng chính nhờ câu nói của Nhi đã làm nó quyết tâm thêm. Từ đó, hàng loạt kế hoạch được nó và thằng bạn đề ra để chinh phục trái tim Nhi..