- Ê. Dậy mày
- Đm, để yên bố mày ngủ. Chủ nhật gọi cc gì sớm thế?
- Dậy nhanh, đm, có điện thoại kìa.
- Kệ nó.
- Nhi nó gọi đấy.
- Hả?
Vội vàng bật dậy cầm cái điện thoại lên nghe :
- Ơi. Anh đây
- Sao mãi mới chịu nghe thế?
- Anh vừa ngủ dậy =.=!
- Xuống mở cửa cho em đi. Em đang đứng ở dưới nè.
- Chờ anh tý. Xuống ngay
* Cạch * . Tiếng cửa mở khẽ vang lên. Nhi bước vào kèm theo đó là một cái cặp lồng.
- Cái gì trong đó thế?
- Cháo trứng đấy.
- Ô. Lại được ăn cháo cơ à. Anh định tý nữa cùng thằng Tuấn đi ăn phở , có lẽ thôi. Haha
- Vừa ốm dậy nên ăn cháo, không nên ăn linh tinh.
- Em bón cho anh ăn tiếp nhé.
- Thôi đi ạ. Lớn rồi mà cứ nũng nịu em mãi.
- Hay để tao bón cho T ơi ( Giọng thằng Tuấn chen vào )
- Mày cút ngay cho tao.
- Haha. Thôi chào 2 vợ chồng nhé, mình đi ăn sáng đây.
- Biến nhanh đi cho nước nó trong. Bố khỉ.
- Anh ăn nhanh đi rồi còn chép bài. Nghỉ mất một hôm, em mượn vở về cho anh chép rồi này.
- Hả. Cái gì? Chép bài á?
- Tất nhiên chứ.
- Ôi trời =.=. Hay là tha cho anh đi, một hôm thôi mà.
- Không được. Phải chép đầy đủ thì học mới tốt chứ.
- Thôi được. Híc.
- Nào. Ngoan, ăn xong rồi chép bài đi, em phải ở cạnh xem anh chép có đầy đủ không. Không chép đủ là bị phạt đấy.
- Phạt cái gì?
- Em sẽ không liên lạc với anh 1 tuần luôn.
- Ấy, thế thì làm sao được =.=! Anh chép, anh chép mà.
- Hihi. Thế có phải hay không. Nào, giờ thì ăn đi . Khổ, ốm có một hôm mà nhìn gầy đi rõ thấy.
- Có thấy thương anh không?
- Hứ. Ghét chứ chẳng thương, toàn làm khổ người ta >"
Tầm 5' sau thì xử lí hết chỗ cháo trứng đó.
- A. No quá.
Vừa than xong câu đó thì điện thoại của nó báo có tin nhắn :
- Chào T. Đang làm gì thế . ( Kèm theo đó là icon ;)) )
- Ơ. Ai vậy?
- Thùy nè.
- Sao biết số của mình thế?
- Mình hỏi anh Hùng . Hì
* Đoạn nhắn tin tiếp theo giữa nó và Thùy để khi khác up nhé *
- Ai nhắn tin thế? ( Nhi hỏi )
- Ờ. Thùy nhắn.
- Cái gì? Thùy là ai?
- Bạn anh mới quen lúc đi làm thêm ấy mà =.=!
- Có phải là người mà tối hôm đó dựa vào vai anh không?
- .... Phải....
- Bắt cá 2 tay là không xong với em đâu đấy. Có ý gì với Thùy rồi phải không?
- Không có gì đâu mà. >"
- Xí.
- Moahh. Yêu vợ Nhi nhất mà, lại đây anh hôn cái nào.
- Aaaaaaaaaaaa
Nhi chạy vòng vòng để tránh nụ hôn của nó.
- Đừng chạy, anh mà bắt được là hôn gấp đôi đấy.
- Đố anh bắt được em. Hihi
Hết chạy trong nhà, chạy ra ngoài rồi lại lên tầng. Nhi trông thế mà chạy nhanh phết, nó lại vừa ốm dậy nữa nên chạy không kịp =.=!
- Thôi. Anh chịu thua em luôn.
- Mệt không.
- Mệt.
- Thế làm gì để hết mệt? Em đưa anh đi ăn kem nhé
- Không.
- Hay đi uống nước quả nhé.
- Không.
- Ăn bánh nhé.
- Không.
- Thế thì làm gì >"
- Hôn anh đi.
- Toàn tranh thủ thôi ý =.=!
- Đi mà. Hôn một cái thôi.
- Hôn xong anh phải đi chép bài đấy nhé.
- Ừ. Anh hứa. À. Chờ tý, anh đi súc miệng đã . Hehe
- >"
Nhi đứng yên, nhắm mắt chờ nụ hôn của nó.
Từ từ, không việc gì phải vội cả =)).
Nó vừa hôn vừa cắn nhẹ vào môi Nhi ( Nhẹ thôi, cắn mạnh quá bục máu thì bỏ mẹ =)) ) .
Mấy ngày nay không được hôn Nhi, giờ được thỏa mãn thì thích thú vô cùng. Cơ mà đang đến hồi gay cấn thì thằng cờ hó Tuấn bước vào :
- A. Cơm no rượu say, ta lại về nhà.
Tức quá, thằng này toàn xuất hiện vào những lúc quan trọng. Bực cả mình.
- Ơ. 2 người...
Nó ngớ người một lúc rồi vội vàng nói :
- Hề hề. Không sao, bạn thân không sao đâu. Tiếp tục đi
Mất cm nó hứng rồi còn tiếp cái gì, thằng trời đánh này.
- Thôi, anh lên chép bài đây. Bực cả mình.
Nhi ngại ngùng đi lên tầng theo nó. Ở dưới tầng , thằng Tuấn bật Tivi rồi ngêu ngao hát. ( Tự nhiên như ở nhà nó vậy =.= )
- À. Anh này.
- Sao thế?
- Có thật là Thùy không có tình cảm gì với anh không?
- Thật mà.
- Em nghĩ không đơn giản như vậy, cùng là con gái với nhau nên chắc em hiểu Thùy. Con gái mà được con trai che chở đúng lúc tuyệt vọng nhất thì cơ hội nảy sinh tình cảm là rất cao đấy.
- Nếu thế thật thì có khi anh yêu Thùy cũng được nhỉ. Haha
- Aaaaaaaaaaa. Anh dám nói thế hả?
Nhi cấu nó một cái.
- Anh đùa thôi. Mà con gái em đa nghi quá =.=.
- Không phải đa nghi mà là hay suy nghĩ nhiều, ai mà chả sợ mất đi người mình yêu thương.
- Để khi nào anh hỏi Thùy xem, mà Thùy có thích anh thật thì anh cũng từ chối ngay. Có mỗi vợ Nhi thôi. Moahhhh
- Ứ thèm. Hứ.
- Ứ thèm thì thôi, người ta đi tìm đứa khác.
- Thử tìm xemmmmmmmmmmmmm
- Cứ tìm đấyyyyyyyyyyyyyyyyyyyy
- Ở cạnh anh lâu ngày chắc em phát điên mất >"
- Thế thì em chuẩn bị tinh thần là điên trước đi nhé, theo anh cả đời luôn.
- Biết trước khổ thế này em không yêu anh nữa
- Giờ yêu rồi biết làm sao đây. Haha
- Híc. Chấp nhận số phận thôi =.=! Mà nãy giờ ba hoa nhiều quá, chép bài đi . Nhanh. Đây là mệnh lệnh.
- Đây, chép ngay đây mà.
Nhi ngồi cạnh nó xem nó chép bài :
- Trời, em đã nhắc bao nhiêu lần rồi, chữ phải viết đẹp tý chứ. Viết thế này ai mà đọc được.
- Kệ, anh đọc được là ok rồi.
- Lại lí lẽ cùn. Không viết nghiêm chỉnh là em bắt viết lại đấy.
- Hay em cầm tay anh viết nhé.
- Cái gì? Lớn rồi mà còn vậy. Không đâu >"
Công nhận có người ngồi cạnh hình như khiến nó chép bài nhanh hơn thì phải, loáng cái xong luôn 5 môn mà hôm trước nghỉ.
- Xong.
- Để em xem đã.... Hm.. Được rồi.
- Yeah. Xong rồi thì mình đi chơi thôi, chủ nhật ở nhà làm gì, chán lắm.
- Thế còn Tuấn?
- Kệ thằng đó, mình đi xem phim rồi đi uống nước đi, một ngày không được ra ngoài là anh đã thấy nhớ lắm rồi.
- Cũng được, nhưng nhớ phải về trước 11h nhé.
- Em cứ yên tâm đi. Anh chứ ai đâu. =))
- Ê. Tuấn, ở nhà trông nhà cho tao nhé. Tao với Nhi đi chơi tý đã
- Thằng chó, bỏ tao ở nhà hả.
- Đm. Mày đi theo càng phiền, thấy chán thì lên phòng tao du học cũng được.
- Ơ. Thế cũng được. Đi đi
- Du học là gì thế anh?
- À... Tạm hiểu là đi mở mang kiến thức ở các nước khác ấy mà.
- Thế à? Tuấn chăm học nhỉ.
- Haha. Thằng đó chăm cái gì đâu =)) ( Nhi ngây thơ quá =.=