Giờ ra chơi, Hoshi mở điện thoại ra, cắm tai nghe vào, chống tay lên cằm, nhìn ra ngoài cửa sổ với những ánh nắng len lỏi vào bàn học của cô, chill theo nhạc.- Nee Hoshi- san ?- Hoshi...
Moshi moshi ~- HOSHI AHHH !!!Cô giật mình, nhìn lên.
À là Yukiji.
Hoshi tháo tai nghe xuống, nhìn Yukiji, cười và xin lỗi cô bạn.
Yukiji vui vẻ nói :- Nee chủ nhật này đi chơi chứ ? Hokkaido ý !Rồi Yukiji đến bàn của Isikawa, cậu đang ngồi ở ghế của mình và nói về bộ manga trên tay cho 1 số cậu bạn xung quanh đó.
Hoshi nhìn cậu...rồi lại quay ra chỗ khác, cô cất điện thoại và tai nghe đi, ngồi đó nhìn ra ngoài cửa sổ.
Còn Yukiji, cô đập vào vai Ishikawa vào nói :- Nee cái đồ lạnh lùng bất chợt kia, cả các cậu nữa, chủ nhật này các cậu muốn đi chơi không ?Ishikawa nhìn Yukiji rồi nhìn ra Hoshi, cậu nói :- Đi chơi sao? Cả lớp à?- Đúng thế.Ishikawa có vẻ không quan tâm lắm lời nói của Yukiji, có vẻ cậu chỉ mải nhìn Hoshi thôi vậy.
Mặt Hoshi đang hướng ra cửa sổ, nhưng mắt cô lại liếc về phía cậu.
Hai ánh mắt chạm nhau, cô giật mình, rồi đỏ mặt, cậu cũng mở to mắt và quay đi.
Hoshi nhéo má mình, cô không hiểu tại sao cô lại nhìn trộm Ishikawa nữa, sau đó cô hít một hơi thật sâu, nhéo má lại lần nữa.
Lần này, cô bỗng nhớ hôm trước, Ishikawa bị cô nhéo má, và cậu cũng nhéo lại cô, rồi cô cười.
Đứng dậy, cầm bình nước đã hết của mình, cô bảo với Yukiji và những người gần đó :- Các cậu có cần tớ lấy nước hộ không? Tớ đang tiện nên có thể lấy được.Yukiji, Ishikawa và 1 số người tụ tập quanh 2 người cũng nhờ Hoshi lấy hộ, không quên cảm ơn.
Đi lấy nước xong, cô đưa cho từng người, xong rồi thì đi về chỗ ngồi.
Buổi chiều hôm nay thật buồn tẻ.
Tiếng chuông vào lớp đã vang lên, trước khi về, Yukiji nhìn Hoshi rồi nói thầm với Ishikawa :- Cậu cho Hoshi socola đúng không? Trưa nãy cậu ấy ăn rất ngon đấy.Cậu ngơ ngác nhìn Yukiji cười với mình rồi đi về chỗ, bỗng chốc mặt cậu hơi đỏ lên, suốt lúc đó cậu chỉ ngồi im và nghĩ điều gì đó.
Suy nghĩ của cậu bỗng chốc tan biến bởi có người gọi tên cậu, giọng nói trong trẻo này, chỉ có thể là Hoshi :- Cho tớ mượn cục tẩy được không, tớ để quên nó ở nhà rồi.
- Cô mượn cậu, kèm theo 1 nụ cười- Ừm, đây...."Reeng....reeng", đã hết giờ chiều, Hoshi đi bộ cùng Ishikawa về nhà, vì 2 người ở 1 chung cư, và cũng gần phòng nhau.
Đi được 1 đoạn, Ishikawa cười, nói với Hoshi :- Cậu đói không Manyura- san ? Hoshi nhìn cậu, ngơ ngác :- Tớ...*xoa bụng* có...
Từ "có" của cô nhỏ tới mức chỉ có cô nghe thấy.
Ishikawa im lặng 1 lúc như để chờ đợi câu trả lời của cô.
Rồi cậu nhìn cô, hỏi :- Trưa nãy cậu ăn socola tớ cho à ?- Ưm, tó có ăn.- Ngon không ? Hoshi nhìn cậu, nở 1 nụ cười tươi rói :- Có, nó ngon lắm ! Cảm ơn cậu ! Rồi như nhớ ra 1 điều gì đó, cô chạy lên trên trước mặt cậu, rồi quay xuống, nói :- Tối nay cậu sang nhà tớ được không Ishikawa- kun ? Ishikawa rất ngạc nhiên, tại sao cô lại rủ cậu về nhà chứ.
Hoshi nói tiếp :- Hôm nay tớ mới mua được bộ đĩa CD game mới, mà không có ai chơi cùng, Yukiji thì không biết chơi game, nhà tớ lại không ai có hứng thú nên...
Ishikawa suy nghĩ 1 hồi, rồi gât đầu đồng ý.
Hoshi rất vui, niềm vui đó được biểu hiện trên gương mặt của cô.
Ishikawa nói :- Để tớ mua 1 ít đồ ăn vặt cho tối nay nhé, coi như cảm ơn cậu về chuyện đi lấy nước.
Hoshi xua tay :- Không cần đâu, chuyện vặt ấy mà...
ế >>?? Ishikawa cầm cổ tay cô, kéo lại.
Đứng trước bóng hình của cậu, Hoshi đỏ mặt, sự lúng túng hiện lên trên hành động của cô.
- I...Ishikawa- kun, c...cậu...sao tự nhiên cậu...- Trong tương lai...cậu nghĩ...
tớ có thể thích cậu được không ? Hoshi ngạc nhiên, cô không thể đỏ mặt hơn được nữa, nhìn gương mặt nghiêm túc của cậu, bỗng cô "phụt" ra 1 tràng cười, cô nói :- Xin lỗi Ishikawa- kun, cậu có đùa không vậy.
Một là cậu đang đùa, hai là tớ không hoàn hảo để được thích.
Ishikawa nhìn cô 1 lúc rồi hỏi tiếp, gương mặt không có vẻ nào là đùa cả :- Nếu không phải đùa thì sao ? Hoshi nhìn cậu, không chớp mắt, cô thật sự bất ngờ về những câu nói trên của cậu.
Im lặng 1 hồi, cô hỏi :- T...Thật không, Ishikawa, kun ? Nhìn mặt cô đã tới đỉnh điểm, cậu không thể giấu nổi mà cười, rồi nói :- Đùa thôi, xin lỗi cậu, Manyura- san.
Cô đứng dậy, cười thản nhiên khiến cậu cảm thấy hơi ớn lạnh :- Đùa thôi nhỉ, tớ biết ngay mà...
Sức nóng trong người Hoshi có thể nung được sắt, cô cười hiểm độc, rồi ghì cậu xuống mặt đường, nhéo má cậu đến khi 2 má đáng thương đó phồng rộp và đỏ ửng lên ( đau lắm đó nha ).
Xong xuôi, cô nói :- Vì cậu đã đồng ý chơi game với tớ nên tớ chỉ phạt cậu nhẹ nhàng đấy nhé.
Cô đưa ngón út lên, nói :- Tối nay cậu nhất định phải tới đấy, cậu hứa đi ! Hai ngón tay đan vào nhau, Ishikawa cười, cậu nói :- Ừm, tớ hứa, mà nhà cậu với nhà tớ, nói đúng ra là phòng không phải vài 3 bước là tới sao, sau khi cậu ăn cơm xong tớ sẽ tới.- Ừ nhỉ, haha, nhưng cậu vẫn phải đến đấy.
- Biết rồi, đồ ngốc.
Trời chiều thật đẹp, trên con đường ấy, có 2 người đang vui vẻ nói chuyện với nhau...
---------------------------------------------------------------------------------------------- HƠI NHẠT :(((
.