Quang âm thâÌm thoăÌt, thoaÌng đaÌ’ nưÌ0a năm, trong giơÌi vuÌ’ lâm đê̬u xôn xao sôi nôÌ0i vi̬ caÌi tin Trung Nguyên TưÌ quân tưÌ0 va̬ boÌ£n Huyê̬n NguyêÌ£t thôÌt nhiên mâÌt tiÌch.
MôÌ£t hôm vư̬a đuÌng ngoÌ£, ngoa̬i cưÌ0a Tam nguyên quan nuÌi VuÌ’ Đương coÌ môÌ£t chiêÌc kiêÌ£u nhoÌ0, bôÌn măÌ£t che re̬m luÌ£a xanh do hai ngươ̬i đa̬n ông thân thêÌ0 lưÌ£c lươÌ’ng khiêng tơÌi. Theo sau côÌ’ kiêÌ£u coÌ bôÌn tên nưÌ’ ty̬ măÌ£c aÌo cheÌ’n ma̬u quan luÌ£c, môÌ’i ngươ̬i trên caÌnh tay traÌi đê̬u đeo môÌ£t moÌn voÌ’ khiÌ trông giôÌng như lươÌ’i liê̬m, va̬ caÌi tuÌi nhoÌ0, trên thêu môÌ£t bông hoa hô̬ng.
BôÌn ty̬ nưÌ’ tuôÌ0i đê̬u trac trên dươÌi đôi mươi, diêÌ£n maÌ£o xinh đeÌ£p, daÌng điêÌ£u lanh leÌ£n. HoÌ£ theo saÌt hai tên phu kiêÌ£u đi nhanh như bay, không hê̬ toÌ0 veÌ0 khoÌ nhoÌ£c chuÌt na̬o.
CôÌ’ kiêÌ£u xanh đi thăÌ0ng tơÌi cưÌ0a chiÌnh Tam nguyên quan mơÌi dư̬ng laÌ£i.
Hai caÌnh cưÌ0a quan sơn đen vâÌ’n đoÌng im iÌ0m.
Tư̬ trong bưÌc re̬m xe, đưa ra môÌ£t gioÌ£ng noÌi hơi nă̬ng năÌ£ng:
- Xuân Lan, Thu Hương, hai con va̬o goÌ’ cưÌ0a đi.
LâÌ£p tưÌc hai thiêÌu nưÌ’ aÌo xanh "daÌ£" to môÌ£t tiêÌng, rô̬i xăm xăm bươÌc lên, phoÌng môÌ£t chươÌ0ng va̬o chiêÌc vo̬ng đô̬ng trên caÌnh cưÌ0a.
Hai caÌnh cưÌ0a sơn đen "keÌt" môÌ£t tiêÌng rô̬i bâÌ£t tung ra, môÌ£t đaÌ£o nhân traÌ£c tuôÌ0i trung niên, lưng đeo trươ̬ng kiêÌm thuÌ0ng thiÌ0nh bươÌc ra, ngươÌc măÌt nhi̬n côÌ’ kiêÌ£u che re̬m xanh, rô̬i laÌ£i nhi̬n Xuân Lan, Thu Hương, chăÌp tay noÌi:
- Hai viÌ£ nưÌ’ thiÌ chuÌ0 đêÌn đây coÌ viêÌ£c gi̬?
ThiêÌu nưÌ’ đưÌng bên phaÌ0i sơÌ£ haÌ’i lu̬i laÌ£i phiÌa sau hai bươÌc noÌi nhoÌ0:
- ChiÌ£ Xuân Lan, chiÌ£ noÌi cho ông ta biêÌt đi!
ThiêÌu nưÌ’ đưÌng bên traÌi miÌ0m cươ̬i noÌi:
- Sao caÌi tiÌnh caÌ0 theÌ£n cuÌ0a chiÌ£ maÌ’i không sưÌ0a đươÌ£c như vâÌ£y? Sau na̬y chiÌ£ đi lâÌy chô̬ng, coÌ leÌ’ cuÌ’ng phaÌ0i nhơ̬ tôi đi noÌi hôÌ£ chăÌc?
NoÌi rô̬i quay laÌ£i vaÌi đaÌ£o nhân môÌ£t vaÌi, thưa ră̬ng:
- ChuÌng tôi không quaÌ0n xa xôi nghi̬n dăÌ£m tơÌi đây la̬ côÌt đươÌ£c baÌi kiêÌn quyÌ chươÌ0ng môn.
ĐaÌ£o nhân ngâÌ0n ngươ̬i giây lâu, mơÌi noÌi:
- TêÌ£ chươÌ0ng môn mâÌy năm gâ̬n đây đaÌ’ đoÌng cưÌ0a taÌ£ khaÌch, không tiêÌp môÌ£t ai chiÌ0 sơÌ£ phiÌ công caÌc viÌ£ đi laÌ£i vâÌt vaÌ0.
Xuân Lan cau ma̬y vư̬a điÌ£nh noÌi laÌ£i, thi̬ viÌ£ đaÌ£o nhân như chơÌ£t nghiÌ’ ra điê̬u gi̬, vôÌ£i hoÌ0i:
- CaÌc viÌ£ ơÌ0 đâu đêÌn đây?
Vư̬a noÌi vư̬a đưa măÌt ngăÌm nghiÌa côÌ’ kiêÌ£u. Xuân Lan noÌi:
- ChăÌc đaÌ£o trươÌ0ng cuÌ’ng iÌt khi ra khoÌ0i VuÌ’ Đương sơn phaÌ0i không?
ĐaÌ£o nhân thaÌ0n nhiên gâÌ£t đâ̬u:
- Cô nương noÌi đuÌng. Bâ̬n đaÌ£o nhâÌ£p miêÌu tư̬ năm lên bâÌ0y. MâÌy chuÌ£c năm nay chưa tư̬ng bươÌc ra khoÌ0i đaÌ£i môn môÌ£t bươÌc.
Xuân Lan tho̬ tay va̬o chiêÌc tuÌi thêu, lâÌy ra môÌ£t tâÌm giaÌ0n thiêÌp ma̬u đaÌ£i hô̬ng, đưa cho đaÌ£o nhân rô̬i noÌi:
- Không câ̬n phaÌ0i nhi̬n nhi̬n ngoÌ ngoÌ nưÌ’a, đaÌ£o trươÌ0ng cưÌ câ̬m tâÌm thiêÌp na̬y đêÌ£ tri̬nh quyÌ ChươÌ0ng môn, noÌi coÌ Đươ̬ng laÌ’o thaÌi thaÌi, viÌ£ chươÌ0ng môn nhân thưÌ chiÌn Đươ̬ng gia đâÌt Tứ Xuyên, thân ha̬nh đêÌn thăm Ngươ̬i. Co̬n tiêÌp hay không, không can dưÌ£ gi̬ đêÌn đaÌ£o trươÌ0ng.
ĐaÌ£o nhân cuÌi nhi̬n tâÌm thiêÌp, thâÌy ngoa̬i bi̬ đê̬ mâÌy chưÌ’ sau na̬y:
Thư gưÌ0i Huyê̬n Chân đaÌ£o trươÌ0ng. ChươÌ0ng môn phaÌi VuÌ’ Đương tưÌ£ mơÌ0 đoÌ£c.
TưÌ Xuyên Đươ̬ng baÌi.
ĐaÌ£o nhân xem xong, trâ̬m ngâm môÌ£t luÌc, rô̬i đưa traÌ0 Xuân Lan, lăÌc đâ̬u noÌi:
- Không đươÌ£c, chươÌ0ng môn tôi đương ky̬ toÌ£a quan, không thêÌ0 tiêÌp kiêÌn đươÌ£c bâÌt ky̬ viÌ£ khaÌch na̬o.
ChơÌ£t nghe môÌ£t tiêÌng cươ̬i nhaÌ£t tư̬ trong kiêÌ£u đưa ra, tiêÌp theo la̬ tiêÌng noÌi:
- LaÌ’o thân đưa thiêÌp câ̬u kiêÌn, đaÌ’ la̬ tâÌ£n lêÌ’ giang hô̬ rô̬i, vâÌ£y ma̬ ngươi co̬n kiêÌm caÌch noÌ£ caÌch kia tư̬ chôÌi, roÌ’ ra̬ng la̬ côÌ yÌ cưÌ£ tuyêÌ£t! NêÌu cưÌ lâÌy điÌ£a viÌ£, danh tiêÌng ma̬ ba̬n, thi̬ laÌ’o thân đâu coÌ keÌm gi̬ chươÌ0ng môn phaÌi VuÌ’ Đương caÌc ngươi...
Vư̬a noÌi tơÌi đâÌy, thi̬ viÌ£ đaÌ£o nhân kia daÌng chư̬ng sôÌt ruôÌ£t, cao gioÌ£ng ngăÌt lơ̬i:
- Bâ̬n đaÌ£o tư̬ beÌ đêÌn giơ̬, không tư̬ng noÌi dôÌi ai môÌ£t câu. LaÌ’o tiê̬n bôÌi traÌch thêÌ, chăÌ0ng hoÌa khinh thươ̬ng bâ̬n đaÌ£o lăÌm sao?
Trong côÌ’ kiêÌ£u re̬m xanh laÌ£i đưa ra môÌ£t tiêÌng cươ̬i nhaÌ£t, noÌi:
- Xuân Lan vưÌt baÌi thiêÌp xuôÌng!
Xuân Lan daÌ£ môÌ£t tiêÌng, laÌ£i câ̬m tơ̬ thiêÌp đưa cho đaÌ£o nhân miêÌ£ng thi̬ noÌi:
- ĐơÌ’ lâÌy!
ĐaÌ£o nhân na̬y tư̬ nhoÌ0 chưa tư̬ng noÌi chuyêÌ£n vơÌi đa̬n ba̬ con gaÌi bao giơ̬, nên râÌt luÌng tuÌng không biêÌt xưÌ0 triÌ thêÌ na̬o, khi thâÌy Xuân Lan đưa caÌnh thiêÌp ra, laÌ£i vôÌ£i va̬ng giơ tay đơÌ’ lâÌy.
Ngươ̬i ngô̬i trong kiêÌ£u laÌ£i cươ̬i nhaÌ£t, noÌi:
- Ta không muôÌn phiÌ lơ̬i vơÌi môÌ£t tên giưÌ’ cưÌ0a, ngươi cưÌ đưa thiêÌp na̬y cho ChươÌ0ng môn ngươi, hăÌn tiêÌp hay không, không can gi̬ đêÌn ngươi caÌ0. MôÌ£t giơ̬ sau laÌ’o thân seÌ’ trơÌ0 laÌ£i, luÌc âÌy du̬ caÌc ngươi không tiêÌp ta cuÌ’ng cưÌ va̬o. Ta baÌ0o trươÌc cho ma̬ biêÌt.
NoÌi chưa dưÌt lơ̬i, hai tên đaÌ£i haÌn đaÌ’ đăÌ£t đo̬n kiêÌ£u lên vai quay laÌ£i lôÌi cuÌ’, đi nhanh như bay, thoaÌng chôÌc đaÌ’ mâÌt huÌt.
ĐaÌ£o nhân ngâÌ0n ngươ̬i đưÌng trông theo, maÌ’i tơÌi khi không thâÌy boÌng chiêÌc kiêÌ£u nưÌ’a, mơÌi đoÌng cưÌ0a đi va̬o.
ƯơÌc chư̬ng thôÌ0i chiÌn nô̬i cơm, hai caÌnh cưÌ0a lơÌn laÌ£i đươÌ£c mơÌ0 rôÌ£ng, rô̬i bâÌ0y taÌm ngươ̬i đa̬n ông, tuôÌ0i cơÌ’ trung niên, măÌ£c aÌo đaÌ£o ba̬o keÌo nhau đi ra.
ViÌ£ đaÌ£o nhân đi đâ̬u, tuôÌ0i cao hơn hêÌt, bôÌ£ râu da̬i ruÌ0 xuôÌng tâÌ£n ngưÌ£c, phâÌp phơÌi bay tung, đôi măÌt saÌng quăÌc, nhaÌc trông đaÌ’ biêÌt la̬ ngươ̬i coÌ nôÌ£i công va̬o bưÌ£c thươÌ£ng thư̬a.
Hi̬nh như ông la̬ ngươ̬i đưÌng đâ̬u trong boÌ£n, vư̬a ra tơÌi cưÌ0a be̬n lâÌ£p tưÌc chiÌ0 huy cho mâÌy ngươ̬i kia, chia ra la̬m hai đôÌ£i, da̬n tha̬nh thêÌ trâÌ£n trên môÌ£t baÌ’i coÌ0, ngay trươÌc cưÌ0a Tam Nguyên quan.
Tam Nguyên Quan la̬ nôÌ£i viêÌ£n cuÌ0a VuÌ’ Đương, caÌch to̬a đaÌ£o quan phiÌa trươÌc hai ngoÌ£n nuÌi nưÌ’a. Nga̬y thươ̬ng khaÌch đêÌn lễ, không ai bươÌc chân tơÌi khu na̬y. Xung quanh rư̬ng râÌ£m vây kiÌn bôÌn bê̬, chiÌnh la̬ môÌ£t nơi ma̬ phaÌi VuÌ’ Đương vâÌ’n du̬ng đêÌ0 chưÌa quyê̬n kinh, kiêÌm phaÌ0, va̬ cuÌ’ng la̬ nơi cư truÌ cuÌ0a caÌc viÌ£ cao câÌp trươÌ0ng laÌ’o trong phaÌi.
Chu vi khu na̬y rôÌ£ng chư̬ng ba dăÌ£m, biêÌ£t lâÌ£p tha̬nh môÌ£t khu câÌm điÌ£a, bâÌt luâÌ£n haÌ£ng ngươ̬i na̬o, nêÌu chưa đươÌ£c ngươ̬i trong phaÌi VuÌ’ Đương cho pheÌp, cuÌ’ng không đươÌ£c bươÌc va̬o bên trong. Mươ̬i năm nay, chưa ai daÌm phaÌ caÌi lêÌ£ na̬y.
BoÌ£n đaÌ£o siÌ’ vư̬a ơÌ0 trong đaÌ£i viêÌ£n đi ra, tâÌt caÌ0 coÌ taÌm ngươ̬i, bâÌ0y ngươ̬i bâ̬y tha̬nh môÌ£t trâÌ£n tuyêÌn, chăÌn ngang trươÌc cưÌ0a Tam Nguyên quan. ViÌ£ đaÌ£o nhân lơÌn tuôÌ0i nhâÌt đưÌng riêng môÌ£t mi̬nh, caÌch măÌ£t trâÌ£n chư̬ng hơn môÌ£t trươÌ£ng, chăÌp tay ra sau lưng, ngâÌ0ng đâ̬u nhi̬n mâÌy đaÌm mây trăÌng đang bay lơ lưÌ0ng trên không, thâ̬n săÌc cưÌ£c ky̬ nghiêm chiÌ0nh.
Hai caÌnh cưÌ0a gôÌ’ sơn đen laÌ£i tư̬ tư̬ kheÌp chăÌ£t.
Tư̬ng cơn gioÌ rư̬ng thôÌ0i qua laÌ thông, phaÌt ra nhưÌ’ng tiêÌng u u, la̬m cho caÌ0nh vâÌ£t thâm sơn, ca̬ng tăng thêm phâ̬n tiÌ£ch miÌ£ch.
PhuÌt chôÌc, tư̬ bên sươ̬n nuÌi phiÌa traÌi chơÌ£t nôÌ0i lên môÌ£t tiêÌng huÌ trong treÌ0o, rô̬i môÌ£t boÌng ngươ̬i nhanh như muÌ’i tên lao tơÌi chiÌ0 trong nhaÌy măÌt đaÌ’ tơÌi trươÌc cưÌ0a Tam Nguyên quan, đưa măÌt nhi̬n trâÌ£n thêÌ, rô̬i đưÌng dư̬ng laÌ£i.
ĐaÌ£o nhân râu da̬i chơ̬ cho ngươ̬i kia đưÌng yên đâu đâÌy, mơÌi tư̬ tư̬ dơ̬i la̬n nhơÌ’n tuyêÌn chiêÌu thăÌ0ng ngươ̬i laÌ£ măÌ£t, lông ma̬y hơi cau laÌ£i, hi̬nh như muôÌn noÌi gi̬ laÌ£i thôi.
Ngươ̬i đa̬n ông mơÌi tơÌi, thân thêÌ0 gâ̬y go̬ da va̬ng như saÌp, giưÌ’a hai lông ma̬y lơ̬ mơ̬ nôÌ0i lên môÌ£t luô̬ng hăÌc khiÌ, nêÌu không nhơ̬ coÌ đôi măÌt đưa đi đưa laÌ£i, thi̬ ai mơÌi nhaÌc trông cuÌ’ng tươÌ0ng la̬ môÌ£t ngươ̬i chêÌt, vư̬a ơÌ0 trong aÌo quan chui ra.
ĐaÌ£o nhân chuÌ yÌ nhi̬n ngươ̬i laÌ£ măÌ£t môÌ£t luÌc, rô̬i thôÌt nhiên vơÌi tay ra sau vai ruÌt thanh trươ̬ng kiêÌm vung lên không môÌ£t vo̬ng, laÌ£nh lu̬ng noÌi:
- Ngươi coÌ biêÌt xung quanh Tam Nguyên quan trong vo̬ng ba dăÌ£m đaÌ’ vaÌ£ch tha̬nh câÌm khu rô̬i không? BâÌt cưÌ ngươ̬i na̬o nêÌu chưa đươÌ£c ngươ̬i trong VuÌ’ Đương cho pheÌp, đê̬u không đươÌ£c tưÌ£ tiêÌ£n bươÌc va̬o!
GaÌ’ đa̬n ông ngoaÌc miêÌ£ng ra cươ̬i môÌ£t hô̬i, gioÌ£ng cươ̬i laÌ£nh như theÌp noÌi:
- Ta cuÌ’ng đaÌ’ nghe coÌ ngươ̬i noÌi như vâÌ£y!
Rô̬i gaÌ’ laÌ£i cươ̬i thêm môÌ£t hô̬i nưÌ’a.
ĐaÌ£o nhân chơÌ£t trư̬ng măÌt quaÌt:
- Im mô̬m! Cươ̬i caÌi gi̬ thêÌ?
Ông dư̬ng laÌ£i môÌ£t luÌc, rô̬i laÌ£i hoÌ0i:
- Ngươi la̬ thêÌ na̬o vơÌi nha̬ hoÌ£ Đươ̬ng đâÌt TưÌ Xuyên?
GaÌ’ đa̬n ông đaÌp:
- MoÌn aÌm khiÌ tâÌ0m đôÌ£c cuÌ0a Đươ̬ng gia đâÌt TưÌ Xuyên tuy lơÌ£i haÌ£i thâÌ£t, nhưng chưa đuÌ0 la̬m cho taÌ£i haÌ£ khiêÌp phuÌ£c.
ĐaÌ£o nhân sưÌ0ng sôÌt hoÌ0i:
- VâÌ£y thi̬ ngươi la̬ ai?
GaÌ’ đa̬n ông laÌ£nh lu̬ng đaÌp:
- ĐaÌ£o trươÌ0ng chăÌc không đi laÌ£i trong giang hô̬, nên không biêÌt taÌ£i haÌ£... (ngư̬ng môÌ£t laÌt, gaÌ’ laÌ£i tiêÌp). Nghe khâÌ0u khí cuÌ0a đaÌ£o trươÌ0ng, thi̬ hi̬nh như nga̬i đaÌ’ đươÌ£c giơÌi vuÌ’ lâm tăÌ£ng cho môÌ£t ngoaÌ£i hiêÌ£u la̬ "kiêÌm si thiêÌt taÌ£p" phaÌ0i không?
ĐaÌ£o trươÌ0ng đaÌp:
- PhaÌ0i, bâ̬n đaÌ£o chiÌnh la̬ Huyê̬n Tinh, ngoaÌ£i hiêÌ£u "KiêÌm si ThiêÌt taÌ£p". Ngươi đaÌ’ nghe danh bâ̬n đaÌ£o, thi̬ nên ruÌt lui ngay đi la̬ hơn.
GaÌ’ đa̬n ông nhêÌch miêÌ£ng cươ̬i:
- Oai danh cuÌ0a đaÌ£o trươÌ0ng tuy vang dôÌ£i khăÌp bôÌn phương nhưng cuÌ’ng chưa đuÌ0 la̬m cho taÌ£i haÌ£ phaÌ0i hoaÌ0ng viÌa ma̬ boÌ0 chaÌ£y đâu!
Huyê̬n Tinh cươ̬i nhaÌ£t:
- Hư̬, ngươi la̬ ai ma̬ daÌm la̬m oai la̬m phaÌch quaÌ vâÌ£y?
GaÌ’ đa̬n ông giơ ba ngoÌn tay lên rô̬i hoÌ0i:
- ĐaÌ£o trươÌ0ng coÌ nhâÌ£n ra thêÌ na̬y la̬ nghiÌ’a gi̬ không?
Huyê̬n Tinh ơÌ0 trong phaÌi VuÌ’ Đương điÌ£a viÌ£ râÌt cao, chiÌ0 phaÌ0i caÌi tiÌnh laÌ£nh lu̬ng cô đôÌ£c, laÌ£i hơi ngôÌc nghêÌch, ha̬ng nga̬y ngoa̬i viêÌ£c luyêÌ£n kiêÌm ra không hoÌ0i gi̬ đêÌn viêÌ£c khaÌc nưÌ’a. Tư̬ khi Huyê̬n Chân đaÌ£o trươÌ0ng kêÌ viÌ£ chươÌ0ng môn, đôÌi vơÌi viÌ£ sư đêÌ£ na̬y, vâÌ’n hêÌt sưÌc quan tâm. VuÌ’ công cuÌ0a Huyê̬n Tinh tuy cao siêu traÌc tuyêÌ£t đaÌng liêÌ£t va̬o ha̬ng cao thuÌ0 nhưng khôÌn nôÌ’i ông ta không coÌ tâm cơ, không phân biêÌ£t nôÌ’i thiÌ£ phi hăÌc baÌ£ch, nêÌu cho ra chôÌn giang hô̬ tâÌt không sao traÌnh đươÌ£c nguy hiêÌ0m nên mơÌi đem traÌch nhiêÌ£m pho̬ng thuÌ0 Tam Nguyên quan giao cho ông ta cai quaÌ0n.
Tư̬ hô̬i tiêÌp nhâÌ£n traÌch nhiêÌ£m pho̬ng thuÌ0 Tam Nguyên, trong vo̬ng mươ̬i năm trơ̬i, không biêÌt ông ta đaÌ’ đaÌnh baÌ£i đươÌ£c bao nhiêu tay cao thuÌ0 vuÌ’ lâm daÌm thiêÌ£n tiêÌ£n xông va̬o câÌm điÌ£a, vi̬ thêÌ mơÌi coÌ caÌi ngoaÌ£i hiêÌ£u la̬ "KiêÌm si ThiêÌt taÌ£p".
GaÌ’ đa̬n ông thâÌy mi̬nh đaÌ’ giơ ba ngoÌn tay lên, ma̬ Huyê̬n Tinh chiÌ0 đưÌng ngây ra nhi̬n chăÌ0ng baÌ0o sao caÌ0, thi̬ cau ma̬y noÌi:
- Không biêÌt viÌ£ đaÌ£o trươÌ0ng kiêÌn thưÌc heÌ£p ho̬i, hay vi̬ tiêÌng tăm cuÌ0a taÌ£i haÌ£ quaÌ nhoÌ0 moÌ£n, không đuÌ0 đêÌ0 đaÌ£o trươÌ0ng nhâÌ£n ra? Thôi đêÌ0 taÌ£i haÌ£ tưÌ£ giơÌi thiêÌ£u lâÌy vâÌ£y: ba ngoÌn tay na̬y la̬ đaÌ£i biêÌ0u cho caÌi hôÌ’n hiêÌ£u "Tam thuÌ0 Sưu hô̬n" cuÌ0a taÌ£i haÌ£.
Huyê̬n Tinh lẩm bâÌ0m như noÌi môÌ£t mi̬nh:
- "Tam thuÌ0 Sưu hô̬n"! Hư̬, tên gi̬ ma̬ ky̬ cuÌ£c vâÌ£y?
GaÌ’ đa̬n ông đăÌc yÌ noÌi tiêÌp:
- Huynh đêÌ£ chiÌnh la̬ "Tam thuÌ0 Sưu hô̬n" Bao Phương.
Huyê̬n Tinh vâÌ’n thaÌ0n nhiên, lăÌc đâ̬u:
- Bâ̬n đaÌ£o chưa nghe thâÌy quyÌ danh bao giơ̬ thâÌ£t! CaÌc haÌ£ đêÌn đây coÌ viêÌ£c gi̬?
Bao Phương giâÌ£n taÌi măÌ£t, nhưng vâÌ’n laÌ£nh lu̬ng đaÌp:
- TaÌ£i haÌ£ coÌ chuÌt viêÌ£c câ̬n, muôÌn va̬o baÌi yêÌt Huyê̬n Chân đaÌ£o trươÌ0ng.
Huyê̬n Tinh ngăÌt lơ̬i:
- ChươÌ0ng môn sư huynh tôi đang thơ̬i ky̬ bêÌ quan, không tiêÌp khaÌch laÌ£. Ngươi coÌ viêÌ£c gi̬ câ̬n, xin đêÌ0 ba thaÌng nưÌ’a seÌ’ trơÌ0 laÌ£i.
Bao Phương nôÌ0i giâÌ£n noÌi:
- Bao môÌ’ na̬y điÌ£a viÌ£ thêÌ na̬o, ma̬ đêÌ0 môÌ£t tên gaÌc cưÌ0a như ngươi đu̬a rơÌ’n đươÌ£c! Ngươi tươÌ0ng ta sơÌ£ hay sao? Ngươi coÌ chiÌ£u va̬o thông baÌo hay không thi̬ baÌ0o!
Huyê̬n Tinh vâÌ’n lăÌc đâ̬u:
- ChươÌ0ng môn tôi đaÌ’ coÌ lêÌ£nh: bâÌt cưÌ ai nêÌu muôÌn va̬o trong Tam Nguyên quan thi̬ phaÌ0i thăÌng nôÌ0i thanh kiêÌm trong tay bâ̬n đaÌ£o, thông qua đươÌ£c trâÌ£n ThâÌt tinh na̬y bâ̬n đaÌ£o seÌ’ cho ngươ̬i va̬o thông baÌo vơÌi chươÌ0ng môn sư huynh.
Bao Phương chăÌ0ng noÌi chăÌ0ng ră̬ng, tay phaÌ0i đưa lên chăÌ£n ngang ngưÌ£c, tay traÌi câ̬m kiêÌm, raÌ0o bươÌc tiêÌn lên va̬i bươÌc.
Huyê̬n Tinh đưa thanh trươ̬ng kiêÌm vaÌ£ch theo thêÌ "HoaÌ£ch điÌ£nh âm dương" kiêÌm quang saÌng loaÌng, đaÌnh cheÌo môÌ£t nhaÌt.
Bao Phương trong buÌ£ng không muôÌn đaÌnh nhau, nhưng muÌ’i kiêÌm cuÌ0a Huyê̬n Tinh đaÌ’ bưÌc đêÌn tâÌ£n nơi thêÌ không sao lu̬i đươÌ£c nưÌ’a be̬n giơ tay traÌi lên phoÌng ra môÌ£t chươÌ0ng, cưÌ£c ky̬ lanh lẹ, chăÌ£n ngang thêÌ kiêÌm, tay phaÌ0i du̬ng chiêu "Quỷ thuÌ0 chiêu hô̬n" khoÌa lâÌy côÌ0 tay câ̬m kiêÌm cuÌ0a Huyê̬n Tinh.
HăÌn vư̬a ra tay đaÌ’ du̬ng ngay ngoÌn tuyêÌ£t nghêÌ£ tha̬nh danh tưÌc la̬ môÌ£t chiêu trong "Sưu hô̬n tam thưÌc" quaÌ0 nhiên đaÌnh bâÌ£t đươÌ£c Huyê̬n Tinh phaÌ0i lu̬i laÌ£i phiÌa sau ba bươÌc.
BâÌ0y viÌ£ đaÌ£o trươÌ0ng kia thâÌy Huyê̬n Tinh đôÌ£ng thuÌ0 vơÌi ngươ̬i khaÌch laÌ£, be̬n lâÌ£p tưÌc phaÌt đôÌ£ng trâÌ£n kiêÌm, di chuyêÌ0n laÌ£i gâ̬n, ngươ̬i như nhưÌ’ng baÌnh xe tư̬ tư̬ lăn đi, kiêÌm quang lâÌp laÌnh, saÌng choÌi môÌ£t vu̬ng.
Bao Phương hi̬nh như coÌ môÌ£t nôÌ’i khôÌ0 tâm gi̬, không noÌi ra đươÌ£c, nên tuy đaÌ’ chiêÌm đươÌ£c ưu thêÌ ma̬ vâÌ’n không muôÌn haÌ£ đôÌ£c thuÌ0, thư̬a thêÌ tâÌn công. ĐaÌng lyÌ tiêÌn lên, gaÌ’ laÌ£i vôÌ£i nhâÌ0y lu̬i vê̬ phiÌa sau ba thươÌc, vo̬ng tay toan noÌi, thi̬ chơÌ£t nghe coÌ nhiê̬u tiêÌng chân bươÌc vôÌ£i va̬ng, tư̬ phiÌa bên sươ̬n nuÌi đưa tơÌi.
GaÌ’ vôÌ£i quay laÌ£i nhi̬n, thâÌy bôÌn tên nưÌ’ ty̬ pho̬ môÌ£t côÌ’ kiêÌ£u nhoÌ0, đi nhanh như bay, đêÌn thăÌ0ng trươÌc măÌ£t Huyê̬n Tinh vâÌ’n không dư̬ng bươÌc.
Huyê̬n Tinh cau ma̬y quaÌt:
- ĐưÌng laÌ£i caÌ0! ChăÌ0ng leÌ’ caÌc ngươi khinh thanh trươ̬ng kiêÌm cuÌ0a bâ̬n đaÌ£o không đuÌ0 săÌc hay sao?
MiêÌ£ng tuy noÌi cưÌng, nhưng chân tưÌ£ nhiên cuÌ’ng cưÌ lu̬i dâ̬n vê̬ phiÌa sau mâÌy bươÌc.