Chuyển ngữ – Đặng Trà My
Lúc Hạ Nghị gặp lại Tô Tố, cô hàng xóm lúc trước đã trở thành bạn gái chính thức của Cố Trầm.
“Gì cơ?! Em không biết “Nguyệt Loan” là do Cố Trầm thiết kế à???” Hạ Nghị trợn mắt.
Tô Tố sửng sốt, trước giờ cô chưa bao giờ liên hệ về nhà mình và việc thiết kế của Cố Trầm. “Nguyệt Loan”, đây dường như là căn phòng lý tưởng của cô, thì ra được ngòi bút của anh vẽ nên. Đây là… Trùng hợp… ư?
Đáp án đương nhiên là phủ định, chỉ có điều e rằng cô đã quên mấy câu nói vô tâm trước đây.
“Cố Vỏ Quýt, sau này anh muốn học ngành gì?”
“Kiến trúc.”
“Kiến trúc à? Anh muốn thiết kế nhà ư?”
“Ừ.”
“A ha! Có tiền đồ, có tiền đồ! Thiết kế sư Cố sau này giàu rồi đừng quên cho em đi theo thơm lây với nhé!”
“…”
“Em có môt yêu cầu không cao, giúp em thiết kế nhà là được.”
“…”
“Em muốn ở trên tầng cao nhất, mấy mặt tường đều có cửa sổ sát đất, sáng sớm kèo rèm liền ngắm được cảnh, ôi chao, ngẫm lại quả mới mỹ màn làm sao! Cố Vỏ Quýt, tương lai của em phải dựa vào anh rồi!”
~ END ~