Thầy Tào nhận ra kẻ thù, lão khẽ phất tay. Một luồng năng lượng vô hình mà rất mạnh mẽ phóng ra đánh trúng vào người Vũ, hất hắn lăn lông lốc vào góc động.
Vũ xoa xoa gương mặt bầm dập, miệng tru tréo:
" Cái lão già chết tiệt này, tôi đã nể em Châu không đánh lão, thế mà lại còn được nước làm tới à? "
Nói đoạn hắn bật vút dậy lao về phía lão Tào.
Lão Tào lại khẽ vung tay, một luồng lực lượng khổng lồ có thể nhìn thấy bằng mắt thường đánh thẳng vào Vũ khiến hắn một lần nữa bay ngược ra sau, lần này còn thảm hơn nhiều, đập lưng vào thành động.
Vũ được ta dạy cho Quy Giáp Công nên da thịt cực kì bền chắc, đập vào thành động như vậy nhưng cũng không bị thương nặng, chỉ ộc ra một búng máu. Lại gầm rú lao lên.
Thầy Tào thấy mình đánh không chết một gã thường nhân có vẻ vô cùng giận dữ, ánh mắt lộ ra sát khí nói: " Để xem Hắc Đao của ta có bổ vỡ được cái mai rùa của bọn Kim Quy các ngươi không "
Lão chưa dứt lời, một luồng khí đen từ bàn tay phóng thẳng vào người Vũ.
Chỉ nhìn qua sự cô đặc của luồng khí này đủ biết nó mạnh hơn hẳn hai đòn lúc trước, thậm chí nơi luồng khí ấy đi qua, sàn động giống như bị cày lên, mảnh vụn đá văng tung tóe giống như một lưỡi đao khổng lồ màu đen muốn đem Vũ chẻ ra làm hai nửa vậy.
Vũ cũng biết khôn, thấy đòn này quá nặng bèn nhảy né sang bên. Lưỡi đao đen đánh trượt vào vách động tạo thành một tiếng nổ lớn, vách động vỡ vụn ra như làm bằng bánh quế khiến hắn sợ chết khiếp, vội vàng lùi lại.
Lão Tào đánh trượt càng giận dữ hơn, hai tay nõn nà vươn ra, mười mấy lưỡi đao đen tuyền xuất hiện quanh người.
Lão cười the thé: " Để xem ngươi trốn đằng nào "
Nói đoạn phất tay, mười mấy lưỡi đao tỏa ra bốn phía, chỉ trong nháy mắt đã bao vây Vũ vào giữa như nhốt trong lồng.
Vũ nghiến chặt răng, hai nắm tay bắt chặt vào nhau, tạo thành thủ thế của Quy Thần Chưởng miệng quát: " Thấy cậu hiền định bắt nạt phải không? "
Vừa nói hắn vừa phóng tới, Quy Thần Chưởng đánh thẳng vào lưỡi Hắc Đao trước mặt.
" Choang " một tiếng, không ngờ lưỡi Hắc Đao tạo thành từ linh khí có thể khiến thành động đá phải nổ tung lại giống như làm bằng thủy tinh bị Quy Thần Chưởng đánh cho vỡ nát. Khi những lưỡi đao kia cùng lúc bổ xuống tạo thành một vụ nổ kinh hồn thì Vũ đã kịp thoát ra ngoài
Hắn thừa thế lao lên, Quy Thần Chưởng lại lần nữa xuất ra. Song chưởng đánh vào trước ngực Thầy Tào.
Vũ từng dùng một chiêu này đập vỡ tảng đá khổng lồ nặng hơn 3 tấn, nếu toàn lực đánh vào thì thân thể Bảo Châu chắc chắn sẽ nát thành cám vụn.
Trần Oai đã tận mắt thấy uy lực của Quy Thần Chưởng vội vã hét lên: " Mau dừng tay lại, đừng hại Bảo Châu"
Tiếng quát giúp Vũ tỉnh khỏi cơn giận dữ. Quy Thần Chưởng đã sắp đánh xuống vừa kịp dừng lại, hai tay run run đặt trước ngực Thầy Tào.
Thầy Tào lúc này đã chiếm lĩnh thân thể Bảo Châu, bờ ngực tròn đầy mềm mại, đẹp đẽ vô cùng. Vũ mặc dù bỏ mất cơ hội tiêu diệt đối phương nhưng cũng không thấy tiếc chút nào. Tính ra nếu hắn lỡ tay đánh nát hai món bảo bối trước mặt thì hẳn là sẽ hối hận suốt đời.
Sẵn tiện hai tay đặt vào đúng chỗ, hắn bỉ ổi bóp mạnh lấy hai trái tuyết lê, còn trừng mắt mắng Thầy Tào: " May cho lão là thân thể này của Bảo Châu. Nếu lão đoạt xá của tay thiếu tá kia thì vừa rồi ta đánh cho lão thành miếng bít tết rồi "
o0o
Lão Tào giận đến mức điên lên.
Linh Thể vừa mới chiếm được, còn chưa hoàn toàn khống chế nên năng lực sử dụng được chưa tới một phần mười khiến lão bị một thằng oắt con lên giọng coi thường đã đành.
Mà thằng oắt con này, lại là người của Kim Quy - đối tượng lão căm thù nhất.
Lão vung tay tóm lấy cổ Vũ nhấc hắn lên như xách con gà. Miệng hằn học : " Cái thứ công phu mèo quào của bọn Kim Quy các ngươi cũng đòi uy hiếp Linh Thể của ta? Dù ột trăm kẻ như ngươi cũng không thể nào đánh qua linh khí hộ thể của ta được "
Vũ bị tóm cổ nhưng vẫn cố hỏi: " Sao lão cứ lảm nhảm nói tôi thuộc Kim Quy này Kim Quy nọ, tôi chả hiểu gì? "
Thầy Tào cười khẩy: " Rõ ràng sử dụng Quy Thần Chưởng độc môn võ công của Kim Quy hội mà còn nói không biết, ngươi tưởng nói không biết Kim Quy thì ta sẽ tha mạng cho các ngươi sao? Hahaha, hôm nay mấy đứa các ngươi ta sẽ giết hết, kể cả con ma kia cũng đừng hòng thoát khỏi tay ta "