Richard dẫn theo đội ngũ đến gần, mặt không biểu cảm nói: "Chúng ta muốn đi Huyết Thạch doanh tìm chút vận may. Thuế mỗi người là bao nhiêu? Ta nhớ trước kia không thu thuế mà, các ngươi làm vậy không sợ Huyết Thạch doanh biết sao?"
Đại hán kia nhổ một bãi nước bọt xuống đất, một tay xoa rìu hung hăng nói: "Mỗi người một ngân tệ! Mấy tên to con kia thì hai ngân tệ! Đám nghèo mạt rệp các ngươi đến ngựa còn không có mà cũng muốn đến Huyết Thạch doanh tìm vận may sao? Mau thành thật nộp thuế đi, trên người có gì tốt thì nộp thay tiền. Nộp thuế xong ta sẽ ỗi người các ngươi một thẻ bài, trong Huyết Thạch doanh không ai dám bắt nạt các ngươi. Huyết Thạch doanh là địa bàn của Mark lão đại."
Richard nhíu nhíu mày nói: "Sao ta lại nghe nói Huyết Thạch doanh là địa bàn của Lôi Chùy? Chẳng lẽ nơi đó đổi chủ?"
Sắc mặt đại hán lập tức mất tự nhiên, giận nói: "Lôi Chùy đương nhiên là ông chủ nhưng Huyết Liêm lão đại là người có quyền ở đó! Ít nói lời thừa thôi, mau nộp tiền ra!"
Thực nhân ma Ba Phần Chín bắt đầu giận dữ dùng lực giẫm mạnh một cái như muốn xông lên. Một cái giậm này làm mặt đất cũng khẽ run.
Nhìn thấy thể hình to lớn của thực nhân ma, đại hán kia lập tức biến sắc cầm chặt rìu la lớn: "Các ngươi định làm gì?" Đồng bọn sau người hắn cũng nắm chặt vũ khí chuẩn bị chiến đấu.
Đại hán tuy không sợ thực nhân ma trưởng thành nhưng cũng không dám xem thường, nhất là Ba Phần Chín khác với những thực nhân ma bình thường, trên người hắn còn có một bộ giáp dày nặng!
Richard từ sớm đã quan sát rõ tình huống trạm thu, cả trạm thu tính cả tên kia có hai mươi tám người, những người này trang phục bất đồng, có giáp da, giáp nhẹ… Những chiến sĩ này đại đa làn da ngăm đen hơi hồng, nói không rõ là do phơi nắng hay nếm nhiều sương bụi nữa…. Xem khí hậu của vùng đất Đẫm Máu thì tắm rửa không phải phúc lợi mỗi người đều có. Richard cũng ngầm phán đoán được thực lực của những chiến sĩ này. Tên cầm đầu khoảng cấp 10, có thực lực phong kỵ sĩ. Những chiến sĩ còn lại từ cấp 5 đến cấp 8, hơn nữa mỗi người bộ dáng hung ác rõ ràng là thường xuyên giết người. Không hổ là vùng đất Đẫm Máu, những tên chặn đường này cũng có thực lực hơn cả lão binh!
Richard lấy ra một kim tệ vứt cho tên cầm đầu nói: "Chúng ta không làm gì, nộp thuế đấy. Một kim tệ là đủ cho cả những người sau ta rồi."
Kim tệ vẽ nên đường parabol rơi xuống, dưới ánh mặt trời, kim tệ chói lóa đến khó mà nhìn thẳng vào được. Trên đại lục, một kim tệ có thể đổi 120 ngân tệ, đoàn người của Richard còn chưa đến ba mươi người, cho dù tính thêm cả mười mấy con phong nha thì cũng không đến một kim tệ.
Phốc, tráng hán nhanh chóng nắm lấy kim tệ. Hắn mở lòng bàn tay cẩn thận nhìn kỹ kim tệ này rồi kinh hãi đột ngột hô lên: "Là kim tệ thần điện!"
Trên đại lục có nhiều loại kim tệ nhưng theo chủ thể lưu hành có thể chia thành kim tệ thần điện, vương quốc và quý tộc tự đúc. Trong đó kim tệ thần điện tỉ lệ tốt nhất, công nghệ à tinh xảo, khó mà phỏng chế nên thực tế giá trị cao nhất. Kim tệ Richard lấy ra là kim tệ của thần điện thần dũng cảm, đương nhiên không cần nói từ đâu hắn có. Thông thường một kim tệ thần điện có thể đổi lấy một trăm năm mươi ngân tệ.
Nhìn thấy kim tệ này, tròng mắt tráng hán kia phát hồng, càng thêm nhìn chăm chú.
Cuối cùng mấy tiếng ho khan của Richard mới làm họ tỉnh lại sau đó hỏi: "Thuế chúng ta đã giao rồi, thẻ bài của Huyết Liêm lão đại đâu, có thể giao cho chúng ta chưa? Nếu như đã nộp thuế thì ta quyết định đến Huyết Thạch doanh xem một chuyến."
Tráng hán cất kim tệ vào túi, trên mặt tràn ngập tham lam lớn tiếng nói: "Không, một kim tệ không đủ, phải hai… Không! Mười kim tệ mới đủ!"
"Thuế một người không phải một ngân tệ sao? Sao lại chứ đủ chứ?" Richard biết rõ những vẫn hỏi.
"Hiện tại là một kim tệ!" Tráng hán gầm gào.
"Lúc nào tăng giá vậy?" Richard hỏi.
Tráng hán vẫn rìu lớn trong tay nói: "Vừa rồi!"
Một chiến sĩ khác vội tiến lên nói thầm vào tai hắn: "Thủ lĩnh, còn có nữ nhân!"
Tráng hán mở lớn hai mắt nổi giận: "Nữ nhân gì chứ! Chúng ta thu thuế không phải cướp nữ nhân. Có tiền về doanh trại thiếu gì nữ nhân. Nhìn bộ dáng kém cỏi của các ngươi kìa, thật mất mặt."
Chiến sĩ kia bị quát đâm sợ hãi rụt rè nói: "Thủ lĩnh, nhưng hai nữ nhân này khác, ngài nhìn kỹ đi…"
Tráng hán lúc này nhìn kỹ sau người Richard. Đây là một đội ngũ rất kỳ quái, không những có hai thực nhân ma, có tinh linh còn có mười mấy con ma lang đã thuần hóa. Tráng hán đương nhiên không thể phân biệt được phong nha và ma lang. Cho dù không thấy bọn chúng, hình thể của Just cũng rất bắt mắt, nhất là lại thêm bá khí mãnh liệt kia làm người khác hoài nghi không biết hắn có phải võ sĩ dã man nhân không. Ngoài Just ra, ba tên kỵ sĩ có tước phong cũng vô cùng uy nghiêm. Lưu Sa và Bọt Nước toàn thân bọc trong áo choàng trắng chống lại ánh mặt trời chói chang và sóng nhiệt, dù cho không thấy rõ dung nhan hai nàng nhưng chỉ hình thể nhỏ nhắn và đường cong lồi lõm kia cũng đủ mê người.
Ánh mắt tên này rơi giữa hai chân Bọt Nước. Dưới hoàn cảnh nào thiếu nữ cũng đi chân trần, đôi chân nàng trắng như tuyết, mũi chân bấm nhẹ xuống nền cát đá sôi nóng bên dưới. Nhìn đôi chân óng ánh như ngọc trai kia, yết hầu tráng hán kịch liệt lên xuống, hắn ừng ực nuốt nước bọt.
Richard lại lấy ra một kim tệ, tráng hán khoát tay nói: "Không vội nộp thuế! Ê, hai nữ nhân kia, cởi áo choàng ra cho ta xem chút! Nếu như các ngươi chịu hầu hạ ta thì có thể miễn thuế!"
Thân thể Bọt Nước khẽ trầm xuống, mười ngón chân óng ánh kia mở lớn bám chặt lấy mặt đất. Đây là dấu hiệu nàng chuẩn bị động thủ, Richard ha ha khẽ cười ném kim tệ lên, chục kim tệ bay múa trên không, ánh sáng lóng lánh nhất thời còn hấp dẫn hơn hai chân Bọt Nước!
Kim tệ leng keng va chạm giữa không trung nhưng rồi toàn bộ lại rơi vào tay Richard. Mười kim tệ nhưng không có một đồng rớt đất, qua đó Richard cũng ngầm để lộ chiến kỹ của mình.
Leng keng, Richard cất hết kim tệ vào túi tiền rồi khẽ cười nói với tráng hán: "Ngươi tên gì?"
"Người khác gọi ta là Sam rìu lớn!" Tráng hán ngạo nghễ nói, thậm chí còn vẫy cây rìu trong tay. Sắc mặt Just lập tức có chúy khó coi cúi nhìn cái rìu thô sơ trong tay, khi ngẩng đầu lên, chân phải của hắn đã ngầm đặt phía sau, đây là động tác chuẩn bị xung phong của hắn.
"Sam, ta không định nộp thuế nữa, lát nữa nếu ngươi không muốn chết thì nhớ kêu đầu hàng lớn chút!" Richard khẽ cười rồi vung tay lên nói: "Bắt hết chúng lại! Nếu như dám phản kháng thì giết!"
Thanh âm của Richard vừa dứt, mấy thân hình sau người hắn lao vút lên.
Sam giơ cao rìu lớn bắt đầu gầm gào, Bọt Nước điểm nhẹ mũi chân yên lặng lướt qua người hắn. Áo choàng trắng của nàng đột nhiên bay ra như đám mây choàng lấy mặt Sam. Sam kinh hãi vội vàng vươn tay ra đỡ lấy nhưng kết quả là sau não chịu một đòn nặng từ chuôi thanh yên giấc ngàn thu. Ầm một tiếng, thân thể to lớn của hắn đổ gục xuống đất mà áo choàng theo đó phủ kín mặt hắn. Nhất thời Sam cảm thấy trời đất xoay tròn nhưng không thể nhìn thấy gì.
Dưới cơn kinh hãi, hắn muốn đứng dậy nhưng sau não lại chịu thêm một đòn nặng nên nằm gục xuống. Sau đó những đòn đánh như mưa rơi xuống giày vò thân thể có thể coi là cường tráng của hắn. Hắn thậm chí còn có ảo giác bản thân như đang bị một đàn voi dày vò…
Cảnh tượng Richard nhìn thấy thì khác, Bọt Nước tránh ra sau người Sam, dùng áo choàng che đầu hắn sau đó gõ ột gõ. Tiếp đến là Just xông đến quyền đấm cước đá lên Sam bị che kín đầu. Sau đó thực nhân ma cũng gia nhập. Nhìn thấy Bọt Nước, Ba Phần Chín và Just hung hăng đạp đá Sam mà lại cố ý tránh đi điểm yếu hại làm Richard nhịn không được che mắt không nỡ nhìn. Hắn vốn cho rằng đây là chiến thuật chỉ lưu hành trong thế giới hắc ám.
Chiến trường là một trường chém giết một phía, có ma pháp sư thực nhân ma không ngừng dùng các loại pháp thuật trái chiều như trì hoãn thuật…, có tinh linh thi nhân ngâm xướng tăng lực làm chênh lệch đôi bên càng thêm rõ rệt mà thủ hạ của Sam kinh hãi phát hiện, đám người Richard xuống tay còn độc ác hơn cả họ mà phối hợp thì phải trên mấy bậc. Trong nháy mắt, thủ hạ của Sam bị chém ngã một nửa. Vài kỵ sĩ thì bị phong nha bao vây rồi nháy mắt phong nhận từ bốn phương tám hướng cắt vụn họ.
Chốc lát sau chiến đấu kết thúc. Bao gồm cả Sam thì có tám người bị bắt sống, những người khác đều bị giết sạch trong đó không thiếu kẻ vì đầu hàng quá chậm mà bị giết. Sam lúc này đã bị đánh đến mức không đứng lên nổi.
Thế là Richard có thêm mười mấy con chiến mã và một doanh trại thô sơ. Những kỵ sĩ xuất thân quân đội nhanh chóng thuần thục quét dọn chiến trường thu chiến lợi phẩm. Trên người Sam quả thật có mấy thẻ bài khắc chữ Huyết Liêm. Xem ra hắn ở đây thu lộ phí là thật, chỉ là tài phú và nữ nhân của nhóm người Richard làm hắn động tâm.
Sau khi thu dọn chiến trường, tinh linh thi nhân nhanh chóng bắt tay thẩm vấn tù binh. Hắn hiện tại đã học được không ít hình phạt và kỹ nghệ thẩm phán của thế giới hắc ám từ Richard, hơn nữa hắn cũng có thiên phú kinh người trong lĩnh vực này. Có lẽ không có giới hạn đạo đức cũng góp phần giúp hắn tiến xa trong lĩnh vực này.
Richard thì đứng ở doanh trại quan sát từng chi tiết, cuối cùng hắn dừng lại ở mấy tấm chắn đường thô sơ tĩnh lặng suy nghĩ. Nghĩ một lát, Richard đột nhiên cười nói với Lưu Sa: "Ta đột nhiên có chút ý nghĩ, ít nhất cũng biết sau này nên kiếm tiền như nào ở khoảng đất này."
"Đánh cướp, cách này nhanh nhất." Bọt Nước đi qua xen lời.
Richard khẽ ngớ người không ngờ gật đầu nói: "Thật ra cũng không khác với cách ta nghĩ, ít nhất bản chất giống nhau."
"Thật sự đi đánh cướp sao?" Lưu Sa không khỏi có chút ngẩn ngơ. Nàng có chút hiểu rõ Richard nên có chút lo lắng lợi ích và nguy hiểm có tương xứng không…
"Đánh cướp? Thật tốt a!" Ba Phần Chín đứng cách xa ông ông nói.
Dưới cái nhìn nghi hoặc có, chờ mong có mà hưng phấn cũng có của mọi người, Richard nói: "Thật ra chỉ là bản chất giống với đánh cướp thôi, chúng ta dựng trạm thu phí!"
Dựng trạm thu phí? Nhất thời mọi người đều không kịp phản ứng, làm vậy có thể kiếm tiền sao? Chỉ nhìn cái trạm rách nát trước mặt gần như không tìm được đồ gì đáng giá là hiểu. À, không, thứ đáng tiền nhất là ngựa rồi đến người. Nếu bán những tên này đi làm chiến sĩ thì ít nhất cũng kiếm được ít tiền.
Mà Richard cũng không định giải thích, dù sao đây mới chỉ là ý tưởng, còn cách thực hiện xa lắm. Đợi đến khi thế lực của hắn trải khắp vùng đất Đẫm Máu, dùng trạm thu khống chế các con đường giao thông qua đây thì tài nguyên sẽ ùn ùn kéo đến. Trong tính toán của Richard, khoản thu này sẽ lớn đến kinh ngạc.
Lại nhìn những người bị bắt, Richard cảm giác ngoài Sam ra những người khác rõ ràng đã sợ sệt. Sam vừa bắt đầu đã bị trùm đầu đánh, phương thức ẩu đả đường phố này làm hắn cảm thấy nhục nhã khó mà tiếp nhận và đương nhiên hắn không thấy được thủ hạ mình bị giết như nào.
Thành thật mà nói thì nhóm người của Sam chỉ tính là kẻ liều mạng mà thôi, chỉ biết dựa vào bản năng và hung ác chiến đấu. Thủ hạ của Richard thì từ Bọt Nước đến bộ chiến kỵ sĩ và những kỵ sĩ sắc phong hoặc đều đã trải qua huấn luyện nghiêm chỉnh hoặc được huấn luyện để trở thành vũ khí giết chóc. Một đám ô hợp sao so được với quân đội chính quy chứ.
Richard đi tới trước mặt đám tù binh rút ra một khăn tay trăng chầm chậm lau bàn tay không nhiễm chút bụi ưu nhã nói: "Từ bây giờ các ngươi là thuộc hạ của ta. Nhưng nếu có ai muốn lợi dụng tín nhiệm và nhân từ của ta thì nên nghĩ đến đống thi thể kia trước, bọn họ lúc trước đều là đồng bọn của các ngươi. Mà ta, chủ nhân của các ngươi, Richard Archimonde chỉ khoan dung một lần. Nếu như các ngươi phản bội ta, ví như chạy trốn hay thậm chí phản loạn thì nếu rơi vào tay ta, kết cục chỉ có thể là tử vong. Mà ta đảm bảo.."
Richard khẽ dừng một lát rồi mới nói tiếp: "Quá trình đó sẽ rất thống khổ và dài lâu."
Những lời này rõ ràng có hiệu quả, mọi ánh mắt nhìn hướng Richard kể cả từ Sam cũng rụt rè. Ánh mắt Richard nhìn lướt qua Sam rồi dừng ở ngón tay thon dài sạch sẽ của mình. Đó là một đôi tay trắng nõn ưu nhã như nữ nhân, là nơi khởi nguồn của vô số cấu trang và ma pháp. Richard lần nữa lau chùi ngón tay không chút bụi của mình nhàn nhã nói: "Sam, ta sẽ chú ý ngươi."
Chỉ một câu sơ sài này lại làm Sam khẽ rùng mình.
Đội ngũ rất nhanh lên đường, những thủ hạ hạch tâm của Richard đều đã có ngựa mà tám tên tù binh mới đều phải đi bộ. Trong mắt tám tên tù binh mới này, Sandrew đặc biệt an tĩnh. Hắn nhìn qua không cường tráng, chỉ là sắc mặt xanh trắng quỷ dị, có chút giống cương thi vậy. Sam và những tên tù binh đều không muốn đến gần vị vong linh pháp sư này.
Lưu Sa đi sóng vai với Richard, áo choàng trắng bao chặt thân thể nàng chỉ để lộ tròng mắt hổ phách. Nàng nhìn Richard nhàn nhạt cười nói: "Hiệu quả rất tốt đúng không?"
Richard không khỏi gật đầu hỏi: "Sao ngươi biết bọn họ bị dọa sợ?"
Lưu Sa nói: "Ta là thần quyến giả, một mực nghiên cứu tín ngưỡng mà tín ngưỡng thật ra là nhân tâm cho nên ta biết bọn họ sẽ sợ hãi."
Nhìn thấy ánh mắt lóe sáng nhìn mình chăm chú của Richard, Lưu Sa biết đáp án này không được chấp nhận. Nàng cũng biết không thể đơn giản thông thế được nên chăm chú nói: "Đầu tiên, đối với những tên liều mạng mà nói, bọn họ không sợ chảy máu, dọa nạt thậm chí là cái chết. Có thể làm bọn họ sợ hãi chỉ có hai loại người, kẻ điên và biến thái."
Richard hừ một tiếng, nụ cười có chút mất tự nhiên hỏi: "Còn có tiếp theo đúng không?"
"Tiếp theo?" Thanh âm Lưu Sa như nén cười nói: "Tiếp theo là ngươi rất thích hợp nhân vật như vậy cho nên bọn họ bị ngươi dọa sợ!"
"Ta rất thích hợp? Thích hợp cái gì? Kẻ điên hay biến thái?" Richard phẫn nộ nhưng không dám lớn tiếng để người khác nghe được.
Lưu Sa không chút lưu tình nói: "Đều thích hợp!"
Richard hồi lâu không biết nói gì cuối cùng rít ra lời từ kẽ răng: "Vậy ngươi sợ cái gì?"
Lưu Sa nghĩ cũng không cần nghĩ đáp: "Sợ nam nhân không giữ lời."
Richard lại một lần nữa không biết nói gì nhưng nghĩ lại câu này của nàng hình như có ẩn ý bên trong.