Tòa Thành Tội Ác


Ma quỷ lãnh chủ trên vương tọa không chút biểu tình, tròng mắt như thâm sâu như hắc thạch tĩnh lặng quan sát tướng quân bên dưới, thanh âm như kim loại ma sát vang lên: "Những nhân loại này tới lại đi, không phải chỉ vì giết một quân đoàn của ta, bọn họ có để lại tin tức gì không?"
Kakadiss lấy ra một bức thư, cũng may giấy viết thư là tài liệu ma pháp đỉnh cấp nếu không đã sớm bị không khí địa ngục ăn mòn. Tướng quân hai tay giơ lên, một đoàn năng lượng hắc sắc nâng giấy đưa lên vương tọa.
"Những kẻ xâm nhập đều là cường giả, cầm đầu là một nữ pháp sư nhân loại, nàng vô cùng mạnh mẽ. Nàng bảo ta mang phong thư này về, trong thư là kiến nghị của nàng về lần xâm nhập vị diện Noland của chúng ta." Kakadiss nói.
Đại lãnh chủ gật gật đầu nói: "Có thể giết một quân đoàn hơn nữa chém một tay của ngươi, lời của nàng ấy có thể tin. Nữ nhân đó tên gì."
"Thưa đại nhân, là Tô Hải Luân."
"Tô Hải Luân…" Đại lãnh chủ khẽ thì thào cái tên này, hắn mạnh hơn những ma quỷ khác nên cũng có thể khẽ cảm nhận được gì đó từ cái tên này. Sau đó, hắn mở phong thư ra, bên trên chỉ có hai hàng ngay ngắn.
Đại lãnh chủ lập tức nhìn ra hàng đầu tiên ghi lại tọa độ tỉ mỉ một điểm ở vị diện Noland, có tọa độ chính xác này thì truyền tống môn sẽ không chênh lệch quá mười mét. Hàng thứ hai là một đoạn ma pháp, hàm nghĩa của nó lập tức hiện ra trong ý thức hắn nhưng là hàng chữ đó lại làm hắn suy nghĩ không thôi.
"Ra truyền tống môn đi bên phải."
Đại lãnh chủ suy nghĩ hồi lâu rồi hỏi: "Kakadiss, Tô Hải Luân có nói gì không, nói lại hết cho ta nghe một chữ cũng không được bỏ sót."
Kakadiss nỗ lực nhớ lại, trí tuệ tiểu lãnh chủ ma quỷ tương đương cường giả truyền kỳ nhân loại nên không thể quên mất được. Hắn nhớ lại cảnh chiến đấu rồi nói: "Đúng rồi, nàng còn nói một câu rất kỳ quái: bên trái có Tô Hải Luân!"
Ma quỷ đại lãnh chủ lặng lẽ gật đầu, hỏa diễm bốc lên từ bàn tay hắn nháy mắt thiêu đốt bức thư. Hắn lập tức lệnh Kakadiss đi nghỉ ngơi rồi vươn tay chỉ hướng hai tiểu lãnh chủ: "Lần này hai ngươi lĩnh binh tiến quân Noland, mang theo quân đoàn số 1 đi. Sau khi tiến vào, phải cố gắng phá hoại thật nhiều hơn nữa ra sức cướp đoạt linh hồn. Noland trầm luân hay không phải dựa vào tích lũy đả kích."
Hai tiểu lãnh chủ hưng phấn tiếp nhận mệnh lệnh. Vị đại lãnh chủ trên vương tọa khẽ vung tay lên, hai luồng năng lượng bay đến trước người hai vị tiểu lãnh chủ, hóa thành hai bảo thạch đen óng ánh tan vào ngực bọn họ. Khi chiến cuộc nguy hiểm nhất, hai bảo thạch này có thể giúp họ nháy mắt về cung điện. Mỗi một tiểu lãnh chủ là tài phú quý báu còn binh sĩ là pháo hôi có thể tùy ý hy sinh. Cứ cách một thời gian, binh sĩ ma quỷ sẽ nhiều lên nhiều, cần dựa vào chiến tranh để cắt giảm.
Trầm tư một lát, đại lãnh chủ trên vương tọa nói: "Sau khi ra khỏi truyền tống môn, toàn đội đi hướng bên phải, toàn lực tiến công! Bất kể bên trái và đối diện có gì cũng mặc kệ, chỉ đi bên phải!"
Hai tiểu lãnh chủ tuy cảm thấy mệnh lệnh này rất kỳ quái nhưng lập tức tuân mệnh. Đẳng cấp ma quỷ vô cùng rõ ràng, mệnh lệnh của đại lãnh chủ là không thể vi phạm.
Chốc lát sau, trong một tầng vực sâu, chủ tể tối cao, tiếng gầm của đại lãnh chủ ác ma làm chấn động từng ngóc ngách vực sâu, cả đám ác ma vội bò rạp xuống đất không dám nhúc nhích, chỉ sợ trêu chọc đến lửa giận của đại lãnh chủ.
Trên một hồ dung nham, một ác ma hình thể khỏe mạnh trôi nổi bên trên. Hắn có lực lượng khó mà nói rõ, những lực lượng tỏa ra trực tiếp hóa thành văn tự ác ma xa xưa thần bí quấn quanh người hắn. Ở đối diện ác ma là một nữ nhân xinh đẹp cũng bồng bềnh trên không.
"Tô Hải Luân! Ngươi còn dám xuất hiện trước mặt ta sao! Chẳng lẽ ngươi nghĩ ta không thể trút giận đến Noland sao?"
Pháp sư truyền kỳ khẽ lè lưỡi cười nói: "Gauguin, ta biết ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng tiến vào Noland nên mới tìm đến ngươi. Không nên tức giận mà, ngươi nên biết tức giận cũng vô ích dù sao ngươi cũng không đuổi kịp tỷ tỷ. Nếu như lại nảy sinh chiến đấu thì sẽ ảnh hưởng đến tôn nghiêm của ngươi đấy! Những đại lãnh chủ tầng khác sẽ nghị luận chuyện này mấy ngàn năm a…"
Gauguin hừ một tiếng, lỗ mũi phun ra hỏa diễm, lành lạnh nói: "Vậy ngươi hiện ra ở đây làm gì, chuẩn bị ngăn cản ta hay chỉ là đến chọc giận ta?"
"Không phải, chọc giận ngươi có ích gì chứ. Ta đến là muốn giao dịch với ngươi." Pháp sư truyền kỳ vuốt ve lọn tóc thong dong nói: "Ta có thể cho ngươi một tọa độ chính xác ở Noland, để trao đổi, sau khi thuộc hạ của ngươi tiến vào phải tuân theo một quy tắc đơn giản. Đồng thời, ta muốn có quyền lợi săn bắt nhất định trong vực sâu ngươi thống trị."
Gauguin có chút nghi hoặc hỏi: "Quy tắc gì?"
"Rất đơn giản, ra khỏi truyền tống môn đi về bên trái."
Ác ma lãnh chủ khẽ hừ một tiếng không trả lời mà hỏi: "Bên phải truyền tống môn có gì?"
"Có ta."
"Phía trước thì sao?"
"Quân đoàn ma quỷ sẽ xuất hiện phía trước, chúng nó sẽ chuyển hướng rồi tiến công. Ngươi không phải định quyết chiến một trận với ma quỷ ở Noland đấy chứ?"
Lãnh chủ ác ma gật đầu nói: "Bê trái truyền tống môn là kẻ thù của ngươi?"
Pháp sư truyền kỳ cười tươi như hoa, khẽ tán dương: "Quả nhiên là đại lãnh chủ, rất thông minh a!"
Gauguin chuyển động thân thể, lập tức dẫn lên hồ dung nham gợn sóng, thanh âm của hắn như sấm rền vang lên: "Được! Quyết định như vậy đi. Ta có thể bỏ qua chuyện ngươi săn giết thuộc hạ ta lần trước, sau này ngươi cũng có thể săn giết trong vực sâu của ta nhưng chỉ được ra tay với ác ma phổ thông."
"Như vậy ta đi, đây là tọa độ." Pháp sư truyền kỳ dùng đầu ngón tay bắn một quang châu lam sắc về phía Gauguin, bản thân thì bay ngược lại, nháy mắt đã ở ngoài vài chục cây số. Nàng đột nhiên rơi xuống, moi lên một đầu đại ác ma rồi dưới tiếng rống giận của Gauguin, mở ra truyền tống môn chạy mất.
"Chỉ là chút tiền mua tọa độ thôi mà, đừng ích kỷ như vậy!" Tô Hải Luân nhanh chóng biến mất, thanh âm thanh thúy vui tai của nàng vẫn còn vang vọng trong vực sâu.
Gauguin cũng dừng lại bước chân rượt đuổi, chỉ hừ một tiếng. Dù sao muốn lấy được tọa độ của Noland rất khó khăn, không hy sinh mấy chục đại ác ma là không thể. Mà do quy tắc lực lượng hai vị diện khác nhau, khó tránh khỏi thông đạo không ổn định, không khéo còn mất thêm mấy đại ác ma nữa. Giao dịch lần này với pháp sư truyền kỳ có thể nói là kiếm một phen. Chỉ là ác ma bình thường không tính toán chi li như vậy!
Về giao dịch với nàng, Gauguin quyết định tuân thủ. Chỉ có tiểu lãnh chủ ác ma mới đi qua được truyền tống môn, nếu như là gặp Tô Hải Luân trên đại lục Noland thì quá nửa có đi không về. Hắn cũng không muốn đi chủ vị diện một lần lại không làm gì, đánh một trận huyết chiến với ma quỷ, ác ma thiên tính ưa thích hỗn loạn nhưng không nhàm chán đến mức này. Cho nên chỉ có thể có một lựa chọn đó là tiến về bên trái! Đại lãnh chủ ác ma cảm thấy kẻ nào đó bên trái nên đi cầu khấn thần minh một phen.
Lúc này ở Noland, Gordon dẫn theo đội ngũ thương tích đầy mình trở về lãnh địa gia tộc. Tuy mất đi một phần ba cấu trang kỵ sĩ nhưng chém giết một quân đoàn ma quỷ, thu hoạch đủ để bồi thường tổn thất. Mà trải qua bốn ngày ba đêm chinh chiến tàn khốc, khí tức mỗi người còn sống đều ẩn ẩn mạnh hơn không ít.
Một lần nữa hô hấp không khí tươi mát của Noland, đôi mi đang nhíu chặt của Gordon khẽ thả lỏng. Hắn cắm cự kiếm xuống đất nhìn về chân trời phía xa, cuối tầm nhìn của hắn là một bình nguyên sản vật phù nhiêu. Đó là lãnh địa thừa kế của gia tộc Schumpeter, cũng là một trong những lãnh địa tinh hoa của gia tộc này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui