Gordon vui vẻ là có lý do. Hai mươi cấu trang kỵ sĩ dù cho chỉ hoàn toàn do sơ giai cấu trang dựng nên cũng ý nghĩa ít nhất hơn trăm cấu trang. Chia ra trong ba năm bình quân mỗi tháng phải chế tạo được ba cấu trang nhưng xác suất chế tạo cấu trang không phải 100%, cho dù là đại cấu trang sư cũng tồn tại tỷ lệ thất bại. Phổ thông cấu trang sư chế tạo sơ giai cấu trang tỷ lệ thành công thường khoảng một phần ba mà đại cấu trang sư bình thường cũng có tỷ lệ thất bại lên đến một phần ba. Mà chế tạo một kiện sơ giai cấu trang nhanh nhất là năm sáu ngày cũng không phải muốn rút gọn là được. Thời gian chế tạo cấu trang hao tốn rất nhiều ở kiểm tra sai lầm ma pháp trận sau đó sửa đổi. Tỉ lệ xuất hiện sai lầm do độ chính xác quyết định, đây cũng là yêu cầu cao nhất của cấu trang sư và đây cũng là điểm mạnh của Richard.
Richard chế tạo sơ giai cấu trang bình quân mất bảy ngày, xác suất thất bại chỉ từ 10% đến 20%. Chỉ riêng số liệu này mà nói thì hắn đã đến gần trình độ thánh cấu trang sư nhưng thánh cấu trang sư trên đại lục sẽ nhàm chán đến mức chế tạo cấu trang cấp 1 sao? Đây cũng là lý do Richard ngẫu nhiên chế ra cấu trang độ thích ứng cao, công năng tốt. Tỉ lệ thất bại càng thấp thì trong cùng thời gian có thể chế tạo càng nhiều cấu trang, ngẫu nhiên cũng chế ra được cực phẩm nên đem lại lợi nhuận không thể tưởng tượng nổi, đây cũng là lý do vì sao Richard trong một năm kiếm được mấy trăm vạn kim tệ. Mà bởi vì nhờ điều này Richard mới dám sớm gia nhập hàng ngũ chinh chiến vị diện.
Đúng như Gordon nói, chinh chiến vị diện dựa vào quân đội, vũ lực cá nhân cao thấp tuy rất quan trọng nhưng không phải yếu tố quyết định trừ phi giống như Tô Hải Luân có thể biến đơn đấu thành quần ẩu. Mười vị cấu trang kỵ sĩ cấp 1 lại thêm thu nhập bán cấu trang cực phẩm đủ để Richard dựng nên một đội quân hạch tâm của mình đi thăm dò vị diện cấp thấp.
Có vô số vị diện tồn tại, ai cũng không biết sẽ phát sinh cái gì ở vị diện chưa biết. Cách một đoạn thời gian sẽ nghe được tin tức kẻ nào đó phát hiện quáng sản giá trị liên thành ở vị diện cấp thấp, cũng lại có tin tức cường giả xui xẻo nào đó trả giá lớn công chiếm vị diện cấp cao rồi cay đắng phát hiện bên trong nghèo rớt mồng tơi.
Gordon thoải mái cười rồi trầm ngâm lúc lâu nói: "Nếu như ngươi đã có thiên phú như thế thì rất nhiều chuyện sẽ được tiến hành trước. Trước khi ngươi tiến vào vị diện, ta sẽ cho ngươi trang bị đầy đủ ngoài ra ngươi cũng phải đi cơ địa Archimonde tuyển chọn vài kẻ bảo vệ. Sau đó ngươi phải chỉ định một Archimonde làm bạn lữ nếu như ngươi có ham thích thì có thể chọn hai hoặc ba, đây là độc quyền của ngươi. Sau đó ngươi thử làm cấu trang kỵ sĩ thật sự cho ta xem, không cần nhiều, chỉ cần một là đủ rồi. Nhân tuyển cấu trang kỵ sĩ, tọa kỵ và tài liệu ta sẽ chuẩn bị. Đợi làm xong những chuyện này thì ta cũng chuẩn bị xong tế phẩm cho ngươi, ngươi có thể vào Vĩnh Hằng Long Điện hiến tế xem xem được quyền cố gì."
Richard lần lượt ghi nhớ từng chuyện lại.
Gordon suy nghĩ một chút nói: "Nữ nhân Tô Hải Luân kia thiếu ta một nhân tình, nàng thừa nhận trợ giúp ta hiến tế một lần. Nhưng hiện tại ta không cần thần ân của Vĩnh Hằng Long Điện, cơ hội này cho ngươi đi! Ta sẽ viết thư cho nàng xem nàng có thể trợ giúp được gì. Được rồi, hiện tại không còn gì nữa, ngươi có thể về phòng của mình, chỗ đó hẳn cũng đã dọn xong. Ngươi có thể tùy ý hành động trong phù đảo, mọi chỗ ở đây đều mở rộng với ngươi, ngươi cũng có thể xuống thành Faust bên dưới nhưng phải cẩn thận chút, chúng ta có vô số địch nhân ở Faust nhưng chỉ cần trong khu vực công cộng thì hẳn không có vấn đề gì lớn. Những kẻ kia vô cùng giảo hoạt nên không dám liều mạng với lão cha ngươi đâu. Đừng để bị cô nàng nào đó lai lịch không rõ dẫn đến chỗ tối là được. Ha ha ha." Gordon ngưng đọng nụ cười dưới ánh mắt bình tĩnh lạnh lùng của Richard rồi nói tiếp: "Sau cùng, dùng chút thời gian gặp mặt đám chị em của ngươi đi, các nàng có không ít người vẫn còn ở trên phù đảo này, chỉ cần chưa có bạn lữ thì ngươi đều có thể lựa chọn."
Richard nhíu mày nói: "Chuyện này có thể hoãn lại được không?"
Gordon cười nhưng khẩu khí như chém đinh chặt sắt: "Không được, đây là nhiệm vụ phải hoàn thành của mỗi Archimonde. Mà thật ra bạn lữ cũng không có lực ước thúc gì, ngươi có thể coi như… đây là công tác duy trì nói giống!"
"Ta không phải Archimonde." Richard lành lạnh nói.
"Ngươi không thể vứt bỏ huyết mạch, nó hòa làm một thể với ngươi, nó là một phần linh hồn ngươi, Archimonde và ngân nguyệt tinh linh đều như vậy. Mà ta cảm giác ngươi còn không có tư cách cự tuyệt nghĩa vụ này." Gordon lần này bình tĩnh, không chút kích động như Richard. Lần này Richard lại trầm mặc, quả thật Gordon nói đúng, hắn còn chưa đủ tư cách cự tuyệt.
Sau khi về phòng mình, Richard trực tiếp ném mình lên giường nhìn tấm lót trần. Giống với những lần gặp mặt Gordon trước, lần này cũng không mấy vui vẻ. Nhưng mỗi lần gặp mặt bất kể vì lý do gì thì hình như cũng không thể vui vẻ được, chỉ cần nhìn đến Gordon, hắn sẽ nhớ đến ngọn lửa hừng hực thiêu đốt. Thật ra trong lòng hắn một mực nghi hoặc vì sao mẹ hắn lại ở Ruttheran thôn mười năm? Vì sao mẹ hắn thà thiêu đốt bản thân cũng không muốn gặp Gordon? Hiện tại trải qua nhiều chuyện như vậy lại nghĩ lại chuyện ngày bé, hắn biết thật ra mẹ hắn yêu sâu đậm Gordon. Đây mới là điều làm hắn mâu thuẫn nhất cũng vì điều này hắn mới nhận Gordon trợ giúp. Đến hôm nay Richard mới biết được ý nghĩa nguyện vọng của mẹ mình.
Yilan thật ra muốn ở cùng một chỗ với Gordon, chỉ là nàng muốn dùng phương pháp khác mà thôi, một phương pháp không thể thực hiện. Nàng cũng kiêu ngạo không kém bất cứ Archimonde nào.
Ba truyền thống cổ xưa của Archimonde lần lượt hiện ra trong đầu Richard, hắn đột nhiên như có xúc động. Qua ba điều này, hắn như nhìn thấy từng Archimonde phấn đấu trong chiến tranh giữa máu và lửa ở vị diện qua ngàn năm qua. Không ngừng có người ngã xuống lại có người đứng lên, huyết mạch thần bí xa xưa không ngừng thức tỉnh trong máu và lửa rồi lại theo tiếng khóc sinh mệnh mới trào đời lưu truyền. Đó là giãy dụa, là phấn đấu, là bất khuất! Huyết mạch Archimonde như núi lửa trong phần mộ gia tộc vậy, vĩnh viễn không ngừng phun!
Số bia mộ trên núi lửa ít bởi vì chỉ có Archimonde thức tỉnh lực lượng huyết mạch mới được ngủ trong phần mộ. Mà tầng cao nhất chỉ có sáu cái tên thật, sinh tiền họ từng là anh hùng quát tháo một phương nhưng trên mộ bia chỉ cần ghi lại tên thật của họ là đủ nói rõ tất cả rồi, giống như Gordon vậy.
Bên ngoài đã là đêm, qua cửa sổ cao dài hẹp, hắn có thể nhìn thấy mặt trăng tỏa ánh lam sắc. Trường đao được hắn đặt bên giường, mũi đao ánh lên ánh trăng ẩn ẩn như điểm sáng mỹ lệ nhảy múa trên đó. Huyết mạch ngân nguyệt tinh linh của Richard cũng dần tỉnh lại, bắt đầu cảm ứng nguyệt lực của lam nguyệt.
Không biết vì sao Richard đặc biệt mẫn cảm với lam nguyệt, mà khi Gordon thi triển bí kiếm phá diệt kia, vẻ kiên cường thê lương đó làm hắn đột nhiên nhớ đến mẹ hắn. Gordon từng nói một kiếm này mẹ hắn từng dùng nhưng không biết trong tình huống nào mẹ hắn mới dùng chiêu kiếm đồng quy vu tận này?
Hôm nay đã phát sinh rất nhiều chuyện, dưới ánh trăng lam, Richard cuối cùng mệt mỏi tiến vào giấc ngủ say. Trong giấc mộng đêm đó, hắn nhìn thấy bảy mặt trăng, cũng nhìn thấy núi lửa trào dâng, từng Archimonde lướt qua hắn gầm gào xông hướng chiến trường, dưới chân hắn là vô số bộ xương cốt và dòng sông máu nhưng lại không có con đường. Ở phía trước là sương mù, từng vị diện không ngừng hiện ra, trong mỗi vị diện đều có vô số sinh mạng liều mình chém giết, luôn có vị diện nổ tung sụp đổ thoát khỏi sương mù rơi vào vô tận vực sâu. Không có trời cũng không có đất, ngoài những vị diện với chém giết không ngừng nghỉ ra chỉ còn lại vô tận hư không.
Đột nhiên Richard đã tỉnh, hắn khẽ xoa mắt nhìn ánh mặt trời bên ngoài, thật không dễ dàng mới thoát được mộng cảnh hỗn loạn, hiện tại tâm thần hắn vô cùng mệt mỏi. Lại là một ngày mới, Richard đột nhiên nhớ tới hôm nay hình như là ngày gặp anh chị em mình.