Toàn Cấp Thiên Kim Cô Đã Quay Lại


"Ký chủ, ta tới rồi." Thanh âm máy móc vang lên, "Dạ Lãnh An rời đi Diệp gia, mất khống chế, đối với ngươi mà nói không phải là chuyện tốt."“Vậy ngươi làm gì lúc nãy không tưởng biện pháp giúp ta a?” Có chút mất kiên nhẫn trong giọng nói của Diệp Hy Viên.

“Lại nói, cô ta rời đi càng tốt.

Dù cô ta có chủ động rời đi, thì ta cũng sẽ không buông tha cho cô ta đâu.”“Cố chủ, khí vận của Dạ Lãnh An rất cường.

Chỉ có cách nắm giữ toàn bộ khí vận của cô ta, ngươi mới có khả năng thượng vị thành nữ chủ”“Ta đã biết” Diệp Hy Viễn quyết tâm giành chiến thắng, "Ta tuyệt đối sẽ không thua bởi cô ta đâu.

Những bài học của kiếp trước, ta tuyệt đối không bao giờ quên.


Ta nhất định sẽ khiến cho Dạ Lãnh An sẽ phải thống khổ hơn ta gấp trăm ngàn lần."Cô ta cảm thấy bản thân là nhân vật chính của thế giới này.

Bằng không cô ta làm sao có cơ hội làm lại từ đầu! Bây giờ cô ta gần như có thể nói là tiên tri của thế giới này, cùng với sự trợ giúp của hệ thống, cô ta làm sao còn có thể thua Dạ Lãnh An!  Nằm trong ngôi nhà nhỏ vài ngày, Dạ Lãnh An đã nghỉ ngơi thật tốt, và sắp xếp lại suy nghĩ của mình.  Sau khi kiểm tra số dư thẻ ngân hàng, cô không khỏi thở dài.  Khi rời khỏi Diệp gia, cô không mang theo bất cứ thứ gì ngoại trừ vài bộ quần áo đơn giản.

Cô không muốn đem theo những gì không thuộc về mình.  Nhưng mà, bây giờ đúng là một phân tiền có thể áp đảo anh hùng hảo hán a! Thành thật mà nói, bây giờ cô vẫn còn là một đứa trẻ vị thành niên!  Tất nhiên, cô chưa bao giờ nghĩ đến việc quay lại Diệp gia.

Cả nhà họ Diệp và nhà họ Dạ đều không thuộc về cô.  Tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng Dạ Lãnh An vẫn quyết định ghé sang nhà họ Dạ.

Ngay cả khi không có ý định quay lại, nhưng cũng nên ghé xem qua.  Kiếp trước cô không có đến Dạ gia, nhưng đã gặp cha mẹ Dạ vài lần.  Thành thật mà nói, thái độ của cha mẹ Dạ đối xử với cô rất kỳ lạ, hoàn toàn không giống với cách đối xử với con gái ruột chút nào, mà càng giống cách đối đãi với khách nhân.


Hơn nữa, bây giờ nghĩ lại, cha mẹ Dạ dường như có chút sợ hãi khi đối diện với cô.  Trước đây cô không nghĩ quá nhiều, nhưng bây giờ cô phát hiện có quá nhiều điểm đáng nghi.  "Quên đi, không nghĩ nữa." Dạ Lãnh An đứng dậy, "Những chuyện này để sau lại nói! Hiện tại quan trọng nhất chính là trước kiếm một ít tiền! Bằng không, chỉ sợ là rất nhanh sẽ không có một đồng trong túi.” Không ngờ rằng, bản thân đã trở thành một người có đại năng lực, vậy mà vẫn bị một phân tiền áp đảo.  Mặc dù không gian của cô đã đi theo cô, nhưng rất nhiều thứ trong đó đều có cấm chế, và cô không thể mở chúng bằng tu vi hiện tại của mình.  Đối với những thứ có thể lấy được, không phù hợp để lấy ra.  Vì vậy, điều quan trọng nhất đối với cô bây giờ là kiếm tiền.  Vừa chuyển tay trái, trong tay Diệp Lãnh An có thêm một chiếc bình.  Nếu có ai ở đây, họ sẽ không khỏi kinh ngạc.

Không thể nhìn ra cái chai này được làm từ chất liệu gì, nhưng chỉ nhìn bề ngoài, nó chắc chắn không phải vật tầm thường.

Được đựng trong một chiếc lọ như vậy, có thể thấy những thứ bên trong quý giá như thế nào.  Trên thực tế, những gì chứa trong lọ này chỉ là một viên thuốc làm đẹp thông thường nhất.  Tại thế giới tu chân, Dạ Lãnh An là một người luyện đan sư.

Đây chỉ là một loại đan dược bình thường, mà cô đã luyện tập khi mới bắt đầu học luyện đan.  Loại đan dược này không có tác dụng mấy trong giới tu chân.

Bởi vì, theo sự tăng tiến tu vi, nữ nhân có thể giữ được vẻ trẻ trung và xinh đẹp.

Căn bản không cần dùng thuốc để duy trì vẻ đẹp.  Tuy nhiên, viên đan dược này lại rất cần ở đây!  (cách chương này).


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận