Toàn Cầu Luân Hồi Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện


Chương 732:Quy Hải Nhất Đao
Cùng với giọng nói lạnh lùng vang lên, một người đàn ông tuấn tú mặc một bộ đồ màu đen chậm rãi đáp xuống.

Trong tay hắn ta cầm một thanh đao, là một thanh đao rất kỳ lạ.

Hai bên của thanh đao này đều không mở ra, giống như một miếng sắt màu đen sì.
Thế nhưng sau khi tất cả những người ở đó nhìn thấy rõ bộ dáng của hắn ta, đều hít ngược một ngụm khí lạnh!
"Là mật thám số một chữ Địa của Hộ Long sơn trang, Quy Hải Nhất Đao đã tới rồi!"
Sau đó toàn bộ nhân sĩ võ lâm có mặt ở đây đều lộ ra vẻ mặt mừng rỡ như điên.
"Ha ha được cứu rồi, mật thám của Hộ Long sơn trang đã tới rồi.

Lần này kết cục của Ngũ Độc sẽ thế nào đây?"
Mà năm người đứng trên mái hiên lại đưa mắt nhìn nhau mọt cái, đều có thể nhìn ra được vẻ nghi ngờ trong mắt của đối phương.
"Quy Hải đại hiệp, sở dĩ chúng ta tổ chức đại hội Ngũ Độc, là phụng theo mệnh lệnh của Tào công công, vẫn mời người đừng rảnh rỗi sinh nông nổi!" Cáp Mô trong Ngũ Độc mở miệng nói.
Quy Hải Nhất Đao chậm rãi đáp xuống mái nhà đối diện, cả người thoạt nhìn vô cùng bình tĩnh, dường như hòa làm một thể với không gian xung quanh.
"Phụng mệnh lệnh của Thần Hầu ở Hộ Long sơn trang, Ngũ Độc độc hại giang hồ, sát hại nhân sĩ võ lâm, giết không tha!"
Quy Hải Nhất Đao dường như cũng không muốn nói nhiều những lời khác, mà trực tiếp rút trường đao trên người, bổ một đao điên cuồng về phía trước!

Vù!
Đao khí đáng sợ bao phủ về phía trước.

Khí đao dữ dội này trực tiếp bổ hoàn toàn lên nóc nhà của Ngũ Độc sơn trang, hình thành một khe rãnh thật sâu!
"Chạy mau!"
Ngũ Độc lập tức kêu thảm một tiếng, biết mình không phải là đối thủ của Quy Hải Nhất Đao.
Bọn họ khua tay áo một cách điên cuồng, một đám độc vật ùn ùn kéo đến, bay về phía Quy Hải Nhất Đao.
Thế nhưng, trong mắt của hắn ta, lại hoàn toàn không có những độc vật này.

Một đao hắn ta tùy tiện vung ra, đao khí tung hoành, khiến toàn bộ độc vật giữa không trung đều bị chém thành bụi phấn!
Mà Trần Nghiệp ở trong đám người nhìn thấy một màn này, lập tức lộ ra vẻ suy tư.
"Lẽ nào, Tào Chính Thuần chỉ có chút thủ đoạn này thôi sao?"
Ngay khi hắn đang nghĩ như vậy, thì Quy Hải Nhất Đao đã đuổi sát phía sau Ngũ Độc.
"Quy Hải Nhất  Đao, ngươi cũng phải nghĩ cho rõ, làm như vậy chính là trở mặt với Tào công công!"
Ngũ Độc hét lên một cách thảm thiết, bọn họ cảm giác được hơi thở của tử vong đã gần ngay trước mắt.
Thế nhưng Quy Hải Nhất Đao từ đầu đến cuối đều mang vẻ mặt của người chết, không hề có bất cứ biểu lộ tình cảm nào.
"Bá Đao Trảm!" Hai tay của Quy Hải Nhất Đao giơ cao bá đao trong tay, bổ thật mạnh về phía trước!

Ầm ầm...!Một đao này, trực tiếp bao phủ hoàn toàn bóng người của Ngũ Độc bên trong.

Hơn nữa đao khí tung hoành mấy trăm mét, đã phá hỏng hơn trăm thân cây trong một rừng cây bên ngoài Ngũ Độc sơn trang.
Nhìn thấy một đao này, sắc mặt của toàn bộ nhân sĩ võ lâm trong Ngũ Độc sơn trang vô cùng tái nhợt!
Chỉ có Trần Nghiệp ngồi ở nơi đó, trong tay bưng một bát cháo Vạn Độc Thần, lặng lẽ uống.
"Đao pháp này không tệ.” Hắn tùy ý đánh giá.
Mà người ở bên cạnh nhìn thấy hắn vẫn còn đang ở đây uống cháo Vạn Độc Thần, tất cả đều ngây người.
"Huynh đài, mau, đừng uống nữa, vừa rồi chúng ta bất đắc dĩ mới phải uống một chút, sao bây giờ ngươi vẫn còn uống đến nghiện nữa vậy?"
Một nhân sĩ võ lâm có lòng tốt vội vàng qua giải thích cho hắn.
Thế nhưng, hắn lại cười: "Không sao, vừa hay lúc này đang đói bụng, uống chút cháo lấy đầy bụng vậy."
Sau khi nghe được lời này của hắn, tất cả mọi người đều hoàn toàn cạn lời.

Sau đó bọn họ chỉ nghĩ liệu có phải hắn xảy ra vấn đề rối loạn về phương diện tinh thần hay không, nên không để ý tiếp nữa.
Quy Hải Nhất Đao bay trở lại, lại đáp lên một mái nhà trong số đó!
Mà thi thể của Ngũ Độc rải rác ở bên ngoài Ngũ Độc sơn trang.

Trên người năm người đều trúng một đường đao khí chí mạng, toàn bộ kinh mạch trong cơ thể bọn họ đều bị phá hủy.

"Đao của Quy Hải Nhất Đao vô cùng thô bạo, quả nhiên không hổ là người của Bá Đao!”
Ngay sau khi Trần Nghiệp cảm giác được đao pháp của hắn ta, cũng chắc chắn phải thừa nhận rằng Quy Hải Nhất Đao rất có khả năng đã bước vào cảnh giới tiên thiên.

Thế nhưng lúc này, hắn lại có hơi nghi ngờ.

Tại sao sau khi hoàn thành mệnh lệnh của Thiết Đảm Thần Hầu, Quy Hải Nhất Đao vẫn chưa lập tức rời đi?
Ngay sau đó, hắn lặng lẽ cảm giác được sự thay đổi trong không khí xung quanh, rồi mới đột nhiên hiểu ra.
"Hóa ra là như vậy, sự việc trở nên càng lúc càng vui rồi đấy." Trần Nghiệp lầm bầm.
Vừa mới dứt lời, trong không trung đột nhiên đổ xuống một trận mưa nhỏ rả rích...
Cơn mưa này mới đầu mỏng manh đến mờ ảo, nhưng đến cuối cùng tiếng mưa rơi càng lúc càng lớn, vậy mà lại phát ra âm thanh đồm độp!
"Kỳ lạ, những nơi khác đều là mặt trời chói chang, duy chỉ có Ngũ Độc sơn trang này là đổ mưa to?"
Nhân sĩ võ lâm ở bên trong sơn trang đều vội vàng trốn ở bên dưới mái hiên, nhìn một màn kỳ lạ này, cảm thấy có hơi nghi ngờ.
Nhưng chỉ có Trần Nghiệp mới biết được, cơn mưa này cũng không phải là hiện tượng thiên văn, mà là do con người làm ra.
Quy Hải Nhất Đao đứng trên mái nhà, đột nhiên nhíu mày lại, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, chỉ thấy có một công tử nhẹ nhàng, toàn thân như tuyết trắng từ từ đáp xuống, giống như một chiếc lông vũ không hề có chút sức nặng nào, chậm rãi đung đưa theo gió, rồi từ từ rơi lên mái nhà.
Trên đầu người này đội mũ, hơi cúi đầu, không nhìn rõ được bộ dáng của hắn ta.

Áo trắng, mũ trắng, áo khoác trắng và giày trắng, cả người từ trên xuống dưới đều là một màu trắng như tuyết, thậm chí trên tay còn cầm một chiếc quạt màu trắng.
Toàn thân thoạt nhìn không có một chút màu khác biệt nào!
"Vô Ngân công tử, cuối cùng ngươi cũng tới."  Quy Hải Nhất Đao nhẹ giọng nói.
Nghe được lời này của hắn ta, toàn bộ nhân sĩ võ lâm bên dưới đều vô cùng kinh ngạc.

"Trời ơi, vậy mà Vô Ngân công tử lại đích thân tới đây?"
"Nghe nói thực lực của Vô Ngân công tử đã đạt đến cảnh giới tiên thiên, là siêu cường giả xếp hạng thứ tám trên bảng Thiên Võ hoàng thành hiện nay."
"Không đúng, Vô Ngân công tử không phải vẫn luôn ở vị trí trung lập hay sao? Tại sao bây giờ lại chủ động tham gia vào trận tranh đấu giữa Đông Am và Hộ Long sơn trang vậy?"
Nghe được lời bàn luận của những nhân sĩ võ lâm này, Trần Nghiệp cũng biết được rất nhiều tin tức.
Hóa ra hoàng thành hiện nay đã có người đã lập ra một bảng Thiên Võ, người có thể lên bảng đều là những cường giả trong võ lâm.

Mà Vô Ngân công tử này thì lại xếp hạng thứ tám trên bảng Thiên Võ!
"Không biết hiện giờ mình có thể xếp được hạng mấy nhỉ?" Trần Nghiệp lặng lẽ nghĩ.
Lúc này, bầu không khí trên nóc nhà Ngũ Độc sơn trang hoàn toàn ngưng đọng lại, hạt mưa trong không trung đó đột nhiên đứng im bất động, sau đó chậm rãi bay về phía Quy Hải Nhất Đao...
Vô Ngân công tử nhẹ nhàng vung quạt giấy trong tay, lộ ra nụ cười nhẹ: "Mọi người đều nói đao pháp của Quy Hải Nhất Đao tới từ Bá Đao, nhưng lại hơn cả Bá Đao, hiện giờ, bản công tử ngược lại muốn xem xem liệu có phải là đang chém gió hay không?"
Hạt mưa đầy trời đột nhiên tăng tốc, giống như phi tiêu ám khí lao vun vút rới!
Sự thay đổi này tới quá nhanh, khiến ngay cả Quy Hải Nhất Đao cũng hoàn toàn kinh ngạc.
"Cái gì?"
Nhưng hắn ta phản ứng rất nhanh, lập tức vung bá đao, trong nháy mắt bổ ra hơn mười nhát đao.

Đao khí tung hoành giao nhau, khí tức đáng sợ giống như thần uy không thể ngăn cản, bay về phía xa, va chạm một cách điên cuồng với hạt mưa dày đặc trong không trung này.
Mà lúc này, trong mắt của Trần Nghiệp xuất hiện một loại ảo giác.

Hắn dường như có thể nhìn ra được, tiếp theo đây, Quy Hải Nhất Đao sẽ bại dưới một chiêu "mạn thiên hoa vũ tát kim tiền" này..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận