Chương 743:Bị tà công của mình hại chết
Một chưởng đánh bay công chúa, đây là thần công gì vậy?
Nói tóm lại, tâm trạng của những thị nữ này hiện tại đều rất phức tạp, nhưng bọn họ đã cưỡi lên lưng hổ thì khó xuống, không thể không kiên trì đến cùng, tiếp tục xông về phía Trần Nghiệp!
Keng keng keng!
Trần Nghiệp tùy tiện duỗi ngón tay ra, nhẹ nhàng bắn lên chủy thủ của mỗi một thị nữ một cái.
Sau đó những thanh chủy thủ này đều gãy thành tiếng, giống như một tờ giấy vô cùng mềm yếu.
"Cái gì?" Đám thị nữ sợ ngây người, chưa bao giờ từng nhìn thấy võ công nào đáng sợ như vậy.
Ngón tay của hắn quả thực cứng chắc như sắt thép, khiến trong lòng đám thị nữ loạn cào cào.
"Mau thi triển trận pháp, giết chết cẩu hoàng đế!"
Một đám thị nữ phản ứng rất nhanh, lập tức bắt đầu vận chuyển trận pháp bao vây.
Trong trận pháp này có thể phát huy lực sát thương và uy lực chồng chất, cao thủ nhị lưu bình thường tiến vào cũng sẽ chết trong nháy mắt.
Cho dù là cao thủ nhất lưu, một khi bị trận pháp vây quanh, dần dần cũng sẽ cạn kiệt sức lực mà chết.
Nhưng Trần Nghiệp chỉ đứng trong trận pháp này bất động, nhìn toàn bộ những thứ này một cách lạnh lùng, như thể nó không thể tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì đối với hắn.
Hoàng đế ở phía sau nhìn bóng lưng của Trần Nghiệp, chưa bao giờ có cảm giác lạ kỳ như vậy.
Nó giống như chỉ cần có hắn ở nơi này, vậy tất cả đều không thành vấn đề nữa.
"Trận pháp cũng không tệ!" Trần Nghiệp tùy tiện đánh giá, khiến một đám thị nữ có một loại thôi thúc muốn phun máu!
Sau đó hắn ra tay, tốc độ của hắn rất nhanh, xông thẳng về phía một thị nữ, mấy người khác thấy thế lập tức bắt đầu vây lại!
Uy lực của trận pháp được thể hiện ở điểm này, chỉ cần kẻ địch tấn công bất cứ một mắt xích yếu kém nào trong số đó, thì toàn bộ những người khác đều có thể đồng thời tiến hành cứu viện.
Cứ như vậy, kẻ địch sẽ bị vây ở bên trong, sẽ cảm giác bốn phương tám hướng không biết đằng nào mà lần, không có một đường nào là lối thoát, mà tất cả đều là tử lộ.
Thế nhưng tiếp sau đó, Trần Nghiệp lại cười lạnh một tiếng, trực tiếp tung một chưởng ra.
Nội lực khủng khiếp giống như triều cường điên cuồng, gào thét xông tới...
Một đám thị nữ lập tức bị nhấn chìm trong làn sóng nội lực này!
Phịch phịch.
Đám thị nữ lũ lượt ngã lả tả xuống đất.
Lúc này, thị vệ mới tiến vào hộ giá, lập tức bắt toàn bộ những thị nữ này lại.
Mà lúc này, bóng người của Trần Nghiệp cũng đã biến mất trong điện, hắn xông thẳng ra bên ngoài cung, đuổi giết công chúa Lệ Tú!
Dưới màn đêm, công chúa Lệ Tú giống như một cái bóng quỷ dị màu đỏ, một đường bay nhanh trên nóc hoàng cung.
Trần Nghiệp không ngừng đuổi giết ở phía sau, tốc độ của hắn thấp thoáng còn nhanh hơn công chúa Lệ Tú một chút.
"Một mật thám Hộ Long nho nhỏ mà lại có thực lực như vậy, rốt cuộc ngươi là ai?" Công chúa Lệ Tú vừa chạy trốn, vừa truyền âm ra phía sau, trong giọng nói tràn đầy vẻ nghi ngờ.
Trần Nghiệp cười lạnh một tiếng: "Muốn biết ta là ai thì rất đơn giản thôi, ngươi dừng lại nghe ta nói trước, không phải là được rồi hay sao?"
Công chúa Lệ Tú thấy thế, lập tức nói với vẻ tức giận: "Tiểu tử, ngươi dám chống đối ta, ngươi có biết ai đứng phía sau ta không?"
Trần Nghiệp lắc đầu, tốc độ dưới chân không hề chậm đi một chút nào: "Ta không quan tâm ngươi là ai, nói tóm lại, nơi này là hoàng cung, trong thiên hạ không có người nào có thể lớn hơn cả hoàng thượng được!"
Công chúa Lệ Tú cười to: "Nhãn giới của ngươi thực sự quá nhỏ, phải biết rằng thế giới này rất lớn, bên ngoài triều đình còn có thế lực khủng khiếp hơn đang ẩn nấp trong bóng tối, một khi nó hoàn toàn xuất hiện, chắc chắn có thể làm lung lay sự thống trị của hoàng đế!"
Nghe được lời này, trong lòng Trần Nghiệp đột nhiên hơi chấn động, hắn có chút không dám tin.
Lẽ nào bối cảnh của thế giới này lại lặng lẽ xuất hiện sự thay đổi rồi sao? Tuy rằng trong võ lâm không thiếu gì các đại môn phái, nhưng cho dù tập hợp lại cũng không làm nên được trò trống gì.
Cái khác không nói, nhưng chỉ riêng một Thiết Đảm Thần Hầu đã có thể đánh chết toàn bộ chưởng môn nhân của tám đại môn phái bên bờ Thái Hồ rồi.
Nói cách khác, toàn bộ hảo hán giang hồ ở thế giới này rải rác ở khắp mọi nơi, không có khả năng làm lung lay sự thống trị cả hoàng triều.
Nhưng lúc này, lời nói của công chúa Lệ Tú, nghe qua sao cứ giống như có đạo lý khác?
Lẽ nào trên thế giới này thật sự có một tổ chức trong tối đang bí mật giở trò, muốn lật đổ sự thống trị của hoàng triều này sao?
Trần Nghiệp không ư hử một tiếng nào, tốc độ dưới chân đột nhiên tăng nhanh, trong nháy mắt đã giống như một ảo ảnh, đuổi theo công chúa Lệ Tú!
"Chết!" Trong miệng hắn phun ra một chữ, trong ánh mắt tản ra một tia sát khí lạnh thấu xương.
Một ngón tay của hắn nhấn xuống, lập tức bùng phát ra một làn sóng khí mãnh liệt.
Một ngón tay này đủ để bẻ vàng chặt đá!
Ầm!
Công chúa Lệ Tú nâng một bàn tay lên chặn ở phía trên, ngón tay và bàn tay va chạm vào nhau dữ dội.
Công chúa Lệ Tú hét thảm một tiếng, cả người lập tức rớt khỏi nóc nhà.
Mà Trần Nghiệp thì lại không giảm tốc độ, giống như một sát thần lao xuống bên dưới mái hiên.
Thế nhưng ngay khi hắn đáp xuống bên trong lãnh cung này, lại phát hiện ra không còn thấy bóng dáng của công chúa Lệ Tú đâu nữa?
Đột nhiên tiếng chiêng trống vang lên, âm thanh vô cùng quỷ dị bay lên từ khắp bốn phương tám hướng, giống như một dòng nước vô tận, khiến người cảm giác không thể nắm bắt được.
Bóng người của công chúa Lệ Tú từ từ xuất hiện ở phía trước, trở nên mơ hồ không rõ.
Cô ta nhảy một điệu diêm dúa lòe loẹt đủ kiểu, trên gương mặt đeo một mạng che mặt, trên người tản ra một loại khí tức mê hoặc!
Thế nhưng Trần Nghiệp đối mặt với toàn bộ những thứ này lại trông có vẻ vô cùng bình tĩnh, cũng không xuất hiện bất cứ phản ứng khác thường nào.
Sau đó công chúa Lệ Tú từ từ nhảy điệu múa, tới trước mặt Trần Nghiệp, không ngừng xoay xung quanh người hắn.
Ngay đúng lúc này, Trần Nghiệp trực tiếp duỗi một tay ra, giống như một viên đá lấy lửa, chụp thật mạnh vào cổ của công chúa Lệ Tú.
Hắn cười lạnh bảo: "Ngươi đang cố tình tự tìm đường chết sao?"
"Tại sao? Vậy mà ngươi lại có thể phá giả được Ma Âm đại pháp của ta sao?"
Công chúa tiếp tục bị Trần Nghiệp bóp chặt cổ, nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào hắn với vẻ không dám tin.
Ma Âm đại pháp của cô ta đã đạt đến cảnh giới đại thành, theo lý mà nói, cho dù là cao thủ nhất lưu giống như Đoàn Thiên Nhai, cũng phải thua dưới một chiêu này.
Thậm chí Đoàn Thiên Nhai còn chưa kịp sử dụng Hoan kiếm, đã trực tiếp bị Ma Âm đại pháp hoàn toàn đánh bại, từ đó có thể thấy được bộ tà công này mạnh mẽ bao nhiêu.
Mà trên thực tế, bộ Ma Âm đại pháp này cũng là một trong những tuyệt kỹ át chủ bài của Lệ Tú công chúa.
Nhưng cô ta không ngờ, Trần Nghiệp lại giống như một tên đầu gỗ không hề bị ảnh hưởng bởi Ma Âm một chút nào.
Hơn nữa, một màn trình diễn hoang đường và nực cười đến như vậy, cứ bị hắn cản được như vậy.
Nếu là quyết đấu công bằng, công chúa Lệ Tú ít nhất còn có thể chống đỡ được vài chiêu, nhưng giờ này khắc này, bản thân cô ta lại bị chính tà công của mình hại chết!
"Thả ta ra!" Công chúa Lệ Tú gào lên một cách khó khăn.
Thế nhưng Trần Nghiệp có thế sẽ buông cô ta ra sao?
Một cơ hội như vậy, quả thực là trời ban cho ta.
Trong lòng Trần Nghiệp lặng lẽ nghĩ.
"Thích khách đang ở đây, lên cho ta!" Bên ngoài lãnh cung vang lên giọng nói của Tào Chính Thuần.
Ngay trong nháy mắt này, Trần Nghiệp cảm giác được công chúa Lệ Tú trong lòng bàn tay mình, lại đang nhanh chóng thu nhỏ lại với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy!
"Thiên Mị Ngưng Âm Đại Pháp!"
Giọng nói lạnh lùng của công chúa Lệ Tú vang lên.
Từ eo của cô ta có một luồng khí tức quỷ dị, lập tức xuyên thủng qua cơ thể của Trần Nghiệp.