Chương 764:Kinh biến! Thảm án ở Bạch Vũ sơn trang
Lúc này, Trần Nghiệp nhìn thấy ông cụ Âm Dương Thái Tuế không còn bộ dáng không đứng đắn nữa, trong lòng lại thầm đề phòng hẳn lên.
Tuyệt đối đừng cảm thấy ông già này không đáng tin, nhưng thực ra trong lòng hắn biết rất rõ võ công của người này vô cùng đáng sợ.
Dù sao thì từ khi hắn tới thế giới này tham gia nhiệm vụ thử luyện cho đến nay, Âm Dương Thái Tuế vẫn là người đầu tiên có thể dùng võ công của mình, cưỡng chế phá giải Hấp Tinh Đại Pháp trong khi quyết đấu chính diện!
Đương nhiên cũng không thể chứng minh Âm Dương Thái Tuế đã đánh bại được Hấp Tinh Đại Pháp, nhưng hắn ta lại có thể chạy trốn dưới loại tình trạng thái này, cũng đủ để chứng minh được sự đáng sợ của người này.
Phải biết rằng mạnh như đám người Ô Hoàn và Vô Ngân công tử còn không có cách nào thoát khỏi sự khống chế của Hấp Tinh Đại Pháp, trừ phi là Trần Nghiệp tự động từ bỏ mới được.
Huống chi ngay cả Tương Tây Tứ Quỷ là người duy nhất luyện thành Mị Ảnh Thần Công trong võ lâm, vẫn phải chết dưới một chiêu này trong sự tiếc nuối.
Từ đây, cũng đủ có thể nhìn ra được Hấp Tinh Đại Pháp tuyệt đối vô cùng cường thế, đặt trong mắt toàn bộ võ lâm cũng thuộc loại võ công nhất đẳng.
Mà lúc này trong đầu Trần Nghiệp thầm nhớ lại, chiêu Thiên Địa Vô Cực, Âm Dương Nghịch Chuyển mà ông cụ Âm Dương Thái Tuế này vừa thể hiện, rốt cuộc là võ công gì?
Trong nháy mắt đó, hắn cảm giác không gian xung quanh đều phát sinh sự thay dổi rất vi diệu, thứ này quả thực là thoát khỏi phạm trù võ học.
Chỉ nghe thấy Âm Dương Thái Tuế tiếp tục bảo: “Tiểu tử, ngươi giao tấm sắt cho ta, ta đồng ý một điều kiện của ngươi, được không?”
“Hửm, một điều kiện sao?”
Trần Nghiệp nhìn lão già với vẻ có hơi nghiềm ngẫm, trong lòng thầm suy nghĩ.
“Ngươi cảm thấy với võ công của ngươi có thể giúp ta làm được gì? Ta có cần thiết phải chấp nhận một điều kiện này của ngươi không?”
Âm Dương Thái Thuế lập tức sững sờ, hắn ta nghĩ ngợi cẩn thận, rồi gõ lên đầu, cũng không thể không cảm thấy quả đúng là như vậy, dù sao thì Trần Nghiệp trẻ tuổi như vậy đã có thể đánh ngang tay với hắn ta, tương lai cùng với thời gian chuyển dời, chẳng phải sẽ dần dần vượt qua hắn ta hay sao?
Cho nên nói một điều kiện, đối với người trẻ tuổi mà nói quả thực không tính là chuyện gì, vì thế Âm Dương Thái Tuế trải qua quá trình lựa chọn gian nan, lại dựng ba ngón tay lên.
“Tiểu tử, ta đồng ý ba điều kiện với ngươi, đồng ý ra tay hỗ trợ người vô điều kiện, được không?”
Nói ra được một câu này, hắn ta cũng đã phải trải qua quyết định to lớn, thế nhưng lại vẫn bị Trần Nghiệp từ chối.
“Thật ngại quá, ta hoàn toàn không cần nó, hơn nữa loại bại tướng dưới tay người khác như ngươi có tư cách gì đề nghị trao đổi với ta?”
“Cái gì? Tiểu tử, vậy mà ngươi lại dám nói ta là bại tướng dưới tay sao?”
Âm Dương Thái Tuế trừng to mắt, một bộ dáng tức đến khó nguôi.
Thế nhưng Trần Nghiệp lại vừa cười lạnh vừa bảo: “Lẽ nào không phải chắc? Ngươi tốn hết sức lực từ thời bú sữa mẹ mới chạy thoát khỏi tay ta, bây giờ lại quay ngược lại, dám không thừa nhận mình là bại tướng dưới tay ta sao?”
Nghĩ kỹ lại, Âm Dương Thái Tuế cảm thấy loại hành động vừa rồi của mình quả thực có hơi không vẻ vang, vì thế trong lúc nhất thời, có hơi ngại ngùng mà im lặng…
Vẫn là Trần Nghiệp phá vỡ bầu không khí này trước, hắn nói một cách nghiêm túc: “Võ công trong tấm sắt này cũng không phải không thể giao lại cho ngươi, chỉ có điều, ngươi nhất định phải lấy một thứ để trao đổi mới được!”
Ai mà biết Âm Dương Thái Tuế lại trực tiếp vung tay từ chối.
“Tiểu tử, ngươi muốn học Thiên Địa Vô Cực Âm Dương Nghịch Chuyển Càn Khôn của lão phu là điều chắc chắn không thể, ngươi vẫn nên từ bỏ thì hơn!”
Trần Nghiệp cũng không ngờ vậy mà lão già này lại thông minh như vậy.
Không sai, hắn quả thực có ý định với Thiên Địa Vô Cực Âm Dương Nghịch Chuyển Càn Khôn đó…
Bởi vì hắn thấp thoáng cảm giác được, loại võ công đó chắc hẳn còn có tương lai rộng mở phía trước.
Nói cách khác, nếu như tu luyện một môn võ công đó đến cực điểm, rất có khả năng còn xuất hiện các loại biến hóa khó tin nữa.
Cũng không biết làm thế nào mà lão già này lại nắm giữ được môn thần công như vậy?
“Tiểu tử, lão phu nói thực với ngươi, tấm sắt này thực ra không chỉ có một miếng!”
“Ồ, nói tiếp đi!”
Trần Nghiệp gật đầu, thực ra trong lòng đã sớm có loại suy đoán này rồi, có lẽ chỉ có tập hợp toàn bộ tấm sắt lại, mới có thể chân chính nhìn sạch Thái Thượng Tuyệt Tình Công Pháp không sót một chút gì.
Âm Dương Thái Tuế lại nói tiếp: “Người sở hữu tấm sắt, vào đêm trăng tròn ngày mười lăm tháng tám năm nay nhất định phải tới Tiên Vũ thiên cung, sau đó hợp toàn bộ tấm sắt làm một, mới có thể nhìn thấy bí mật của Thái Thượng Tuyệt Tình Công!”
“Tiên Vũ thiên cung là nơi nào?” Trần Nghiệp nghi ngờ hỏi.
Âm Dương Thái Tuế trả lời: “Tiên Vũ thiên cung là một thế lực thần bí đã sớm biến mất trong võ lâm hơn trăm năm rồi, ngay cả tình báo của Hộ Long sơn trang các ngươi cũng chưa chắc đã có thể biết đến sự tồn tại của nó.
Cho nên ngươi vẫn nên giao tấm sắt này cho lão phu đi, tránh cho lãng phí một thứ tốt!”
Thế nhưng nghe được lời của hắn ta, Trần Nghiệp lại càng không bằng lòng giao tấm sắt này ra.
“Nói như vậy, đến ngày mười lăm tháng tám, trong võ lâm sẽ rất náo nhiệt, ta thích nhất là náo nhiệt, cho nên nhất định phải đi xem thử!”
Sau khi nói xong, hắn không để ý đến Âm Dương Thái Tuế nữa.
Bởi vì hắn biết ti tức mà mình có thể khai thác được từ trên người lão già này, đã hoàn toàn có được rồi, còn lại cũng chỉ là nhiều lời vô ích mà thôi.
Hắn trực tiếp quay người tiếp tục đi về phía Bạch Vũ sơn trang.
“Tiểu tử đứng lại!”
Âm Dương Thái Tuế nóng nảy, nhìn thấy Trần Nghiệp không để ý đến mình, hắn ta lập tức đuổi theo.
Thế nhưng Trần Nghiệp chậm rãi quay người lại, trong ánh mắt tản ra một tia cảnh cáo.
Âm Dương Thái Tuế này lập tức giật nảy mình, vội vàng lùi lại mười mấy bước.
“Tiểu tử ngươi có gan đấy, nhưng lão phu sẽ bám theo ngươi như hình với bóng, cả ngày lẫn đêm quấy rầy bên cạnh ngươi, xem ngươi còn sống qua ngày kiểu gì!”
Âm Dương Thái Tuế hoàn toàn biến thành một tên khốn nạn, khiến Trần Nghiệp cũng vô cùng đau đầu.
“Tùy ngươi, ngươi muốn theo thì cứ việc theo!”
Hắn không để ý đến lão ta nữa, mà nhanh chóng đi về phía Bạch Vũ sơn trang.
Bởi vì lúc này chậm trễn một khoảng thời gian cùng với lão già, cho nên sắc trời đã sắp tối đen, hắn nhất định phải tới Bạch Vũ sơn trang trước khi trời tối.
Trong thế giới võ lâm này, sau khi trời tối sẽ xảy ra rất nhiều chuyện kỳ quái, giống như loại chuyện sát thủ dùng độc, còn có rất nhiều thế lực hắc ám, ngay khi hành động đều thích chọn vào một khắc trời vừa mới tối đó.
Cho nên có thể cố hết sức chạy tới khi trời còn sáng, thì đừng đợi đến khi trời tối!
Cuối cùng, vào khi tia sáng cuối cùng sắp biến mất, Trần Nghiệp cũng nhìn thấy Bạch Vũ sơn trang sừng sững bên cạnh quan đạo.
Ngay khi hắn lại gần Bạch Vũ sơn trang, đột nhiên ánh lửa trong toàn bộ thôn trang bùng lên ngút trời, khói đặc lan ra khắp nơi.
Sắc mặt của hắn lập tức u ám hẳn đi.
Soạt!
Hắn đột nhiên đẩy nhanh tốc độ, khoảng cách vài trăm mét lại chỉ vẻn vẹn trong ba lần hít thở đã đến nơi.
Một màn này khiến Âm Dương Thái Tuế ở phía sau lập tức hoảng sợ!
“Được lắm tiểu tử, tốc độ nhanh như vậy, hóa ra trước đó vẫn còn che giấu?”
Sau đó hắn ta cũng lập tức xông vào trong Bạch Vũ sơn trang theo.
Lúc này, bên trong thôn trang, Trần Nghiệp nhìn thấy thi thể đầy đất mà sững sờ.
Trên dưới toàn bộ thôn trang, đến nơi nào cũng đều là thi thể và máu tươi hỗn loạn, giống như một màn thảm kịch giữa nhân gian.
Mà trong thôn trang có mấy chục căn nhà, tất cả đều bị khói đặc và lửa to bao trùm, còn có một vài tiếng kêu thảm thiết thi thoảng truyền tới.
Keng keng keng…
Đột nhiên, hắn nghe thấy tiếng đao kiếm giao nhau, lập tức xông về phía ngọn nguồn của âm thanh!.