Toàn Cầu Luân Hồi Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện


Chương 766:Tào tặc Đông Hán
Công kích của năm người này vô cùng đáng sợ, thậm chí khiến trong màn đêm còn thấp thoáng vang lên tiếng sấm!
“Tấn công còn có thể dẫn đến hiện tượng thiên nhiên sao, bọn họ là ai vậy?” Trong lòng Trần Nghiệp lập tức nổi lên một dấu hỏi to đùng.
Trong cốt truyện nguyên tác, hắn cũng không biết Đông Hán còn có cao thủ như vậy.

Năm người đàn ông này có vóc dáng thấp bé, nhưng lại cường tráng vô cùng!
Lúc này, sấm sét trong lòng bàn tay của năm người đột nhiên vọt về phía Trần Nghiệp trong nháy mắt.

Giờ khắc này, cả người Trần Nghiệp lập tức biến thành kim nhân, cứng rắn đứng nguyên tại chỗ, đón nhận đòn tấn công Ngũ Phương Thiên Lôi này!
Ầm ầm ầm…
Tổng cộng năm tiếng nổ mạnh dữ dội đồng thời vang lên, như thể thuốc nổ được đặt trong một thùng sắt đóng kín bị ép nổ tung.

Sau khi vụ nổ xuất hiện, năm người đồng thời lùi về sau, sau đó chăm chú nhìn thật cẩn thận… Một cái nhìn này lại khiến họ vô cùng ngạc nhiên, giống như ba hồn mất đi bảy vía vậy!
“Cái gì, không thể nào như vậy được! Rốt cuộc tiểu tử này đã làm thế nào?”
“Trời ơi, Ngũ Phương Thiên Lôi của lão phu lại không hề có tác dụng đối với hắn sao?”
Năm người ngươi một câu ta một câu, rõ ràng vô cùng khiếp sợ.
Lúc này, bởi vì trên quần áo của Trần Nghiệp đã bị nổ rách tươm như xơ mướp, nên làn da trên người lộ ra, nhưng trên cơ thể hắn lại không hề có một chút dấu vết gì.

Hơn nữa, dưới màn đêm, tuy rằng làn da của hắn đã biến thành màu ám kim, nhưng cũng không bắt mắt cho lắm.
“Không ổn, tiểu tử này có chỗ kỳ quái, hắn tu luyện loại công pháp cường thân rất kiên cố, loại võ công này vô cùng khắc chế tuyệt chiêu của chúng ta!” Lão đại trong năm người này lập tức nhận ra được một điểm này, vẻ mặt vô cùng khó coi.
“Lẽ nào là Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam trong võ lâm sao? Nhưng cho dù là con lừa ngốc già đó tới đây, chắc hẳn cũng sẽ bị chúng ta nổ chết tươi mới đúng!”
Năm người này cảm thấy vô cùng nghi ngờ, hoàn toàn không nghĩ ra được rốt cuộc đã gặp phải võ công kỳ quái gì, nhưng lúc này, đòn tấn công của Trần Nghiệp đã đến rồi!
Trần Nghiệp vung song chưởng màu vàng, giống như một chiến chùy không gì địch nổi, đập thật mạnh về phía trước.

Một chưởng lực với lực tấn công vô cùng đáng sợ, trực tiếp bỏ qua toàn bộ phòng thủ ở trước mặt.

Hai người giơ bàn tay lên, muốn đỡ một đôi thiết quyền này của hắn.
Thế nhưng, lần này sau khi va chạm, hai người này lại đồng thời phát ra tiếng kêu thảm thiết, giống như bị một đỉnh núi đụng trúng thật mạnh, trong nháy mắt đã bay ngược về sau, biến mất trong màn đêm!
“Cái gì?”
Lần này, ba người khác đều sợ hết hồn, nghiến răng, xông về phía Trần Nghiệp.
Bốp bốp bốp!
Tốc độ của Trần Nghiệp rất nhanh, liên tiếp vung ra ba quyền, phát ra âm thanh kim loại va chạm vào nhau.

Ba quyền này đập cho ngực của ba người lõm vào thật sâu!
Ba người điên cuồng phun máu, ngã xuống đất, ra sức kêu thảm thiết: “Không, ngươi không thể giết chúng ta, chúng ta là môn nhân của Thiên Sát Tinh, ngươi giết chúng ta, Thiên Sát Tinh sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
“Ồ, Thiên Sát Tinh là ai cơ?” Trần Nghiệp cười lạnh, bước từng bước tới.
Một ông già trong số đó giận dữ hét lên như thể bị điên: “Thiên Sát Tinh là một trong thất tinh ở Thiên Dạ, lẽ nào ngươi dám chọc vào Thiên Dạ sao?”
Nghe được lời này, Trần Nghiệp lập tức chấn động trong lòng!
Thiên Dạ, lại là Thiên Dạ?
Hắn đã sớm nghe được bóng dáng của thế lực hắc ám này trong lời nói của người khác, cũng biết thế lực của Thiên Dạ này rộng lớn, là một thế lực hắc ám giấu trong mặt nước của võ lâm.
Hơn nữa căn cứ theo suy đoán cá nhân của Trần Nghiệp, thực lực của Thiên Dạ này chắc chắn vô cùng mạnh mẽ, cũng không biết nguyên nhân về sự phát triển và tích lũy thực lực một cách lặng lẽ này của nó là gì?
Nhưng không ngờ trong đám tay sai của Đông Hán lại cũng có liên quan đến Thiên Dạ?
Trong lòng Trần Nghiệp lặng lẽ nghĩ: “Lẽ nào thế lực của Thiên Dạ này, đã thấm vào trong hoàng triều rồi sao?”
“Cho dù các ngươi là môn nhân của Thiên Sát Tinh gì đó, nhưng dám chọc giận ta, vậy kết cục cũng chỉ có một con đường chết!” Trần Nghiệp lạnh lùng bảo.
Sau đó hắn giơ tay chém xuống, bàn tay màu vàng giống như lưỡi đao vô cùng sắc bén, đồng thời giết chết cả ba người!
Dưới màn đêm, Trần Nghiệp tiếp tục đuổi giết về phía xa, không ngừng kéo gần khoảng cách của đôi bên.
Mà Âm Dương Thái Tuế cách đó không xa, nhìn thấy một màn này thì lại vỗ ngực, đi về phía trước trong lòng nghĩ mà còn sợ hãi, nhìn vào ba ông già đã bị giết chết này.
“Vậy mà lại là môn nhân của Thiên Sát Tinh, lần này náo nhiệt rồi, tiểu tử này dám giết người của Thiên Dạ, thật đúng hậu sinh khả úy!”
Sau đó Âm Dương Thái Tuế thè lưỡi, tiếp tục đuổi theo Trần Nghiệp.
Không biết đã qua bao lâu, Trần Nghiệp và một đám người Đông Hán đang chém giết ở phía trước.

Mà Âm Dương Thái Tuế thì lại lập tức trốn phía sau một cái cây to, quan sát cẩn thận.
Soạt soạt soạt!
Bóng người của Trần Nghiệp trong màn đêm giống như một bóng đen mơ hồ bất định, trong nháy mắt, một đôi thiết quyền đã đập trúng vài tên tay sai Đông Hán, đánh bọn họ kêu thảm không thôi, bay ngược ra sau!
“Trang chủ, ngươi vẫn còn ổn chứ?” Trần Nghiệp nhìn thấy Bạch Vũ trang chủ.
Lúc này, miệng hắn ta không thể nói, rất dễ nhận thấy là đã bị điểm huyết!
Sau đó, Trần Nghiệp trực tiếp cởi dây thừng trên người hắn ta, hơn nữa còn giải huyệt đạo cho hắn ta nữa.
“Thiếu hiệp chính là người của Thiết Đảm Thần Hầu sao?” Bạch Vũ trang chủ lập tức hỏi, vẻ mặt trông có vẻ hơi nôn nóng.
Trần Nghiệp gật đầu: “Đúng vậy, ta là mật thám Hộ Long của Hộ Long sơn trang, phụng mệnh của thần hầu, tới đây tìm ngươi lấy hạt Thiên Hương Đậu Khấu thứ ba!”
“Hóa ra là vì Thiên Hương Đậu Khấu, ta sớm nên đoán ra được chuyện này...” Bạch Vũ trang chủ gật đầu, trong mắt thì lại chảy ra một hàng lệ nóng.
“Ôi, vì cái thứ Thiên Hương Đậu Khấu bỏ đi này, mà Bạch Vũ sơn trang của lão phu đã không còn tồn tại nữa, thật là xót xa!”
Có thể nhìn ra được Bạch Vũ trang chủ vô cùng hối hận.

Sớm biết Thiên Hương Đậu Khấu sẽ dẫn đến sóng gió to lớn như vậy, hắn ta chắc hẳn đã tặng nó đi từ lâu rồi!
“Trang chủ, không biết Thiên Hương Đậu Khấu có còn ở trong tay của ngươi nữa không?” Trong lòng Trần Nghiệp quýnh lên, lập tức hỏi.
Bạch Vũ trang chủ gật đầu: “Yên tâm, Thiên Hương Đậu Khấu đã được ta giấu ở một nơi ổn thỏa, ta dẫn ngươi đi!”
Dọc theo đường đi, Bạch Vũ trang chủ đã thể hiện ra công phu khinh công vô cùng cao minh của mình, khiến Trần Nghiệp cũng rất nghi ngờ.

Theo lý mà nói, khi một đám cao thủ Đông Hán khống chế Bạch Vũ trang chủ, không nên không để lại thủ đoạn gì trong cơ thể của hắn ta mới phải.

Hơn nữa nếu như Bạch Vũ trang chủ vẫn giữ được thực lực như vậy, tại sao trước đó lại bị một đám cao thủ Đông Hán ám toán chứ?
Lẽ nào chỉ bởi vì mê hồn hương sao?
Bạch Vũ trang chủ đột nhiên hỏi: “Thiếu hiệp, có biết con trai ta ở đâu không?”
Trần Nghiệp nhất thời im lặng...!Dưới màn đêm, hắn không hề nói bất cứ một câu gì, Bạch Vũ trang chủ thở ra một hơi thật dài, sau đó phát ra một tiếng gào thét điên cuồng trong màn đêm!
Tiếng gào thét này giống như tiếng gầm gừ của hổ trong rừng núi, truyền đi thật xa, khiến chim muông trong rừng không ngừng sợ hãi.
“Tào tặc Đông Hán! Cuối cùng sẽ có một ngày lão phu đích thân lấy đầu của ngươi xuống!” Bạch Vũ trang chủ nghiến răng nghiến lợi nói.
Ngay đúng lúc này, hắn ta đột nhiên dừng lại, chậm rãi đáp xuống trên một gò núi.
“Thiếu hiệp, Thiên Hương Đậu Khấu ở nơi này!”
Chỉ thấy Bạch Vũ trang chủ đào mặt đất lên, sau đó móc một chiếc hộp sắt nhỏ màu đen từ trong ra.

Sau khi chiếc hộp được mở ra, bên trong chính là hạt Thiên Hương Đậu Khấu thứ ba, tản ra mùi hương kỳ quái lạ thường....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui