“Không thể nào, sao có thể thế được?”
Nhìn thấy toàn bộ chuyện này, Đoàn Thiên Nhai hồn bay phách lạc, hoàn toàn không có cách nào tin được con át chủ bài Hoan kiếm của hắn ta lại rõ ràng không chịu nổi một kích trước mặt Trần Nghiệp.
Hơn nữa điều khiến hắn ta không có cách nào chấp nhận được nhất, là tại sao Trần Nghiệp cũng biết sử dụng Hoan kiếm?
Hơn nữa Đoàn Thiên Nhai còn thấp thoáng cảm giác được, một môn võ công mà hắn thể hiện ra trước mắt này, đã thay da đổi thịt, nguồn tới từ Hoan kiếm, nhưng lại cao hơn Hoan kiếm!
“Cảm ơn!” Trần Nghiệp nói với Đoàn Thiên Nhai một cách nghiêm túc.
Một môn võ công này là võ học mà hắn tự sáng tạo ra, hơn nữa giới hạn cực cao, cũng là loại cơ duyên tình cờ lĩnh ngộ được trong lúc ngộ đạo cực kỳ khó có được, chỉ có thể gặp mà không thể cầu!
“Kiếm khí chính là một loại năng lượng trong vũ trụ, thực ra trong nguồn gốc của vũ trụ, vạn vật đều có sức sống, cũng có khí, cho nên có thể điều khiển được kiếm khí, thì cũng có thể điều khiển được vạn vật trong thiên địa!”
Trong lòng Trần Nghiệp hiểu ra, lúc này, cảnh giới của hắn cũng đang không ngừng tăng lên, nhưng bản thân lại không cảm thấy có gì không ổn.
Trong cơ thể dường như có một vách ngăn lặng lẽ bị phá vỡ, lúc này đây Trần Nghiệp đã từ cao thủ nhất lưu tiến vào cảnh giới tiên thiên!
“Hóa ra cảnh giới tiên thiên chính là sự tồn tại nắm chắc được khí, nhưng khí của ta và khí của người khác lại khác nhau.”
Trần Nghiệp không thầy dạy cũng tự hiểu, đã lĩnh ngộ được đạo lý của cảnh giới tiên thiên.
“Toàn bộ khí của cao thủ tiên thiên là do nội lực trong cơ thể chuyển hóa mà thành, thế nhưng khí của ta lại biến từ vạn vật trong thế gian, chính là sự huyền bí và chân lý trong vũ trụ, ha ha ha”
Trần Nghiệp ngửa mặt lên trời thét dài, vào lúc này, toàn bộ Không Gian Luân Hồi cũng phát ra tiếng chấn động.
Vo số người thử luyện đều ngẩng đầu nhìn lên trời, trong mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Bọn họ nhìn thấy trên màn hình nhắc nhở của Không Gian Luân Hồi, hiển thị rõ ràng có người thử luyện tiến vào nhiệm vụ Luân Hồi đã lĩnh ngộ được kỹ năng cuối cùng!
[Chúc mừng người thử luyện “Tu La” đã thành công lĩnh ngộ được kỹ năng cuối cùng trong phó bản liên hoàn võ hiệp, phần thưởng đặc biệt là hai nghìn điểm…]
Một khắc này, trong mắt của vô số người thử luyện đều lộ ra vẻ ngưỡng mộ và đố kỵ.
“Trời ơi, vậy mà lại có thể lĩnh ngộ ra kỹ năng cuối cùng ư, hơn nữa phần thưởng còn là nhiều điểm như vậy nữa chứ, nếu người này là ta thì tốt biết bao!”
“Thôi đi, đây chính là Tu La nổi danh lừng lẫy! Ngươi còn muốn so với người ta sao?”
“Ôi, phó bản liên hoàn võ hiệp này thật tuyệt, tuy độ khó cao, nhưng phần thưởng cũng vô cùng phong phú, đáng tiếc chúng ta không có thực lực đó, không dám tùy tiện tiến vào trong!”
…
Lúc này, Trần Nghiệp đã giác ngộ được khi còn đang ở trong thử thách nhiệm vụ.
Hắn nhìn Đoàn Thiên Nhai ở trước mặt, lại phát hiện ra lúc này người này đã hoàn toàn sụp đổ.
Đặc biệt là nghe được một tiếng cảm ơn đó của hắn giống như một lời mỉa mai trắng trợn, khiến trong lòng hắn ta khó chịu như bị đao cắt.
Sau đó đúng lúc này, Thượng Quan Hải Đường và Quy Hải Nhất Đao đồng thời bay tới.
“Thần Hầu có lệnh, mau chóng trở về đại điện tập trung!”
Sau một khắc, tứ đại mật thám cộng thêm mật thám Hộ Long là Trần Nghiệp, tất cả đều đứng trong đại điện.
Hơn nữa ở cửa còn có mười một mật thám mặc đồ màu đen, có cả nam và nữ.
Trần Nghiệp biết, đây là tam đài bát tọa ngoài tứ đại mật thám Thiên Địa Huyền Hoàng ra, cũng là một sức mạnh mạnh mẽ trong Hộ Long sơn trang!
Toàn bộ mười một người này đều là cao thủ nhất lưu!
“Căn cứ theo tin tình báo, thì Tào Chính Thuần đã tự mình chôn giấu rất nhiều vật cấm kỵ của hoàng thất ở quê nhà của mình tại thành Hồi Dương quận Tây, bây giờ bản hầu ra lệnh cho các ngươi tới thành Hồi Dương thu thập chứng cứ, nhất định phải đánh bại Tào tặc!” Vẻ mặt của Thiết Đảm Thần Hầu trang nghiêm, nói một cách nghiêm túc.
Lúc này, Trần Nghiệp mới biết, hóa ra lão già Tào Chính Thuần này vẫn chưa từ bỏ tà tâm.
Tuy rằng làm thái giám nhưng lại luôn tâm niệm việc truyền thừa từ đường ở quê nhà.
Vì thế hiện giờ hắn ta đang bành trướng, tự mình vận chuyển rất nhiều vật cấm kỵ trong hoàng thất về quê nhà ở Hồi Dương quận Tây, hơn nữa còn dùng cho từ đường và phần mộ tổ tiên của mình.
Loại hành vi thuộc mức độ quá nghiêm trọng, một khi bị vạch trần, chính là tội chết khó thoát!
Mà nếu như bày ra ở trước mặt, bởi vì thế lực của Đông Hán Tào Chính Thuần quá rộng lớn, cho nên các quan viên khác cho dù biết cũng hoàn toàn không dám báo cáo.
Nhưng hiện giờ manh mối này đã bị Hộ Long sơn trang nắm giữ, Thiết Đảm Thần Hầu nhạy bén biết được, nên lần này chính là cơ hội để quyết chiến với Tào Chính Thuần!
“Thiết Đảm Thần Hầu cuối cùng cũng bắt đầu ra tay với Tào Chính Thuần rồi sao?” Trong lòng Trần Nghiệp lặng lẽ nghĩ.
Lần này trở về Hồi Dương quận Tây, Thiết Đảm Thần Hầu dự định phái ba đại mật thám là Trần Nghiệp, Thượng Quan Hải Đường và Quy Hải Nhất Đao, cộng thêm mười một người tam đài bát tọa nữa.
Đội hình như vậy, có thể nói là mười phần chắc chín!
Mà Thành Thị Phi và Đoàn Thiên Nhai thì lại có nhiệm vụ khác.
Sau khi ra lệnh, mọi người lập tức chia nhau ra hành động!
Cùng ngày, Trần Nghiệp dẫn đội tiến đến Hồi Dương, quận Tây.
Trên tấm bản đồ lớn của toàn bộ hoàng triều, quận Tây nằm ở một mảnh đất hoang vu phía tây.
Thành Hồi Dương nằm ở nơi đó, chẳng qua chỉ là một tòa thành nhỏ không có ai biết đến.
Nhưng bởi vì đó là nơi Tào Chính Thuần sinh ra, cho nên hiện nay thành Hồi Dương cũng nhận được sự quan tâm của Đông Hán, trở nên vô cùng phồn hoa.
Mọi người một mạch gấp rút lên đường, từ đường núi chuyển sang đường thủy, sau khi ngồi thuyền mấy tiếng, phía trước chính là đồng hoang, đến điểm cuối của đồng hoang, lại nhìn thấy một khu rừng rậm rạp, trong khu rừng có một căn nhà gỗ nhỏ, hình như là am ni cô…
Sau khi nhìn thấy am ni cô, tâm trạng của Quy Hải Nhất Đao đột nhiên sinh ra sự dao động mãnh liệt.
“Các ngươi đi trước đi, ta sẽ theo tới sau!”
Thấy sự thay đổi của hắn ta, trong mắt của Thượng Quan Hải Đường cũng lộ ra vẻ lo lắng.
Trần Nghiệp đương nhiên cũng biết, ni cô trong am ni cô này chính là mẹ ruột của Quy Hải Nhất Đao.
Ngày trước, cha của Quy Hải Nhất Đao là Quy Hải Bách Luyện, miễn cưỡng luyện Hùng Bá Thiên Hạ cho nên mới tẩu hỏa nhập ma.
Mà mẹ ruột của hắn ta vì diệt trừ đại ma đầu này thay cho thiên hạ, cho nên vào thời khắc mấu chốt đã đâm Quy Hải Bách Luyện một nhát đao chí mạng.
Chuyện này thuộc loại tuyệt mật, đến ngay cả bản thân Quy Hải Nhất Đao cũng không biết, nhưng Trần Nghiệp thì lại biết.
“Chúng ta có cần đi cùng không?” Thượng Quan Hải Đường hỏi với vẻ có hơi lo lắng.
Thế nhưng Trần Nghiệp lại nở nụ cười, lắc đầu: “Đây là chuyện nhà người ta, ngươi đi làm được gì? Có bị ngốc không vậy?”
Thượng Quan Hải Đường lập tức sững sờ, nghe ra được ý trêu chọc trong lời nói của hắn, lập tức gốc tai trở nên ửng đỏ!
Trần Nghiệp cũng nghi ngờ, rốt cuộc con nhóc này bị sao vậy? Gần đây luôn thích đỏ mặt? Bộ dáng này cũng xứng với trang chủ của Thiên hạ đệ nhất trang sao?
Nhưng Trần Nghiệp hiển nhiên không phát hiện ra, sau khi trải qua một chuyện ở Bạch Vũ sơn trang đó, Thượng Quan Hải Đường được cứu một mạng, đã lặng lẽ sinh ra sự thay đổi về mặt cảm xúc đối với hắn… Chỉ có điều, rốt cuộc loại thay đổi này là gì, thì ngay cả bản thân cô ta cũng không rõ ràng cho lắm.
Mọi người tiếp tục lên đường, đại khái sau nửa ngày, Quy Hải Nhất Dao cũng đuổi kịp đội ngũ.
“Nhất Đao, ngươi không sao chứ?” Thượng Quan Hải Đường hỏi với vẻ hơi lo lắng.
Quy Hải Nhất Đao cười gượng gạo: “Yên tâm, ta không sao!”
Nhưng Trần Nghiệp lại nhạy bén cảm giác được khí tức cả người hắn ta có hơi không thích hợp.
“Lẽ nào hắn đã cưỡng chế lấy được đao pháp của Hùng Bá Thiên Hạ từ chỗ mẹ mình rồi sao?” Trong lòng Trần Nghiệp thầm đoán.
Dựa theo cốt truyện nguyên tác hẳn cũng là như vậy.
Một môn đao pháp Hùng Bá Thiên Hạ này cực kỳ tà ác, hơn nữa trong đó còn cất giấu A Tị Đạo Tam Đao, có thể nói là tà trong tà.
Một khi luyện thành loại đao pháp này, Quy Hải Nhất Đao sẽ tẩu hỏa nhập ma.