Thế nhưng khi mọi người đi được nửa đường tiến tới thành Hồi Dương, quận Tây, thì Quy Hải Nhất Đao lại đột nhiên biến mất không thấy đâu nữa.
“Ngươi đi trước đi, ta đi tìm hắn.” Trần Nghiệp lập tức nói.
Sau đó cả người hắn nhẹ như chim nhạn, biến mất trong rừng cây.
Lúc này, Quy Hải Nhất Đao đang ở trên một mảnh đất trống điên cuồng vung đao pháp, chỉ nhìn thấy đao khí tung hoành, vô số bóng đao biến ảo thành những hình ảnh đáng sợ, tới tấp chém ngã toàn bộ cây trong rừng rậm.
Sau đó, cơ thể của Quy Hải Nhất Đao mông lung bất định, những hình ảnh đáng sợ nối tiếp nhau dường như đang hiện ra sau lưng hắn ta… Những hình ảnh này như Phật như ma, lại giống như những tô tem đáng sợ.
Mà Trần Nghiệp ở phía xa lại nhìn thấy toàn bộ chuyện này rất rõ ràng.
“Quả nhiên là đã học A Tị Đạo Tam Đao rồi sao?”
Quy Hải Nhất Đao đột nhiên cảm giác được khí tức của Trần Nghiệp, đôi mắt đỏ như máu lập tức liếc về phía bên này, sau đó tay cầm trường đao nhanh chóng xông tới!
“Hùng Bá Thiên Hạ!”
Quy Hải Nhất Đao hét lớn một tiếng, rồi bổ một đao xuống một cách điên cuồng!
Một đao này lập tức biến ảo thành hình ảnh núi thây biển máu đầy đáng sợ, có thể ảnh hưởng đến ý chí của người ta.
“Loại đao pháp này quả nhiên đáng sợ!”
Trần Nghiệp đánh giá, sau đó hắn trực tiếp duỗi một ngón tay ra, toàn bộ lá cây rơi lả tả xung quanh cùng ngưng tụ thành một thanh kiếm, đâm về phía hư không!
Kiếm khí và đao khí quyết đấu với nhau.
Ầm ầm…
Khắp toàn bộ khu rừng, bùng phát ra một làn sóng xung kích đáng sợ, không biết có bao nhiêu cây to và tảng đá đều bị đánh vỡ nát.
Mặt đất trên khoảng đất trống mà hai người đang ở trực tiếp lún xuống nửa thước.
Dưới luống khí dao động mãnh liệt, Quy Hải Nhất Đao không chịu nổi, cả người bay ngược ra sau, đập lên mặt đất, thời gian qua đi từng chút một, hắn ta mở hai mắt ra, trong mắt lộ ra một tia mơ hồ…
“Trần Nghiệp, có phải vừa rồi ta đã nhập ma rồi không?” Trong cổ họng của Quy Hải Nhất Đao phát ra giọng nói một cách khó khăn.
Trần Nghiệp gật đầu, đáp: “Không sai, ngươi học A Tị Đạo Tam Đao, loại đao pháp này cực kỳ tà ác, tính tà trong nó đã hoàn toàn khống chế ngươi!”
A Tị Đạo Tam Đao, hoặc là không học, một khi học sẽ hoàn toàn trở nên không có cách nào tự khống chế được.
Trần Nghiệp biết, tuy rằng hiện tại Quy Hải Nhất Đao vẫn chỉ là mới học A Tị Đạo Tam Đao, nhưng ma tính đã gieo xuống, trong những ngày tháng sau này, hắn ta sẽ từ từ bị ma tính hoàn toàn nắm giữ, trở thành một ma đầu chỉ biết chém giết!
“Ha ha, hóa ra ta đã nhập ma rồi sao? Nhập ma thì nhập ma thôi!”
Quy Hải Nhất Đao cười to không ngừng, trong tiếng cười lại truyền tới vẻ thê thương vô tận!
Trần Nghiệp biết, hắn ta câu nệ thân thế của mình, cũng là vì cái chết của Quy Hải Bách Luyện.
Hắn ta vẫn luôn muốn làm rõ xem cha mình rốt cuộc đã chết thế nào, chuyện này giống như một khúc mắc, đến giờ đã biến thành tâm ma!
Trần Nghiệp đột nhiên nói: “Nhất Đao, ta có thể nói cho ngươi biết, cha ngươi đã chết thế nào, nhưng ngươi nhất định phải đồng ý điều kiện của ta, thế nào?”
Ngay lập tức, Quy Hải Nhất Đao cũng không quan tâm chuyện cha hắn ta chết thế nào, mà là quan tâm điều kiện mà Trần Nghiệp nói.
“Điều kiện gì?”
Trần Nghiệp vừa cười vừa bảo: “Từ nay về sau, ngươi nhất định phải thuần phục ta, nói cách khác, dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, thì ngươi nhất định vẫn phải duy trì cùng một lập trường với ta, có thể làm được không?”
“Cái gì, thuần phục ngươi?” Trong mắt của hắn ta lộ ra vẻ ngạc nhiên vô tận!
Về phương diện tình cảm mà nói, hắn cũng không phản cảm việc thuần phục Trần Nghiệp.
Từ lúc đầu khi quyết đấu với Vô Ngân công tử, hắn ta đã biết võ công của Trần Nghiệp vượt qua mình, mà hiện tại cho dù đã học A Tị Đạo Tam Đao, nhưng vẫn không phải là đối thủ của hắn như cũ.
Nhưng hắn ta lại không biết, Trần Nghiệp thân là mật thám Hộ Long của Hộ Long sơn trang, tại sao lại muốn người khác thuần phục mình? Hắn muốn làm gì?
“Ngươi không cần suy đoán mục đích của ta, nói tóm lại, chỉ cần đồng ý với ta là được, có thể làm được không?”
Trần Nghiệp bình tĩnh hỏi.
Trong mắt của Quy Hải Nhất Đao lộ ra vẻ đấu tranh khó khăn, nhưng cái chết của Quy Hải Bách Luyện lại từ đầu đến cuối luôn quanh quẩn trong đầu hắn ta.
Cuối cùng, Quy Hải Nhất Đao gật đầu: “Có thể!”
Hắn ta trời sinh lạnh nhạt, nhưng ý chí kiên định, một khi quyết định chuyện gì tuyệt đối sẽ không thay đổi, về điểm này, Trần Nghiệp cũng vô cùng tin tưởng.
“Năm đó cha ngươi và các cao thủ tuyệt thê như Kỳ Lân Tử, còn có cả Kiếm Kinh Phong tiến hành quyết đấu sinh tử, vào thời khắc mấu chốt, có một người đột nhiên dùng một đao đâm trúng tử huyệt của cha ngươi…”
Giọng nói của Trần Nghiệp vừa dứt, Quy Hải Nhất Đao trông có vẻ vô cùng kích động.
“Người đó rốt cuộc là ai?”
Đồng thời cũng vì quá mức kích động, nên trong mắt hắn ta lại bị một màu đỏ au che phủ, cả người từ trên xuống dưới thấp thoáng hiện lên ma khí!
“Người đó… là mẹ ngươi!”
Sau khi Trần Nghiệp nói xong, lại thở ra thật dài, chuyện thế gian đúng thật là tạo hóa trêu người mà.
Quy Hải Nhất Đao đến chết cũng không thể tưởng tượng được, hóa ra người sát hại cha mình lại chính là mẹ mình?
“Sao… có thể như vậy được? Quy Hải Nhất Đao hoàn toàn mê mang.
“Mẹ ta giết cha ta, sao có thể thế được… Đây không phải là sự thật!”
Quy Hải Nhất Đao lầm bầm một mình, trạng thái như điên cuồng.
Trần Nghiệp chậm rãi nói: “Khi đó cha ngươi đã hoàn toàn nhập ma, giết không biết bao nhiêu nhân sĩ võ lâm, sở dĩ mẹ ngươi làm như vậy cũng là vì nghĩ cho muôn dân thiên hạ, ngươi hẳn nên hiểu cho lập trường của bà ấy.”
Quy Hải Nhất Đao bật khóc, tiếng khóc thật to!
Hắn ta đương nhiên biết sở dĩ mẹ phải giết chết cha, cũng là vì nghĩ cho đại cục, chỉ là sự thực tàn nhẫn như vậy, chung quy vẫn khiến hắn ta không có cách nào chấp nhận được, trong lòng thực sự rất đau!
Không biết đã qua bao lâu, hắn ta chậm rãi đứng dậy, lau sạch nước mắt, lại khôi phục lại vẻ mặt lạnh nhạt.
“Đã ổn chưa?” Trần Nghiệp hỏi.
“Đi thôi, Trần đại ca!”
Lúc này, Trần Nghiệp nhận ra cách xưng hô của Quy Hải Nhất Đao đối với mình đã thành Trần đại ca.
Hắn nhẹ nhàng gật đầu, trên gương mặt mang theo một nụ cười hài lòng.
Từ nay về sau, Quy Hải Nhất Đao đã trở thành một đại tướng dưới trướng hắn!
Hai người đuổi kịp đội ngũ, lúc này, cách thành Hồi Dương quận Tây đã càng lúc càng gần, đại khái chỉ còn hai mươi dặm nữa, Trần Nghiệp đoán trước khi trời tối bọn họ đã có thể đến thành Hồi Dương.
Bởi vì lần này là thu thập manh mối bí mật, mà phủ nha bản địa ở thành Hồi Dương lại là thuộc hạ tâm phúc của Tào Chính Thuần.
Cho nên ngay khi nhìn thấy thành Hồi Dương, mọi người liền chia nhau ra hành động, lẻn vào trong thành, để tránh kinh động đến tay sai Đông Hán ở bản địa thành Hồi Dương, tam đài bát tọa chia ra một đường khác, mà ba người Trần Nghiệp, Quy Hải Nhất Đao và Thượng Quan Hải Đường thì lại thay quần áo rồi tiến vào trong thành.
Sau khi vào thành, Thượng Quan Hải Đường đè thấp giọng nói, bảo: “Từ đường và phần mộ tổ tiên của Tào Chính Thuần ở gần phố Tam Lý phía đông thành, chúng ta chỉ cần thu thập những chứng cứ này lại, là coi như đã hoàn thành nhiệm vụ!”
Trần Nghiệp gật đầu, nhưng việc quan trọng trước mắt là chọn một tửu lâu để lấp đầy cái bụng đã.
Tuy rằng hắn đã đến cảnh giới tiên thiên, nhưng cũng chưa hoàn toàn nhịn ăn được, đi đường lâu như vậy, mấy người cũng đã đói meo.
Sau khi bọn họ tìm được một tửu lâu, rồi chọn chút thức ăn và rượu lên bàn.
Đột nhiên khách ở bàn bên cạnh, quăng một đĩnh vàng thật to và nặng nề xuống đất.
“Chưởng quầy! Cho năm cân thịt bò, năm con gà nướng, mười cân rượu cao lương! Lẹ chút đi!”