Toàn Cầu Luân Hồi Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện


Tuy rằng toàn bộ thực lực của tám người Thiên Tàn Bát Phế đều nằm ở trên con rắn độc đó, còn thực lực của những người khác thì lại vô cùng bình thường, nhưng trên cơ bản, chân con muỗi có nhỏ đến đâu cũng là một miếng thịt, nên Trần Nghiệp vẫn hút sạch toàn bộ nội lực của tám người này!
Lúc này, Sở Tương Ngọc và toàn bộ đám người Thiên Tàn Bát Phế vẫn chưa chết, nhưng cũng chỉ còn sót lại một tia ý thức, bất tri bất giác, chẳng bao lâu sau cũng sẽ cạn kiệt sức sống mà chết.

Bởi vì bình thường, trong cơ thể của loại cao thủ võ lâm này chịu rất nhiều nội thương, tất cả đều dựa vào một thân nội lực mạnh mẽ để trấn áp.

Hiện giờ sau khi toàn bộ nội lực đều đã bị rút cạn, những thương thế này sẽ giống như nước lũ dần dần phun trào ra, đến khi đó cũng chẳng có cách nào xoay chuyển được, mà chỉ có thể tức giận và đau đớn đến cực điểm.
Chính ngay lúc này, mười một bóng người từ trời giáng xuống, vội vội vàng vàng lao tới hiện trường, hóa ra là tam đài bát tọa nhanh chóng chạy tới.
“Các ngươi thế nào rồi?”
Lúc này, tam đài bát tọa nhìn quan binh ngã xuống đầy trên mặt đất với vẻ mặt vô cùng quan tâm, còn có phủ nha Hồi Dương Lưu Thiếu Thu bị chặt đứt đầu, cả Thiên Tàn Bát Phế và Sở Tương Ngọc nữa…
Sắc mặt của mười một người lập tức thay đổi trong nháy mắt!
Thượng Quan Hải Đường cười khổ một tiếng: “Các ngươi có dám tới muộn một chút nữa không?”
Lúc trước bọn họ và tam đài bát tọa đã hẹn trước sẽ chia thành hai hướng hành động, nhưng qua hai ngày này, những người này lại giống như đã biến mất vậy.
Thế nhưng, một người trong tam đài bát tọa lại cười khổ, đáp: “Trang chủ, ngươi có điều chưa biết, hai ngày này chúng ta gặp phải sự theo dõi của một người thần bí!”
“Ồ, sự theo dõi của một người thần bí à?” Thượng Quan Hải Đường có hơi nghi ngờ.
Người này gật đầu và đáp một cách rất nghiêm túc: “Sau khi chúng ta tiến vào thành đã phát hiện ra có người bám theo mình, sau đó nghĩ cách cắt đuôi hắn, nhưng chúng ta lại kinh ngạc phát hiện ra thuật theo dõi của người này quá mức cao minh!”
Một cô gái khác tiếp lời, bảo: “Vì vậy dưới sự theo dõi của hắn ta, chúng ta nghi ngờ đây là tai mắt của Đông Hán, cho nên suốt hai ngày nay luôn nghĩ cách cắt đuôi.”
Quy Hải Nhất Đao ở bên cạnh đột nhiên lạnh lùng chen miệng vào: “Các ngươi tốn mất hai ngày mới có thể thoát khỏi đôi mắt này sao?”
Vẻ bất mãn trong giọng nói của hắn ta lộ ra vô cùng rõ ràng!
Một trận chiến khổ cực đêm nay, bọn họ đối mặt với hơn trăm quan binh vẫn là chuyện nhỏ.

Nhưng chủ yếu là Sở Tương Ngọc và Thiên Tàn Bát Phế sau đó đột nhiên gia nhập vào, khiến bọn họ nằm trong tình thế cực kỳ nguy hiểm, chỉ thiếu một chút thôi, Quy Hải Nhất Đao và Thượng Quan Hải Đường đã chết rồi!
Nhìn thấy Quy Hải Nhất Đao bất mãn, người của tam đài bát tọa chỉ đành cười khổ: “Quy Hải Đại Hiệp xin lượng thứ!”
“Ồ, Quy Hải đại hiệp, hình như ngươi bị thương rồi? Để ta xem giúp cho…”
Đột nhiên, trên gương mặt của một cô gái trong tam đài bát tọa lộ ra vẻ lo lắng, cô ta đi về phía Quy Hải Nhất Đao, mà Trần Nghiệp sau khi hấp thụ công lực của Thiên Tàn Bát Phế ở bên cạnh, cũng đi về phía này.
Nhìn thấy một màn này, khiến hắn lập tức nhíu mày, trong lòng cứ cảm thấy có chút không đúng…
Cô gái này ở trong tam đài bát tọa am hiểu y thuật, y thuật của cô ta cũng không kém hơn thái y trong cung.
Trên thực tế, võ công của tam đài bát tọa này ngược lại cũng không cao siêu bao nhiêu, nhưng mỗi một người trong bọn họ đều có một phương diện sở trường của mình.
Có người am hiểu ẩn nấp, có người sở trường ám khí, còn có người thì lại am hiểu y thuật… 
Quy Hải Nhất Đao nhìn cô gái đi về phía mình một cách lạnh lùng, vẻ mặt không có cảm xúc.

Ngay khi cô gái này đi tới trước mặt hắn ta, trong tay cô ta đột nhiên xuất hiện ba cây châm.
“Quy Hải đại hiệp, để ta giúp ngươi dùng thuật châm cứu trị liệu nội thương trong cơ thể ngươi!”
Nói xong, cô ta định cắm châm lên người Quy Hải Nhất Đao.
Thế nhưng lúc này, khóe miệng của hắn ta đột nhiên lộ ra một nụ cười lạnh, ở khoáng cách gần rút đao ra, phóng đao khí tung hoành về phía trước.
Rắc!
Cô gái này thậm chí còn chưa kịp phản ứng lại, thì cơ thể đã trực tiếp bị Quy Hải Nhất Đao trảm thành hai nửa, máu tươi vung lên không trung, cảnh tượng vô cùng thê thảm khiến mười người trong tam đài bát tọa đều sợ ngây người.
“Quy Hải đại hiệp, ngươi làm gì vậy?”
Đám người tam đài bát tọa cảm thấy khó hiểu, thế nhưng lúc này, Trần Nghiệp cũng đã bước tới.
“Ả đàn bà này là người của Đông Hán Tào Chính Thuần!”
Vừa dứt lời, tất cả mọi người lập tức vô cùng khiếp sợ.
“Sao có thể chứ, Bích Nhiên đã gia nhập vào Hộ Long sơn trang hơn mười năm rồi, sao có thể là người của Tào Chính Thuần được?”
Trần Nghiệp hừ lạnh một tiếng: “Mười năm thì đã sao, ở trước mặt sức hấp dẫn của quyền lợi to lớn, cho dù là hai mươi năm, ba mươi năm cũng không chứng minh cho điều gì cả!”
“Nhưng ta vẫn cảm thấy Bích Nhiên không phải là người như vậy!” Lão đại trong tam đài bát tọa nhíu mày.

Hắn ta thậm chí còn nghi ngờ có phải Quy Hải Nhất Đao đang nhân cơ hội trả thù hay không?
Lúc này, chỉ nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Trần Nghiệp vang lên bên tai hắn ta: “Có biết tại sao hành tung của chúng ta lại bại lộ, sau đó bị những người này bám theo không? Đều là do ả đàn bà này hết đấy!”

“Cái gì, là vì cô ta?”
Lần này, đám người tam đài bát tọa lập tức có hơi ngạc nhiên, bọn họ cũng không thể hiểu được một chuyện, đó chính là hành tung của ba đại mật thám Trần Nghiệp bí mật như vậy, nhưng tại sao sau khi có được tín vật lại bị người của Đông Hán phát hiện ra, sau đó lại bày ra một sát cục lớn như vậy trên con đường lớn bên ngoài tửu lâu?
Trần Nghiệp tiếp tục nói: “Các ngươi vừa tới thành Hồi Dương, đã phát hiện ra có người trong tối bám theo các ngươi, nhưng sau đó các ngươi lại nhận ra có làm thế nào cũng không thể cắt đuôi được, tra cứu nguyên nhân trong đó thì chính là vì bên trong có nội gián!”
“Nội gián?”
“Không sai, thử nghĩ một chút mà xem, một người trong các ngươi vẫn luôn mật báo tin tức, cho nên các ngươi làm sao có thể cắt đuôi được sự theo dõi của đôi mắt trong tối đó chứ?”
Lúc này, một người am hiểu thuật ẩn nấp trong tam đài bát tọa mới đột nhiên tỉnh táo lại, nói: “Ta tự hỏi sao ngay cả ta cũng không cắt đuôi được người đó, hóa ra là vì Bích Nhiên vẫn luôn mật báo tin tức!”
Lần này tất cả đều đã thông suốt rồi.
Tối nay là vì Bích Nhiên, cho nên mới dẫn đến việc gặp phải một trận tập kích này.

Mà tam đài bát tọa vẫn luôn bị người quấn lấy, không có cách nào tới đây trợ giúp, cũng là vì Bích Nhiên lén lút mật báo.
“Đáng ghét! Cô ta đi theo Thần Hầu hơn mười năm, vậy mà còn đầu nhập Đông Hán Tào Chính Thuần, thật đúng là chết ngàn lần cũng khó hết tội!”
Mấy người trong tam đài bát tọa lập tức lộ ra vẻ tức giận bất bình.
Lúc này, Trần Nghiệp không nhịn được mà nhìn về phía Quy Hải Nhất Đao, trong lòng lặng lẽ gật đầu, xem ra con người lạnh lùng này cũng không phải hoàn toàn không có đầu óc!
Nếu ngay từ đầu, Quy Hải Nhất Đao không phát hiện ra từ trước Bích Nhiên có vấn đề, vậy có lẽ đợi đến khi Trần Nghiệp đi qua nhắc nhở thì cũng đã muộn rồi.

Nhưng hắn không ngờ, tâm tư của Quy Hải Nhất Đao vẫn rất linh hoạt.

Ngay khi mình nghĩ thông toàn bộ chuyện này, thì hắn ta cũng đã phát hiện ra một điểm này, cho nên mới rút đao bổ Bích Nhiên thành hai nửa mà không hề do dự một chút nào!
Lúc này lại nhìn phía trên ba cây châm này lóe lên ánh sáng màu xanh đậm, rất dễ nhận thấy, có tẩm kịch độc.
Nếu vừa rồi hơi chậm một chút thôi, có khả năng Quy Hải Nhất Đao sẽ trực tiếp trúng kịch độc này, sau đó độc phát bỏ mình, thế nhưng ngay đúng lúc này, trên nóc nhà phía xa truyền tới một giọng nói vô cùng lạnh lùng: “Phân tích không tệ, gần như đúng toàn bộ, nhưng sao các ngươi lại quên mất đôi mắt trong tối này nhỉ?”
Vừa dứt lời, toàn bộ mọi người đều cực kỳ hoảng hốt!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui