Trần Nghiệp chậm rãi nói: “Thực lực của Thiết Đảm Thần Hầu là không thể nghi ngờ gì rồi, đợi sau khi hắn ta hoàn toàn đánh bại Tào Chính Thuần, sẽ trở thành kẻ dưới một người trên vạn người chân chính, bây giờ ngươi còn không tỏ rõ lập trường thì đợi đến khi nào nữa?”
Mấy câu nói này của Trần Nghiệp cực kỳ to gan, không hề nghi ngờ gì, nếu như bị hoàng thượng nghe được vậy sẽ trực tiếp chém bay đầu.
Lúc này, Tống Mẫn Đức nghe được cũng thấy kinh hồn bạt vía, trong lòng thầm nghĩ: “Tiểu tử này thật to gan quá, loại lời này mà hắn cũng dám nói ra?”
Phải biết rằng tuy rằng Thiết Đảm Thần Hầu và Tào Chính Thuần chiến đầu đã nhiều năm như vậy, nhưng đôi bên vẫn luôn ở dưới mặt nước, ngươi tới ta lui, mà cũng không dám trực tiếp bày ra ngoài sáng, làm đến mức quá đáng!
Nhưng lúc này, Trần Nghiệp lại trực tiếp nói ra ân oán của đôi bên một cách rõ ràng như vậy, khiến trong lòng Tống Mẫn Đức chịu sự đả kích!
“Lập trường… có ý gì?” Tống Mẫn Đức vẫn giả bộ mơ hồ ở nơi này.
Trần Nghiệp trực tiếp cười lạnh một tiếng: “Tống tướng quân không cần phải che giấu mình trước mặt ta, ta nói rõ ràng với ngươi thế này, Hộ Long sơn trang đã thu thập được những chuyện mà ngươi đã từng làm rồi, một khi những chuyện này bày ra trước mặt hoàng thượng, vậy hậu quả khỏi cần ta phải nói nhiều đâu nhỉ?”
Sau khi nghe được lời này của hắn, sắc mặt của Tống Mẫn Đức thay đổi, đột nhiên lùi lại vài bước!
“Cái gì?”
Có thể làm đến vị trí tướng quân này, chắc chắn cũng không có khả năng là leo lên một cách thuận buồm xuôi gió được, mà nhất định đã sử dụng qua rất nhiều thủ đoạn đen tối, trên con đường này đã giẫm đạp lên biết bao mạng người, nhưng đây cũng là chuyện vô cùng bình thường, cái gọi là thành công của một vị tướng được xây nên bởi tính mạng của hàng ngàn người, chính là có ý nghĩa này!
Có thể leo lên đến vị trí này, có ai là sạch sẽ đâu?
Tống Mẫn Đức hiểu rất rõ, với sức mạnh tình báo của Hộ Long sơn trang, muốn thu thập những chuyện bẩn thỉu mà mình đã từng làm ngày trước đó, là chuyện dễ như trở bàn tay.
Lúc này, nghe thấy Trần Nghiệp chính miệng nói ra, trong lòng hắn ta lại càng sợ hãi không thôi!
“Vậy ta nên làm thế nào?”
Sau khi Tống Mẫn Đức nói ra câu này, lại phun ra một hơi thật nặng nề, cả người trông có vẻ vô cùng suy sụp và mất mát, mà trong lòng Trần Nghiệp thì lại vui vẻ, người này mắc câu rồi.
Trong lòng hắn chỉ đoán, Thiết Đảm Thần Hầu chắc chắn đã bắt đầu thu thập yếu điểm của thập đại tướng quân này, nhưng hắn cũng không chắc chắn chuyện này.
Bởi vì tính toán thời gian, không bao lâu sau, Thiết Đảm Thần Hầu sẽ hoàn toàn phát động tổng tấn công đối với Tào Chính Thuần.
Một khi Tào Chính Thuẫn ngã xuống, Thiết Đảm Thần Hầu sẽ trực tiếp bắt đầu tạo phản!
Cho nên trước lúc đó, Trần Nghiệp nhất định phải khiến thực lực của mình mạnh mẽ lên.
“Bắt đầu từ hôm nay, ta sẽ tiến hành liên lạc đơn tuyến với ngươi, một khi có chuyện gì, ngươi nhất định phải phối hợp, hiểu chưa?” Trần Nghiệp lạnh lùng nói.
Lúc này, về phương diện khí thế, hắn đã lên đến đỉnh cao rồi, vô hình chung, đã áp chế chặt chẽ Hổ Uy tướng quân Tống Mẫn Đức.
Vị đại tướng quân này ở trước mặt Trần Nghiệp, hiển nhiên đã thấp hơn một cái đầu…
“Được rồi!”
Hổ Uy tướng quân thở dài một hơi, khi hắn ta đi còn suýt chút nữa thì vấp ngã, rất dễ nhận thấy, trong lòng hắn có hơi mất hồn mất vía.
“Ôi, ta già rồi! Không so được với người trẻ tuổi bây giờ!”
Ngay khi ngồi lên lưng ngựa, Tống Mẫn Đức liếc mắt nhìn Trần Nghiệp ở phía xa, lắc đầu, rồi rời đi với vẻ mặt mất mát.
Đợi sau khi đại quân rút lui, Thượng Quan Hải Đường không nhịn được mà hỏi: “Trần Nghiệp, vừa rồi ngươi nói gì với hắn ta vậy? Mà lại có thể khuyên hắn ta rút lui được vậy?”
Trần Nghiệp cười đáp: “Ta chỉ nói với hắn, chúng ta là người của Thiết Đảm Thần Hầu, thế là hắn đã trực tiếp sợ hãi bỏ chạy rồi!”
“Hả, chỉ đơn giản vậy thôi sao?” Thượng Quan Hải Đường nhíu mày.
“Đúng vậy, chỉ đơn giản như vậy thôi…”
Quy Hải Nhất Đao ở bên cạnh đột nhiên liếc mắt nhìn bóng lưng của Trần Nghiệp với vẻ hơi đăm chiêu, lộ ra bộ dáng suy tư.
Sau đó mấy người nhân lúc trời vẫn chưa tối hoàn toàn mà biến mất, trực tiếp rời khỏi thành Hồi Dương.
Giữa đường, hai người Trần Nghiệp và Âm Dương Thái Tuế đột nhiên dừng lại, sau đó chuyển sang một con đường nhỏ khác.
Mà Quy Hải Nhất Đao, Thượng Quan Hải Đường và những người may mắn còn sống sót trong tam đài bát tọa, thì lại mang theo những vật chứng đó tiếp tục chạy về Hộ Long sơn trang.
“Tiểu tử, ngươi vội vàng chạy tới Ác Nhân cốc làm gì thế?” Âm Dương Thái Tuế đột nhiên hỏi.
Không sai, lúc này, Trần Nghiệp nhất định phải đi một chuyến tới Ác Nhân cốc, bởi vì hắn muốn kiểm tra hiệu suất làm việc của Long ác nhân và Hổ ác nhân rốt cuộc đến đâu rồi?
Khi đến Ác Nhân cốc, trời cũng vừa mới sáng, hai đại ác nhân vẫn chưa ngủ dậy.
Nhưng sau khi biết được Trần Nghiệp đến, bọn họ lập tức sợ hết hồn, vội vàng điểm binh điểm tướng, gọi toàn bộ nhân thủ trong Ác Nhân cốc tới.
Lúc này Trần Nghiệp đứng trên một tảng đá to, nhìn cao thủ nhị lưu dày đặc trong Ác Nhân cốc, liếc mắt nhìn qua phỏng chừng có hơn bốn, năm trăm người, mới gật đầu một cách hài lòng.
Mới qua chưa đến nửa tháng, mà Long ác nhân và Hổ ác nhân này đã triệu tập được nhiều nhân thủ như vậy rồi, loại hiệu suất làm việc này cũng khiến Trần Nghiệp khá là yên tâm.
“Những của cải đó còn lại bao nhiêu?” Trần Nghiệp hỏi.
Long ác nhân đáp mà không hề nghĩ ngợi chút nào: “Mới dùng chưa đến một phần mười!”
“Ừm, tốt lắm! Tiếp tục cố gắng, nếu thiếu tiền có thể nói thẳng với ta.” Trần Nghiệp tùy tiện nói.
Long ác nhân giật nảy mình, trong lòng thầm nghĩ: “Trời ơi, lão đại muốn làm gì đây? Của cải nhiều như vậy mà còn ngại chưa đủ sao?”
Phải biết rằng chỉ sử dụng vẹn vẹn có một phần mười thôi, mà đã có thể tùy tiện khiến nhiều cao thủ võ lâm như vậy bán mạng cho bọn họ rồi.
Nếu như tiêu sạch toàn bộ những của cải này, vậy đến khi đó, Ác Nhân cốc sẽ có thế lực khổng lồ đến đâu nữa.
Thế nhưng nghe lời nói này của Trần Nghiệp, lại cảm thấy hắn dường như vẫn chưa hài lòng.
“Đúng rồi, cốc chủ! Lần này trong những cao thủ nhị lưu chúng ta triệu tập có một đám thợ, bọn họ đưa ra một vài phương án, nhưng chúng ta muốn đợi ngươi trở về rồi quyết định!” Long ác nhân đột nhiên nói.
“Ồ, thợ sao?” Trần Nghiệp hơi cảm thấy hứng thú, vung tay kêu bọn họ qua đây.
Sau đó, một đám thợ đi tới trước mặt Trần Nghiệp.
“Chào cốc chủ!” Mấy người này nói với vẻ vô cùng cung kính.
Mọi người đều biết người thoạt nhìn vô cùng trẻ tuổi trước mặt này, trên thực tế là người thống trị Ác Nhân cốc chân chính, là cốc chủ của Ác Nhân cốc!
Không sai, hôm nay Long ác nhân và Hổ ác nhân đều đã nói rõ ràng cho những người này biết, phải gọi Trần Nghiệp là Ác Nhân cốc chủ.
Mà đối với cách xưng hô này, Trần Nghiệp cũng không phản cảm, cũng không từ chối!
“Nói ý tưởng của các ngươi đi…” Trần Nghiệp nói.
Sau đó, một người thợ già đứng ra, nói một cách chi tiết: “Cốc chủ, lão phu nhìn tình hình ở toàn bộ Ác Nhân cốc, thấy cực kỳ thích hợp để xây dựng một loại hệ thống phòng thủ và phản công tổng diện! Nhưng loại hệ thống này rất hao tốn sức người và của, nhất định cần ngài đích thân gật đầu mới được!”
Hệ thống phòng thủ và phản công sao?
Đôi mắt Trần Nghiệp lập tức sáng lên, từ mặt chữ này có thể nghe ra được, đến lúc đó, một khi được xây dựng thì Ác Nhân cốc sẽ trở thành một pháo đài vô cùng kiên cố.
Hơn nữa nếu đối diện với đại quân bên ngoài tấn công, còn có thể làm ra đòn đánh trả có hiệu quả, quả đúng là một người gác cổng, vạn người không thể mở thông!
Trần Nghiệp lập tức đáp: “Được, chuyện này sẽ do ngươi toàn quyền phụ trách, cần bao nhiêu tiền cứ nói với hai người bọn họ là được!”
Nghe thấy Trần Nghiệp lại đồng ý một cách sảng khoái như vậy, người thợ già này cũng không ngờ đến, sau đó sững sờ, trong mắt lộ ra vẻ mừng rỡ như điên!
“Yên tâm đi, cốc chủ! Lão phu nhất định có thể khiến Ác Nhân cốc rực rỡ hẳn lên trong vòng một tháng, biến thành một sơn cốc Thiết Thành vô cùng kiên cố!”.