Toàn bộ ma đầu đều không dám hành động thiếu suy nghĩ, mà chỉ nhìn chằm chằm vào toàn bộ mọi chuyện trước mặt một cách lạnh lùng, muốn để ông già mặc huyết bào thử thăm dò xem võ công của người trẻ tuổi này rốt cuộc thế nào?
Tốc độ từ hai vuốt của ông già mặc huyết bào đó rất nhanh, nói thì chậm mà diễn ra thì nhanh, trong nháy mắt nhào đã tới bả vai của Trần Nghiệp!
Ông già mặc huyết bào dự định chế trụ bả vai hắn với hai móng vuốt này, sau đó kéo đứt hai cánh tay của hắn xuống, thế nhưng Trần Nghiệp lại ngồi bất động, vẫn chậm rãi uống rượu trong bình như cũ.
Một màn này khiến toàn bộ những người khác đều khiếp sợ không nói được gì…
“Cái gì, vậy mà hắn lại dám đỡ hai bàn tay của Tà Vô Thần sao, khí phách của người trẻ tuổi này cũng lớn thật đấy!” Kiếm khách bạch y đó không nhịn được mà nói.
Mà một vị cao thủ ám khí ở bên cạnh đó thì lại cười lạnh: “Khí phách ngược lại cũng không tệ, đáng tiếc tiếp sau đây hai cánh tay này cũng sắp phế rồi!”
Chỉ có Tào Chính Thuần ở trong nhà ngục là vẫn chưa lộ ra bất cứ vẻ ngạc nhiên gì hết, ngược lại trong mắt lại hiện ra vẻ lo lắng sâu đậm…
“Tiểu tử, bắt được ngươi rồi!”
Ngay sau đó, hai tay của ông già mặc huyết bào Tà Vô Thần chế trụ trên bả vai của Trần Nghiệp một cách chặt chẽ, sau đó hắn ta trực tiếp dùng sức, muốn bóp nát bả vai hắn!
Thế nhưng ngay khi hắn dùng lực, lại đột nhiên thay đổi sắc mặt!
“Hửm, đã xảy ra chuyện gì?”
Bởi vì cho dù đầu ngón tay của hắn ta có dùng sức thế nào, thì lại phát hiện ra bả vai của Trần Nghiệp cứng như sắt thép.
Rắc!
Bởi vì dùng sức quá độ, nên mấy đầu ngón tay của Tà Vô Thần lại phát ra tiếng xương gãy.
“Cái gì?”
Lần này, sắc mặt của Tà Vô Thần trở nên tái nhợt, nhìn Trần Nghiệp ở trước mặt với vẻ ngơ ngác, hắn vẫn ngồi ở nơi đó bất động như cũ, vẻ mặt không thay đổi, uống rượu một cách vô dùng ung dung.
Một màn này lọt vào trong mắt của mọi người, qủa thực trông giống như ma quỷ.
“Tà Vô thần, ngươi làm gì thế?”
Mấy ma đầu ở phía xa lập tức chửi ầm lên, bọn họ cho rằng Tà Vô Thần đang cố tình giả ngu.
“Võ công của người này có vấn đề!”
Tà Vô Thần kêu to một tiếng, sau đó hai vuốt biến thành hai nắm đấm, trực tiếp vận mười thành sức lực, đánh vào ngực của Trần Nghiệp.
Lần này một tiếng vang trong trẻo vang lên, cảm giác như thể đánh lên một tấm thép thật dày, Tà Vô Thần rên rỉ, nắm tay lập tức vang lên tiếng gẫy xương tiếp!
Lần này hắn ta đã biết sự lợi hại của Trần Nghiệp, vội vàng lùi về sau, cách thật xa mới dám quan sát thật kỹ.
“Rốt cuộc đó là võ công gì?” Tà Vô Thần vô cùng khiếp sợ.
Đôi mắt của những ma đầu khác lập tức co rút, chậm rãi vây lên…
“Cùng nhau lên!”
Bọn họ biết, kẻ có thể ngồi ở nơi đó bất động, khiến một người như Tà Vô Thần chịu thiệt, vậy thực lực có thể nói là khủng khiếp.
Phỏng chừng đã đạt đến cảnh giới tiên thiên rồi chăng?
Đúng vậy, toàn bộ ma đầu có mặt ở đây, không có bất cứ người nào đạt đến cảnh giới tiên thiên hết.
Sở dĩ bọn họ có thể giải quyết được thủ vệ trong thiên lao một cách nhanh chóng như vậy, cũng là vì võ công của bọn họ đủ tà môn, đủ riêng biệt, thường có thể tấn công bất ngờ khiến người ta không kịp phòng bị.
Nhưng khi đụng phải người có thực lực mạnh mẽ tuyệt đối, thì những thủ đoạn này của bọn họ lại không dùng được.
Sau đó trong không trung lóe lên một tia sáng trắng, là cao thủ ám khí đã ra tay!
Chỉ nhìn thấy một loạt cây châm độc bay nhanh tới, rớt xuống trong không trung giống như một đàn châu chấu dày dặc, chỉ từ một chiêu này cũng có thể nhìn ra được, người này tuyệt đối không phải là người của Đường Môn.
Bởi vì trên ám khí của hắn ta có mang theo kịch độc!
Mà sau đó, kiếm khách bạch y đó cũng rút đoản kiếm, giống như một con khỉ, nhẹ nhàng và linh hoạt, trong nháy mắt đã nhảy đến trước mặt Trần Nghiệp.
Mà mục tiêu của mũi kiếm này lại chính là con mắt của hắn.
Ma đầu thứ tư là một người thoạt nhìn giống như người của Phật môn, thế nhưng một chuỗi tràng hạt to lớn trên vai hắn đều là đầu lâu cả, chỉ thấy hắn ta đột nhiên vung một chuỗi tràng hạt bằng đầu lâu này không ngừng xoay tròn trong không trung, phát ra tiếng gió vù vù, sau đó dùng sức ném về phía Trần Nghiệp.
Mà tuy rằng hai tay của Tà Vô thần đã gãy xương, nhưng hắn ta lại trực tiếp gập cánh tay lại, húc khuỷu tay tới, tiếp tục tấn công vào ngực Trần Nghiệp từ một vị trí ác liệt nhất!
Lần này tứ đại ma đầu trong nháy mắt cùng ra tay, vây công Trần Nghiệp.
Tào Chính Thuần ở trong nhà giam lập tức hơi thay đổi vẻ mặt, trong mắt lộ ra một tia sáng vô cùng chờ đợi.
Hắn ta biết rõ cho dù là mình, cũng sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng khi đồng thời đối mặt với sự liên thủ của tứ đại ma đầu này.
“Liệu tác dụng của Thiên Cương Đồng Tử của mình, có thể ngăn cản được bốn người này đồng thời tấn công không nhỉ?”
Trong lòng Tào Chính Thuần lặng lẽ hỏi mình, nhưng hắn ta phát hiện ra vấn đề này rất mơ hồ, cũng chứng tỏ ngay cả mình cũng không chắc chắn.
Thế nhưng ngay sau đó, Trần Nghiệp đột nhiên cử động, chỉ thấy hắn duỗi một bàn tay ra trước tiên, năm ngón tay mở ra, phóng ra một lực hút đáng sợ, một đám độc châm giống như châu chấu giữa không trung đều bị chế trụ, không thể nhúc nhích được nữa!
Một màn này khiến cao thủ ám khí ở phía xa phát ra tiếng hô kinh ngạc: “Sao có thể như vậy được?
Ám khí của hắn ta đi đến đâu cũng thuận lợi, nhưng hôm nay dường như bị người cưỡng ép khống chế, mất đi sự kiểm soát, mà sau đó, Trần Nghiệp lại nhẹ nhàng hất đầu sang một bên, lập tức tránh được một mũi kiếm chí mạng của kiếm khách bạch y kia!
Kiếm khách bạch y sững sờ: “Tốc độ thật nhanh!”
Sau đó một tay khác của Trần Nghiệp giống như ma quỷ thò ra từ dưới nách, túm lấy hông của kiếm khách bạch y, sau đó đột nhiên xách ngược hắn ta lên, chặn giữa không trung như một lá chắn.
Tràng hạt đầu lâu đó đã phóng tới, nhưng lại đập thật mạnh lên ngực của kiếm khách bạch y.
Phụt…
Kiếm khách bạch y phun máu điên cuồng, suýt chút nữa thì hôn mê ngay tại trận.
Mà lúc này, hai tay của Tà Vô Thần cũng đã tấn công đến trước ngực Trần Nghiệp, nhưng chuyện bi kịch lại một lần nữa xảy ra, hai tay của hắn ta tiếp tục gãy xương.
Đến đây thì hai cánh tay của hắn ta đã không thể dùng thêm được chút sức nào nữa, bởi vì từ bàn tay đến khủy tay đều gãy xương hết.
“Không ổn!”
Tà Vô Thần phát hiện ra võ công hộ thể của Trần Nghiệp khủng khiếp như vậy, lại khiến khủy tay của mình cũng gãy xương nốt, vì thế hắn ta lập tức lùi về sau, thế nhưng Trần Nghiệp chỉ tùy tiện duỗi một chân tới, đá về phía trước!
Bốp!
Một cước này đá lên vị trí đan điền của Tà Vô Thần, đá hắn ta bay ngược về sau.
“Á, võ công của ta? Võ công của ta…”
Sau khi Tà Vô Thần ngã xuống đất, hắn ta bò dậy rồi điên cuồng hô to, hắn ta có thể cảm giác được nội lực của mình đang nhanh chóng trôi đi mất.
Không sai, một cước của Trần Nghiệp mang theo chút nội lực, đã phá hủy đan điền của Tà Vô Thần.
Mà đan điền của võ giả bị phá, nội lực sẽ lập tức giống như dòng nước không nguồn, không có nhà để về, mà nhanh chóng tan biến đi.
Cảnh giới của Tà Vô Thần cũng từ cao thủ nhất lư nhanh chóng rớt xuống cao thủ nhị lưu, rồi cao thủ tam lưu… kết cục như vậy, so với lấy mạng hắn ta còn khiến hắn ta cảm thấy khó chịu hơn.
Mà sau khi kiếm khách bạch y chịu một chưởng mạnh từ tràng hạt, phần lớn kinh mạch trong cơ thể đã bị đánh đứt trong nháy mắt, rồi lại bị Trần Nghiệp ném mạnh cái, giống như một bao bố tồi tàn đụng lên người hòa thượng đó!
Hòa thượng cả kinh, vội vàng giơ hai tay để chống đỡ.
Nhưng một đòn này của Trần Nghiệp có sức mạnh quá lớn, khiến kiếm khách bạch y giống như một tảng đá lớn, trực tiếp đụng bay hòa thượng, hai người cùng đâm lên vách tường thiên lao một cách nặng nề!
Cao thủ ám khí ở phía xa thay đổi sắc mặt, trực tiếp định quay người bỏ chạy, hắn ta rất thông minh, nên cũng không muốn mạo hiểm.
Trần Nghiệp đã nhẹ nhàng phá giải sát chiêu của tứ đại ma đầu, hơn nữa còn phế bỏ chiến lực của ba người trong số đó trong nháy mắt.
Thực lực như vậy, khiến cao thủ ám khí này lập tức tuyệt vọng!