Toàn Cầu Luân Hồi Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện


Ngay cả Đế Thích Thiên cũng cảm thấy vô cùng ngạc nhiên về kiếm khí vô hình này của Trần Nghiệp, lập tức buột miệng nói ra, mà nghe được lời của hắn ta, Trần Nghiệp cũng có hơi nghi ngờ!
“Huyền Thiên chân khí là cái gì?”
Hơn nữa, thứ mà hắn vừa mới thi triển rõ ràng là kiếm khí, chỉ có điều trong kiếm khí này có một loại tồn tại cực kỳ đặc thù, nhưng tại sao Đế Thích Thiên lại nói như vậy?
“Tiểu tử, vậy mà ngươi lại nắm được Huyền Thiên chân khí!”
Lúc này, ánh mắt hắn ta nhìn Trần Nghiệp tràn đầy vẻ phức tạp, trong đó có ghen tị, có tức giận, cũng có suy đoán, nghi ngờ, và sốt ruột..
Nói tóm lại, những sắc thái phức tạp đó pha trộn với nhau, khiến người hoàn toàn không nhìn ra được sâu trong lòng Đế Thích Thiên thực sự đang nghĩ gì.
Thế nhưng Trần Nghiệp cũng không trả lời hắn ta, mà chỉ nhanh chóng vung vẩy ngón tay.

Những con cá trạch nhỏ phi nhanh tới, hóa thành những vật chất vô hình trong không trung, giống như khí tức đáng sợ khống chế vạn vật trong thiên địa, trong nháy mắt, trút xuống một trận tàn sát điên cuồng, Đế Thích Thiên giống như một con dã thú bị thương, bị nhốt trong kiếm khí vô hình đầy trời, tránh né một cách vô cùng chật vật.
Hắn ta đột nhiên chạy trốn điên cuồng về phía xa, rồi lại đột nhiên bay đến giữa không trung.

Nói tóm lại, Đế Thích Thiên dùng hết toàn bộ chiêu thức trên người, không ngừng tránh né đòn tấn công của những kiếm khí vô hình này.
Đột nhiên có hai đường kiếm khí giao nhau, Đế Thích Thiên không kịp né tránh, mà chỉ có thể vung hai nắm tay đánh về phía những kiếm khí đó một cách điên cuồng, kiếm khí trực tiếp xuyên thủng nắm tay của hắn ta, rất bình thường như thể đâm thủng một tầng giấy.
“Không…”

Đế Thích Thiên phát ra một tiếng trầm thấp, hai nắm tay bị kiếm khí đánh nát trong nháy mắt.
Lần này, hắn ta đau đến mức trên trán chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, hai nắm tay cũng đã trở nên có chút không chịu nổi, biến thành tàn tật. 
Cuối cùng, Trần Nghiệp tạm thời dừng tay, lạnh lùng nhìn Đế Thích Thiên ở trước mặt, rồi cười lạnh một tiếng: “Đây chính là chí tôn ở võ lâm Tây Vực sao? Chẳng qua cũng chỉ như vậy mà thôi!”
Tào Chính Thuần ở phía xa nhìn thấy toàn bộ những chuyện này, cũng trực tiếp sợ ngu người.
Trời ơi, Đế Thích Thiên đại nhân thua rồi, sao có thể như vậy…
Trong quan điểm của hắn ta, với tình hình trên chiến trường hiện tại, thì Đế Thích Thiên quả thực đã thua rồi, hơn nữa còn là thua rất thảm, vừa rồi hắn ta vẫn luôn tránh né, rõ ràng là đã chật vật không chịu nổi rồi.
Hơn nữa, tình huống hiện tại là hai nắm đấm đó đã bị Trần Nghiệp phế bỏ.
Mất đi bàn tay, đối với một cường giả giống như Đế Thích Thiên mà nói, đương nhiên không có sự ảnh hưởng lớn bao nhiêu, dù sao thì cả người hắn ta từ trên xuống dưới đều có thể trở thành vũ khí dùng để tấn công.

Nhưng Đế Thích Thiên mất đi bàn tay lại không còn sót lại một chút thể diện gì!
Bởi vì nhiều năm như vậy cho tới nay, đừng nói là chặt đứt hai bàn tay của hắn ta, mà cho dù là người có thể khiến hắn ta lùi vài bước cũng cực kỳ ít, có thể nói là vô cùng hiếm có.
“Người trẻ tuổi, chúc mừng ngươi, ngươi đã hoàn toàn chọc giận ta rồi!” Đế Thích Thiên gằn từng câu từng chữ.
Nhưng giọng nói của hắn ta lại vô cùng bình tĩnh, không hề nghe ra được trong giọng nói hẳn có sự tức giận và nổi nóng nào.
Trần Nghiệp bĩu môi khinh thường, cười lạnh một tiếng: “Sau đó thì sao?”
Hắn biết Đế Thích Thiên sắp phát điên rồi, nhưng vậy thì đã sao? Lẽ nào bản thân hắn ta sẽ lại bùng phát ra toàn bộ thực lực nữa sao?

“Tới đi, lôi hết toàn bộ thực lực của ngươi ra, bằng không ngươi không những phải hối hận, mà còn có khả năng không thể trở về được Tây Vực đâu!”
“Trần Nghiệp cũng đáp lại một cách nghiêm túc.
Bọn họ trông có vẻ đối chọi gay gắt.
“Được được được…” Đế Thích Thiên gật đầu, liên tục nói ra ba chữ được.
Ngay sau đó, hắn ta đột nhiên hé miệng, cả người trực tiếp xông về phía trước, chỉ thấy khi hắn ta vừa chạy động tác cực kỳ bình thường, thế nhưng trong nháy mắt vừa chạy được hơn mười mét, cơ thể của hắn ta lại thay đổi, vặn vẹo một hồi trong không trung, dường như vượt qua không gian và thời gian, trong nháy mắt đã tới trước mặt Trần Nghiệp.
“Nhanh như vậy sao?”
Lần này, ngay cả Trần Nghiệp cũng kinh ngạc.
Tốc độ của tên Đế Thích Thiên quả thực quá nhanh!
Hắn phản ứng bản năng, trực tiếp vung một nắm đấm sắt ra, đánh mạnh về phía trước.
Thế nhưng ngay sau đó, bóng hình của Đế Thích Thiên lại biến mất trước mặt hắn, trực tiếp phân thành hai nửa, giống như hai bóng người vòng qua cơ thể Trần Nghiệp, sau đó hợp hai làm một xuất hiện phía sau người hắn.
“Đây là công phu quỷ quái gì vậy?”
Trần Nghiệp lập tức cảm thấy da đầu tê rần, không chỉ đã từng nhìn thấy hay chưa, mà thậm chí ngay cả nghe, cũng chưa từng nghe nói tới loại võ công này, đây còn là người sao?
Trần Nghiệp biết đây chắc chắn là một môn võ công cực kỳ tà ác trong võ lâm Tây  Vực, chỉ có điều, võ công tà ác này khiến hắn cảm thấy có hơi ghê tởm!
Trong nháy mắt bóng người này xuất hiện phía sau Trần Nghiệp, lập tức ra tay giống như tia chợp, phân thành mười móng muốt dày đặc, cùng nhau tóm về phía bả vai của Trần Nghiệp.

Loại võ công này không những khiến Trần Nghiệp cảm thấy khó tin, mà ngay cả Tào Chính Thuần ở phía xa nhìn thấy cũng ngây người.

Lúc trước, hắn ta đã từng được lĩnh giáo sự lợi hại của Đế Thích Thiên, nhưng cũng chưa từng nhìn thấy đối phương thi triển loại võ công này.
“Đây là võ công gì vậy? Hình như còn tà ác hơn cả Hấp Tinh Đại Pháp trong truyền thuyết?” Trong lòng Tào Chính Thuần lặng lẽ nghĩ.
Nhưng phản ứng của Trần Nghiệp rất nhanh, hắn giẫm một bước, thay đổi bị trí, sử dụng nội lực vô cùng mạnh mẽ, cưỡng chế hình thành một bức tường khí sau người, ngăn cản đòn tấn công của Đế Thích Thiên.
Đế Thích Thiên cười lạnh một tiếng, âm thanh lạnh lùng âm u vang vọng khắp toàn bộ ngọn núi, Sau đó cơ thể của hắn ta dần dần dung hòa với hơn mười móng vuốt, biến thành một dòng nước.

Dòng nước màu đen giống như một miếng vải, nhanh chóng chảy tuột qua khe hở của bức tường khí, sau đó trực tiếp tới bên chân Trần Nghiệp, nhanh chóng quấn lấy hai chân hắn, lần này, trong lòng Trần Nghiệp chỉ có một loại cảm giác ghê tởm!
Ghê tởm đến cực điểm!
Hắn hừ lạnh một tiếng, hai chân dùng sức giẫm lên mặt đất.

Toàn bộ ngọn núi dường như đều bùng phát ra âm thanh rung động dữ dội.

Dưới nội lực chấn động của Trần Nghiệp, toàn bộ mặt đất bao quanh và cả khu vực trong vòng hơn trăm mét gần đó, đều rung chuyển và lún xuống mấy tấc…
Một màn này cũng khiến Tào Chính Thuần ở phía xa nhìn thấy…
“Nội lực này cũng khoa trương quá rồi thì phải?”
Đúng vậy, lúc này, Trần Nghiệp thi triển nội lực hoàn toàn cực kỳ khoa trương, uy lực dưới hai chân có thể khiến toàn bộ mặt đất của một khu vực lớn như vậy lún xuống.


Ngay cả Đế Thích Thiên ở thời kỳ đỉnh cao cũng cùng lắm chỉ có thể làm được như vậy mà thôi!
Lần này, Trần Nghiệp cũng đánh tan dòng nước mà Đế Thích Thiên hóa thành, khiến nó bắn văng khắp không trung xung quanh, hóa thành những giọt nước.
Nhưng đột nhiên, những giọt nước này nhanh chóng cử động.
Rào rào rào…
Ước chừng hơn trăm nghìn hạt nước, cùng bắn về phía Trần Nghiệp.

Một màn này giống như Hỏa Thiêu Lâm, một trăm tám đại tuyệt kỹ của Đường Môn, nhưng uy lực lại khủng khiếp hơn Hỏa Thiêu Lâm quá nhiều.

Bởi vì mỗi một giọt nước trong đó đều đại diện cho cơ thể của Đế Thích Thiên.
Trần Nghiệp cười lạnh một tiếng, nếu như người khác đối mặt với chiêu thức như vậy có lẽ sẽ cảm thấy không có cách nào giải quyết được, nhưng đối với hắn mà nói, thế này cũng quá đơn giản!
“Kiếm khí vô hình…”
Hai tay hắn không ngừng bắn ra những đường kiếm khí nối tiếp nhau, bắn đầy ra bầu trời.

Kiếm khí dày đặc giống như châu chấu, nghênh đón những giọt nước do Đế Thích Thiên hóa thành ngay chính diện, đột nhiên, trong không trung truyền tới tiếng kêu thảm thiết của Đế Thích Thiên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận