Toàn Cầu Luân Hồi Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện


Trần Nghiệp vừa nói một câu này ra, toàn bộ liên minh đồ ma lập tức lặng ngắt như tờ, lúc này, bọn họ cảm thấy có hơi hối hận vì đã quá đắc ý!
Không sai, quả thực là rất đắc ý, sớm biết thế này thì trước đó chắc hẳn phải nghe ngóng cho rõ tin tình báo đã… nhưng ai mà ngờ được thực lực của Ác Nhân cốc lại khủng khiếp như vậy?
Thế nhưng lúc này, đâm lao thì phải theo lao, Thẩm Thiên Nam là minh chủ chỉ có thể đứng ra, sau đó nói: “Trần Nghiệp, ngươi ở bên bờ Thái Hồ giết chết tám đại chưởng môn và mấy chục cao thủ nhị lưu, món nợ này nên tính thế nào đây?”
Lúc này, bầu không khí vô cùng nặng nề, chỉ cần Thẩm Thiên Nam nói một câu, thì liên minh đồ ma sẽ phát động một trận tử chiến với Ác nhân cốc!
Thế nhưng, lúc này mọi người lại cảm thấy, quyền chủ động đã từ trên tay của Thẩm Thiên Nam dời đến tay Trần Nghiệp rồi.
Dù sao thì hiện tại người của Ác Nhân cốc cũng gần một nghìn người, tuy rằng cao thủ đỉnh cao không nhiều như liên minh đồ ma, nhưng bọn họ lại không thể chống lại được số lượng đông như vậy, co dù có đánh luân phiên, thì liên minh đồ ma cũng hoàn toàn không chịu nổi!
Mà nguyên nhân quan trọng nhất chính là vì người trong Ác Nhân cốc hoàn toàn nghe theo lệnh của Trần Nghiệp, mà liên minh đồ ma thì lại không giống.

Bọn họ tới từ mấy chục môn phái lớn nhỏ trong võ lâm, hiện tại cũng chỉ là tạm thời hình thành một liên minh mà thôi, nhưng bọn họ có thể lập tức giải tán bất cứ lúc nào.
Một khi có chuyện xảy ra uy hiếp đến sự sống chết của bọn họ, thì bọn họ tuyệt đối sẽ không tiếp tục bện thành một sợi dây thừng nữa, mà là chuyện gì cũng đều sẽ lo lắng cho sự an nguy của bang phái mình trước tiên!
Cho nên bằng cách này, về phương diện lực liên kết thì bọn họ hoàn toàn không thể so được với Ác Nhân cốc.

“Dùng cái đầu heo của ngươi để nghĩ một chút mà xem, hơn mười năm trước ta bao nhiêu tuổi, làm sao có thể làm ra loại chuyện này được?” Trần Nghiệp cười lạnh đầy khinh thường và bảo.
Tuy rằng hắn hoàn toàn không sợ sự uy hiếp của liên minh đồ ma này, nhưng loại chuyện này vẫn nên nói cho rõ ràng, dù sao không phải là chuyện mình làm, vậy thì mình cũng sẽ không đi gánh cái tội này!
Lời này vừa nói ra, toàn bộ người trong liên minh đồ ma lập tức phát ra tiếng bàn luận kinh ngạc…
“Đúng nha, hiện tại nhìn bộ dáng của hắn, cùng lắm là hơn hai mươi, hơn mười năm trước phỏng chừng cũng chỉ hơn mười tuổi, làm sao có thể có bản lĩnh giết chết tám đại chưởng môn được chứ?”
“Ôi, lỗ mãng rồi, sớm biết Trần Nghiệp là một người trẻ tuổi như vậy, thì hẳn nên đi điều tra cho rõ trước rồi lại nói sau!”
“Thế này cũng không thể trách chúng ta, ôi, ai biết chủ nhân của Hộ Long sơn trang, và Ác Nhân cốc lại trẻ tuổi như vậy chứ?”
Rất nhiều người cũng không hiểu quá rõ khi gia nhập vào liên minh đồ ma, bọn họ cho rằng Trần Nghiệp là một cường giả lâu năm nổi danh đã lâu.

Nhưng lúc này tận mắt nhìn thấy hắn, bọn họ lại kinh ngạc phát hiện ra, hóa ra hắn lại  trẻ tuổi như vậy, liên tưởng đến lời mà hắn nói, trong lòng bọn họ cũng tự sinh ra sự nghi ngờ to lớn, thế nhưng lúc này, trong lòng Thẩm Thiên Nam thì lại đang chửi rủa dữ dội!
Bởi vì lần này hắn thành lập liên minh đồ ma với thân phận minh chủ võ lâm, cũng nhận sự phó thác của con cháu tám đại chưởng môn, nhất định phải đòi lại công bằng cho tám đại chưởng môn ngày trước.

Cho nên dưới loại tình huống này, nếu như hắn ta tuyên bố với người đời rằng mình nhầm lẫn, vậy thì không thể nghi ngờ gì nữa, đây sẽ là một câu chuyện vô cùng nực cười làm mất sạch mặt mũi của võ lâm minh chủ Thẩm Thiên Nam hắn ta!

Cho nên lúc này, cho dù là thế nào, nếu hắn ta đã dẫn nhiều người tới Ác Nhân cốc như vậy, thì nhất định phải đòi lại công bằng đã rồi nói sau.

Ít nhất thì không thể trở về tay không được!
“Ha ha, hơn mười tuổi không thể giết chết được tám đại chưởng môn sao? Phải biết trên thế giới này có rất nhiều kỳ tài võ học, khi còn nhỏ đã có thể bộc lộ tài năng!” Thẩm Thiên Nam trực tiếp nói ra nhũng lời trái với lương tâm một cách không biết xấu hổ.
Gương mặt của hắn ta cũng không đỏ lên một chút nào, rất dễ nhận thấy, làm võ lâm minh chủ đã lâu, nên da mặt cũng dần dần dày lên rồi.
Trần Nghiệp cười lạnh một tiếng, từ trong lời nói của người này đã nghe ra được, người này không định từ bỏ ý đồ, muốn đâm lao thì phải theo lao, chứng thực chuyện này!
“Nếu đã như vậy, vậy không còn gì để nói nữa, chỉ có đánh một trận tử chiến thôi!”
Trần Nghiệp nói một câu này ra, sức nặng nặng nề, khiến hơn một nghìn cường giả võ lâm trong và ngoài Ác Nhân cóc đều không nói nổi một câu nào.
Lời thì nói như vậy, nhưng khi thật sự sắp xảy ra đại chiến sinh tử, trong lòng người nào cũng vô cùng khẩn trương.

Nói đùa, đây chính là một trận hỗn chiến trong võ lâm, tương đương với đại quân giao chiến trên sa trường.

Mỗi một người ở nơi này đều mang theo tuyệt kỹ trong người, một khi đánh nhau, lực sát thương có thể tạo thành thực sự quá khủng khiếp, cũng không hề nương tay một chút nào, ngay cả đầu rớt thế nào, cũng có khả năng không biết được!
Người trong liên minh đồ ma nuốt nước bọt thật mạnh, ánh mắt đều dồn về phía Thẩm Thiên Nam, lúc này Thẩm Thiên Nam cũng có thôi thúc muốn khóc…
Vốn dĩ hắn ta chỉ muốn dựa thế ép buộc Trần Nghiệp, muốn khiến đối phương cúi đầu, ít nhất cũng phải bồi thường một vài thứ, cho mình một chút thể diện.

Như vậy sau khi hắn ta trở về, cũng tiện giải thích với toàn bộ võ lâm Trung Nguyên!
Nhưng Thẩm Thiên Nam hoàn toàn không ngờ, Trần Nghiệp lại cứng như vậy, trực tiếp kiên cường muốn đánh một trận tử chiến với mình.
Thẩm Thiên Nam xấu hổ không nói gì, nhưng sâu trong ánh mắt của hắn ta cũng lộ ra một tia sát khí mãnh liệt!
“Được lắm tiểu tử, lão phu tung hoành thiên hạ nhiều năm như vậy, không ngờ lại xuất hiện một nhân vật lợi hại như ngươi.” Thẩm Thiên Nam không nói được lý lẽ, bắt đầu sử dụng vai vế của mình để cưỡng chế ép buộc Trần Nghiệp, thế nhưng Trần Nghiệp lại trúng một chiêu này của hắn ta sao?”
Hắn chỉ hừ lạnh một tiếng, sau đó nói: “Bớt mấy lời thừa thãi đi, thời gian của ta rất quý giá, các ngươi muốn đánh hay là muốn rút, thì nhanh quyết định đi!”
Ai cũng không ngờ, khi đối mặt với liên minh đồ ma, khẩu khí của Trần Nghiệp vẫn còn cứng rắn như vậy, toàn bộ liên minh đồ ma và cả minh chủ võ lâm Thẩm Thiên Nam đều rơi vào trong im lặng…
Nhìn thấy lúc này những người này đi cũng không đi, đánh cũng không đánh, trong lòng Trần Nghiệp có một loại thôi thúc muốn cười.

Không sai, đây chính là mưu kế của hắn, những người này không thể nghi ngờ gì đã trúng kế của hắn rồi.
Lúc này, tổ trưởng tổ bốn ở bên cạnh hắn bước lên, lớn tiếng nói: “Nếu các ngươi đã không muốn đánh, vậy ta có ý này, thế nào?”

Người này vừa lên tiếng, Thẩm Thiên Nam giống như tìm được cọng rơm cứu mạng, lập tưc hỏi: “Ồ, không biết ngươi có cách gì hay?”
Hắn ta đang không có bậc thang đi xuống, trong lòng nghĩ chỉ cần người này bằng lòng nói vài câu hay, vậy thì mình sẽ lập tức mượn thế xuống đài, quay người rời đi.
Nhưng ai ngờ tổ trưởng tổ bốn lại nói: “Chúng ta cược một ván đi, thế nào? Nếu các ngươi cược thắng, toàn bộ đồ trong Ác Nhân cốc sẽ mặc cho các ngươi lấy!”
Nghe được lời này, Thẩm Thiên Nam lập tức động tâm!
Không thể nghi ngờ gì, hắn ta cũng đoán ra được, tài phú trong Ác Nhân cốc chắc chắn vô cùng khiếp người.
Tổ trưởng tổ bốn lại nói: “Nhưng nếu như các ngươi thua, vậy Thẩm Thiên Nam ngươi phải ở lại Ác Nhân cốc làm việc thay cho Ác Nhân cốc chủ!”
“Cái gì?” Thẩm Thiên Nam lập tức cả kinh.
Hắn ta vừa định mở miệng từ chối, thì tổ trưởng tổ bốn lại cười một tiếng: “Nếu không bằng lòng cược, vậy chỉ có thể đánh một trận tử chiến mà thôi!”
Nghe được lời này, Thẩm Thiên Nam chỉ có thể cười khổ một tiếng: “Được rồi, vậy ngươi nói xem, cược thế nào?”
Sau đó tổ trưởng tổ bốn đáp: “Mỗi bên chúng ta phái ra ba người, giao chiến ba trận, ba ván thắng hai, thế nào?”
 
Vừa dứt lời, toàn bộ Ác Nhân cốc đều yên tĩnh!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận