Toàn Chức Cao Thủ

Edit & beta: Lá Mùa Thu

Hưng Hân dẫn trước 2 - 0 làm Nguyễn Thành bắt đầu lo lo.

Cả giới Vinh Quang đều biết y rất khinh thường thực lực Hưng Hân. Nếu Hưng Hân đang đánh với đội yếu thì y đã chẳng bôn ba đến đây, làm bình luận viên làm gì. Vì đối thủ Hưng Hân hôm nay là Vi Thảo, lại còn đánh trên sân khách, Nguyễn Thành thấy Hưng Hân thua chắc rồi nên mới hớn hở, định tới vả mặt người ta. Ai ngờ mới đầu game đã thấy mùi không ổn.

Diệp Tu tiếp tục phá kỷ lục thắng, ok bố nhịn, nhưng thằng cóc ké như Kiều Nhất Phàm cũng thắng được thiên tài Cao Anh Kiệt là thế éo nào?

Phan Lâm và Lý Nghệ Bác đang vui vẻ trò chuyện về trận đấu, Nguyễn Thành ngồi nghe mà bực bội. Chắc không đến mức tự mình vả mình trên sóng trực tiếp đâu ha? Trong lòng Nguyễn Thành có linh cảm xấu, nhất là khi thấy Kiều Nhất Phàm thắng Cao Anh Kiệt.

Hai tướng solo thứ ba đã đứng dậy.

Hưng Hân: Mạc Phàm, ninja Hại Người Không Mệt.

Vi Thảo: Lương Phương, cuồng kiếm sĩ Trúc Lịch.

Vừa thấy tên cặp đấu, con tim Nguyễn Thành nguội lạnh. Mạc Phàm từ trận đánh bại Tôn Tường thì thu hút rất nhiều quan tâm, Hưng Hân còn tăng slot lên sân cho cậu ta, thậm chí cho vào đánh đoàn đội luôn. Trình cậu ta đã được cả giới công nhận, có điều chưa ai hiểu nổi cái đấu pháp ngửi đối thủ mấy hit rồi ù té chạy kia thôi.

Sắp tới, người phải đối mặt với Mạc Phàm là Lương Phương, một tuyển thủ có tính tình khá nóng nảy. Lối đánh du kích của Mạc Phàm chính là nỗi đau tinh thần của kiểu tuyển thủ này.

Lẽ nào 3 - 0 luôn?

Nguyễn Thành bắt đầu muốn úp mặt, thế mà Phan Lâm với Lý Nghệ Bác lại đòi hắn góp cái nhìn về phong cách khắc nhau giữa hai tuyển thủ.

"Ờm..." Nguyễn Thành rầu rĩ mở miệng, "Thế nên Lương Phương rất cần nắm quyền chủ động, mới có khả năng kèm được đấu pháp của Mạc Phàm."

Nghe có vẻ có lý, nhưng thật ra là lời thừa. Quyền chủ động trận đấu ai không muốn nắm? Nắm quyền chủ động sẽ kèm được đối thủ, ai không biết?

Trận đấu bắt đầu. Lương Phương khiển Trúc Lịch lao thẳng ra giữa bản đồ, còn Mạc Phàm đi vòng. Bản đồ được chọn bởi Vi Thảo không đơn giản cũng chẳng phức tạp, muốn đi vòng vẫn được, nhưng khi ra đến gần giữa, Mạc Phàm mới thấy không có bao nhiêu điểm để tập kích.

Trúc Lịch của Lương Phương đang khóa góc nhìn về hướng của Hại Người Không Mệt. Hắn đã sớm biết các đường di chuyển chiến thuật trên bản đồ này sẽ dẫn ra vị trí nào. Mạc Phàm rất kiên nhẫn, nhưng trong tình huống trước mắt, sự kiên nhẫn sẽ chỉ đổi lấy thẻ vàng cho cậu.

Thế là Mạc Phàm bèn khiển Hại Người Không Mệt lộ diện. Dứt khoát, thẳng thắn, cậu tấn công luôn.

Mạc Phàm rất nhanh rất nguy hiểm, mà Lương Phương nào sẽ kém? Hắn đã ghim sẵn những chỗ Hại Người Không Mệt có thể xuất hiện, nên vừa thấy cậu ló đầu ra, hắn liền vác kiếm chém tới.

Sóng Máu Cuồng Nộ!

Vừa khởi đầu, Lương Phương đã ra ngay đại chiêu level 70 long trời lở đất. Mạc Phàm không ngờ đối thủ hổ báo đến vậy, vội khiển Hại Người Không Mệt né tránh, suýt tí nữa là ăn nhát chém hoành tráng kia.

Shuriken!

Cậu bắt đầu ra chiêu, ném shuriken về phía Trúc Lịch.

Sóng Máu Cuồng Nộ là một chiêu rất bá đạo, nên thời gian đông cứng khi thu chiêu cũng dài hơn bình thường. Khi Shuriken bay tới mặt mình, Trúc Lịch chưa thể động đậy, đành trơ mắt nhai luôn. Kế đó, Hại Người Không Mệt lao đến áp sát.

Chém Ngược!

Đúng lúc hết đông cứng, Trúc Lịch dùng chiêu hất đối thủ lên không để tấn công Hại Người Không Mệt. Hại Người Không Mệt khéo léo nhảy lùi, thành công né chiêu.

Hỏa Viêm Trảm!

Một nhát kiếm mang theo lửa cháy chém xuống, Trúc Lịch bất ngờ không tránh. Hắn tiếp tục vung trọng kiếm. Huyết Ảnh Cuồng Đao!

Huyết Ảnh Cuồng Đao dưới tay Trúc Lịch lại không dùng để đỡ Hỏa Viêm Trảm. Hắn đang trao đổi sát thương với Hại Người Không Mệt.

Muốn bán máu?

Mọi người trố mắt.

Tuy bán máu là lối đánh thường thấy của cuồng kiếm sĩ, nhưng chẳng ai vừa vào game đã bán ngay cả, vì hiệu ứng Huyết Khí Thức Tỉnh chỉ kích hoạt dưới 50% HP. Nửa đầu cây máu được các cuồng kiếm sĩ xài như bao nghề bình thường khác, tranh thủ thăm dò đấu pháp và trạng thái đối thủ. Đến nửa cây sau, Huyết Khí Thức Tỉnh kích hoạt, họ mới thực sự đem máu ra bán, chứ ít ai bán ngay nửa cây đầu lắm. Lương Phương cũng không phải bán free mà vẫn đang trao đổi sát thương, chỉ là mới vào đã dùng đại chiêu thì có hơi cuồng quá, bất chấp quá.

Kỹ năng hai người đều đánh trúng đối thủ. Trúc Lịch dính lửa cháy phừng phừng, Hại Người Không Mệt thì văng đi bởi cú chém nặng nề của trọng kiếm.

Xông lên tiếp!

Chân vừa chạm đất, Hại Người Không Mệt đã lập tức bật dậy. Ngờ đâu Trúc Lịch ở phía đối diện cũng chẳng chờ lửa tắt, như bó đuốc sống nhất quyết yolo.

Keng!

Hai thanh vũ khí va chạm nhau. Bên thực hiện thao tác Đỡ Đòn này là Hại Người Không Mệt.

Lương Phương muốn tiếp tục trao đổi sát thương, nhưng có vẻ như Mạc Phàm hết chịu rồi. Đọ máu với cuồng kiếm sĩ là ngu, vì cuồng kiếm sĩ càng mất máu càng khỏe. Muốn trao đổi với họ, nhất định phải vì mục đích khác có lợi hơn, chứ không thể đơn thuần đọ máu được.

Lương Phương đách care, cứ từng hit từng hit bổ xuống. Mày không muốn đổi, tao càng bắt mày phải đổi! Hại Người Không Mệt đánh hắn, hắn chả buồn né, ăn dame cũng phải lao lên.

"Lối đánh của Lương Phương..." Lý Nghệ Bác ngạc nhiên.

Lý Nghệ Bác cảm thấy, lối đánh của Lương Phương có phần quá khích, nhưng quả thật nó rất có tác dụng với Mạc Phàm. Hắn buộc Mạc Phàm phải cùng hắn bán máu, mặc kệ Mạc Phàm muốn né tránh hay đánh trả, cậu đều đang chạy theo hắn. Từ đó, đấu pháp du kích của Mạc Phàm không thể sử dụng. Lương Phương đã dùng một cách rất thô, rất bạo để bắt thóp cậu. Đánh tới đánh lui, dù hắn không chiếm lợi thế bao nhiêu, nhưng Mạc Phàm cũng không cách nào bắt vào tiết tấu riêng mình.

"Tối nay Lương Phương trạng thái tốt nhỉ?" Nguyễn Thành thấy vậy lập tức high lên. Quyền chủ động? Không ngờ y nói đại mà trúng rồi, quyền chủ động trong trận đang nằm gọn dưới tay Lương Phương. Bất kể Mạc Phàm xử lý thế nào, Lương Phương vẫn ra sức đổi máu, thậm chí có mấy pha hắn thiệt thòi chắc, hắn càng chủ động đón lấy. Coi như Mạc Phàm lời tí máu, nhưng tiết tấu thì sao? Đấu pháp thì sao? Theo mây mù giăng lối cả!

"Vi Thảo nghiên cứu ra cách trị Mạc Phàm rồi!" Ngoài trận, Diệp Tu bỗng nói.

Đấu pháp điên cuồng của Lương Phương đêm nay, kỳ thực không phải vì hắn là cuồng kiếm sĩ, mà nói đúng hơn, có lẽ đó chính là đấu pháp Vi Thảo sắp đặt sẵn chuyên trị Mạc Phàm. Cuồng kiếm sĩ chơi đổi máu được, các nghề khác đều đổi máu được, chỉ riêng Mạc Phàm không thể. Nếu trao đổi, đấu pháp Phút Huy Hoàng của cậu coi như tạch.

"Bị áp chế rồi." Ngụy Sâm nói.

"Để xem nó có cách nào xử lý không." Phương Duệ nói.

HP đôi bên trông chẳng cách biệt là bao. Nếu chỉ xét con số, Mạc Phàm còn cao máu hơn vì Lương Phương đánh như không cần mạng vậy. Thế nhưng những ai hiểu chuyện đều nhìn ra, người chiếm chủ động trong trận đang là Lương Phương. Lượng HP hắn mất, đổi về không chỉ là máu Hại Người Không Mệt, mà còn là tiết tấu của Mạc Phàm.

"Giết!!"

Lương Phương gầm một câu trên kênh chat. Càng đánh càng high, càng high càng điên, tay cũng càng nhanh, tấn công tới tấp, Hại Người Không Mệt rơi vào vòng xoáy do hắn điều khiển, không đường thoát thân.

Đâm Xung Phong!

Chiêu này lúc nãy đã được Trúc Lịch sử dụng, Mạc Phàm thấy khó né, bèn ra chiêu mạnh hơn để trao đổi, nhưng lần này...

Phụt!

Một luồng khói tỏa ra, trọng kiếm dưới tay Trúc Lịch chỉ chém trúng một con người rơm thế mạng.

Thuật Thế Thân?

Ku kia chạy á? Lương Phương sửng sốt. Nãy giờ chơi trò đổi máu rất nhiệt, Mạc Phàm có từng trốn chạy đâu?

Nhưng không, Mạc Phàm chỉ lùi nhẹ thôi, rồi quay lại ngay!

Thấy Hại Người Không Mệt lao lên, Lương Phương lấy lại tinh thần. Không hề lơ là cảnh giác, hắn tiếp tục thể hiện ý đồ chơi cứng đổi máu, bất chấp người thiệt thòi là mình.

Phập! Phập!

Tiếng kiếm chặt thịt vang lên rất rõ, cho thấy một pha đổi máu đã hoàn tất.

"Tiếp!" Đang high, Lương Phương bắt đầu bật mode nói nhiều.

"Ha ha, đánh hổ báo lắm!" Nguyễn Thành sung sướng miễn bàn, lớn tiếng khen ngợi. Y vừa dứt lời, Hại Người Không Mệt bỗng lùi về, không đánh tiếp như Lương Phương muốn.

"Chạy đâu đó?" Lương Phương trợn mắt, vội điều chỉnh thế tấn công. Hắn vừa đuổi theo, Mạc Phàm đột nhiên quay về nghênh đón.

Lại một pha trao đổi.

Và sau đó, Hại Người Không Mệt lại chạy.

Lương Phương nực rồi nha.

Chạy xong đứng lại đổi máu, khác gì ở yên một chỗ đổi máu? Chạy chi vậy ba?

Lương Phương đách hiểu nổi, bèn mặc kệ, việc mình mình làm. Trong khi đó, Mạc Phàm đã đánh theo lối khác hoàn toàn. Đấu pháp Phút Huy Hoàng của cậu bị kèm bởi những tràng lăn xả điên cuồng của Lương Phương, thế là cậu quyết định đổi sang đánh một tẹo thì chạy. Buồn thì chưa đánh đã chạy, vui thì đánh mấy hit mới chạy.

Chơi kiểu gì thế này?

Cái tên Mạc Phàm bộ khoái du kích lắm hả? Giày vò nhau chi đây, giải trí lắm hả?

Người xem đều than vắn thở dài, nhưng dàn tuyển thủ chuyên nghiệp hàng top đang theo dõi trận đấu ngoài sân đã nhìn ra mấu chốt bên trong,

"Ừ, khá quá bây!" Sau một pha trao đổi, Phương Duệ gật đầu khen, "Thằng ngu Lương Phương chắc chưa phát hiện đâu nhỉ?"

"Chắc phát hiện rồi." Diệp Tu cười.

Đúng vậy, hắn đã phát hiện. Không chỉ Lương Phương, các khán giả có để tâm đều dần dần phát hiện, HP hai nhân vật bắt đầu có cách biệt, mà cách biệt càng lúc càng xa. Điều này xảy ra từ khi Mạc Phàm bắt đầu thay đổi cách đánh.

Tại Lương Phương bán máu hơi quá? Cũng đúng, nhưng quan trọng hơn là, Mạc Phàm đã biết suy tính. Mỗi lần trao đổi, cậu đều tính xem có lời không, lời có to không. Nếu chưa đủ to, hoặc tính không ra, thì thôi mình chạy. Đó là nguyên nhân của những pha Hại Người Không Mệt chưa đánh đã chạy.

"Nếu Lương Phương tiếp tục trao đổi, người thua sẽ là cậu ta." Lý Nghệ Bác cười.

"Giờ chắc cậu ấy không dám đổi nữa nhỉ?" Phan Lâm nói.

"Vậy sao đỡ nổi Mạc Phàm?" Lý Nghệ Bác nói.

Câu trả lời là: Không, không tuổi gì đỡ nổi Mạc Phàm cả.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui