Toàn Chức Cao Thủ

Edit & beta: Lá Mùa Thu

Mùa giải thứ mười Liên minh Vinh Quang chuyên nghiệp, các trận đoàn đội cuối cùng của vòng bảng nối nhau diễn ra trên mười nhà thi đấu. Mỗi đội sáu tuyển thủ, tổng cộng 120 tuyển thủ. Trong số đó, có 60 người sắp phải đặt dấu chấm hết cho hành trình một năm của mình, 48 người sắp bước lên hành trình mới khắc nghiệt hơn, và 12 người sẽ chào tạm biệt sàn đấu này.

Tại sân nhà Hưng Hân, một chiến đội đã cầm chắc tấm vé đi tiếp, chiến đội còn lại vẫn đang vì tấm vé ấy mà nỗ lực đến phút cuối cùng.

Nhất định phải thắng.

Ba Lẻ Một không còn con đường nào khác. Chỉ có chiến thắng, họ mới cứu vớt được mọi thứ mình đã bỏ ra suốt một năm trời. Còn bên phía Hưng Hân...

"Lượt cuối vòng bảng rồi, cho người ta thấy một năm qua các em đã tiến bộ thế nào đi!" Diệp Tu nói.

Sắc mặt cả đội đều nghiêm túc.

"Phương Duệ đại đại, chú cũng vậy." Diệp Tu gọi đích danh.

"Cút cút cút!" Phương Duệ chịu nhận mới lạ. Người ta là ngôi sao nổi tiếng nha, trưởng thành là sao? Nghe như con gà ấy! Phương Duệ cảm thấy dù mình đổi nghề, cũng nên gọi là rèn giũa chứ cái gì mà trưởng thành?

"Đánh sấp mặt họ! Đây là kinh nghiệm đánh vòng chung kết, khó gặp lắm. Ba Lẻ Một đang khát vọng tranh thắng cực mạnh, lòng quyết chiến không khác gì các đội vào vòng trong cả. Mọi người cố gắng cảm nhận tiết tấu ấy đi!" Diệp Tu bảo.

Hắn không đang nói suông.

Kinh nghiệm đánh vòng chung kết và đánh tổng chung kết là những khái niệm rất riêng biệt. Vòng chung kết có tiết tấu và bầu không khí dồn dập hơn vòng bảng, trận tổng chung kết lại càng đạt đến đỉnh điểm, nơi mà trạng thái tâm lý tuyển thủ đóng vai trò cực kỳ quan trọng. Tuyển thủ thiếu kinh nghiệm trong các tình huống này sẽ căng thẳng quá mức, hoặc cẩn thận quá mức, hoặc lo được lo mất, v.v... còn tuyển thủ có kinh nghiệm sẽ biết nên vào trận bằng thái độ thế nào. Họ rất biết cách điều tiết tâm lý bản thân, khi cần cẩn thận thì cẩn thận, khi cần thẳng tay cũng sẽ không nhùn.

Có khá nhiều tuyển thủ chơi mờ nhạt ở vòng bảng, nhưng lại vô cùng tỏa sáng trong vòng chung kết. Họ được gọi là những người có cái đầu lạnh. Tố chất tâm lý của họ siêu mạnh, càng là thời khắc then chốt, càng có thể đứng ra đảm đương trọng trách nặng nề.

Trong đội hình Lam Vũ hiện nay, khí công sư Tống Hiểu là một tuyển thủ nổi tiếng với cái đầu lạnh như thế. Nếu xét thống kê kỹ thuật và biểu hiện ở vòng đấu bảng, trình Tống Hiểu không phải đại thần, nhưng chỉ cần vào đến vòng chung kết, sức chiến đấu của y sẽ đột nhiên tăng vọt. Mùa giải thứ năm ra mắt Liên minh, mùa giải thứ sáu tức năm tân binh thứ hai, y đã là một trong các chủ lực giúp Lam Vũ đoạt tổng quán quân. Từ biểu hiện ở vòng chung kết năm đó, y được người ta khen tụng với danh hiệu "Quý ngài then chốt". Đội hình Lam Vũ những năm gần đây thay đổi không ít lần, nhưng Tống Hiểu vẫn ngồi vững ghế chủ lực. Ở vòng đấu bảng, y thường xuyên đánh thay phiên. Đến vòng chung kết, y lập tức lên slot chính. Hiển nhiên, Lam Vũ hiểu rất rõ sức mạnh của y nằm ở đâu.

Có thể nói, Tống Hiểu sở hữu tố chất trời sinh. Phần lớn các tuyển thủ như y đều nuôi dưỡng tố chất ấy từ kinh nghiệm đánh vòng chung kết. Họ là những lão tướng đã qua trăm trận, có thể không góp mặt liên tục trong vòng bảng, nhưng vòng chung kết mới là nơi họ thực sự tỏa sáng. Đó chính là giá trị của kinh nghiệm đánh vòng chung kết.

Dàn tân binh Hưng Hân rất thiếu hụt ở khoản này. Theo mắt nhìn của Diệp Tu, tố chất tâm lý của họ đều cực cao, nhưng chính hắn cũng không dám xác định liệu họ có chống chọi nổi áp lực của vòng chung kết hay chăng. Trận đấu đêm nay là một trải nghiệm hiếm có, bởi Ba Lẻ Một chắc chắn sẽ đánh hăng như thể không còn ngày mai. Vì vậy, Diệp Tu mới muốn Hưng Hân đừng quá thả lỏng. Phải nhiệt như Ba Lẻ Một, phải trải nghiệm bầu không khí của một trận đấu sinh tử. Mấy lượt gần đây cũng gay cấn đấy, nhưng không sánh nổi tính chất sống còn của lượt cuối, càng không sánh nổi cường độ vòng chung kết về sau.

"Rõ!" Người Hưng Hân đáp. Họ nối đuôi nhau lên sân, vào phòng đấu.

Bên kia, Ba Lẻ Một cũng đã sẵn sàng. Quẹt thẻ đăng nhập, hai đội đồng loạt vào trận. Trên bản đồ Lầu Gỗ mà Hưng Hân chọn, có một cao điểm vô cùng quan trọng. Xét đặc thù chiến thuật của Ba Lẻ Một hiện tại, nếu cao điểm trên bản đồ bị chiếm, hành động của họ sẽ bị kiểm soát hoàn toàn, đấu pháp Liều Minh Một Hit đang dùng cũng sẽ gặp kìm hãm gắt gao.

Do đó, ý đồ chiến thuật của Hưng Hân đầu game rất dễ đoán: Chiếm cao điểm!

Ba Lẻ Một không đến mức mù tịt bản đồ này. Vừa vào game, họ lập tức xông thẳng về phía trước. Là yếu điểm chiến thuật, lầu gỗ không nằm quá gần điểm spawn của đội nào, buộc cả hai đội phải di chuyển một khoảng cách như nhau để có thể tiếp cận. Muốn biết ai tới trước, phải xem tốc độ di chuyển của mỗi đội.

Toàn quân Ba Lẻ Một cùng lao đi, nhưng rất nhanh đã có sự phân lớp rõ rệt.

Phong Cảnh Sát của đội trưởng Dương Thông vượt lên dẫn đầu. Dường như không có ý định chờ đồng đội, anh bật max tốc lực di chuyển, phóng về phía lầu gỗ.

Sở hữu khá ít trang bị bạc, thuộc tính nhân vật Hưng Hân không phải bài toán khó. Vòng bảng đã đánh đến lượt thứ 38, Hưng Hân thu hút vô số quan tâm nên khó tránh bị nghiên cứu sâu. So tốc độ di chuyển, Dương Thông có lòng tin mình không thua bất kỳ nhân vật bình thường nào của Hưng Hân.

Tiếc thay, đội hình Hưng Hân có một nhân vật không bình thường cho lắm.

Quân Mạc Tiếu.

Nếu tên tán nhân này sử dụng chuỗi kỹ năng di chuyển, e rằng tốc độ sẽ vượt qua Phong Cảnh Sát. Tuy nhiên, Dương Thông đoán Hưng Hân sẽ không để Quân Mạc Tiếu đảm nhiệm toàn bộ việc chiếm cao điểm. Quân Mạc Tiếu là tay cận chiến chính của đội hình chủ lực Hưng Hân, nên người thích hợp đi chiếm cao điểm nhất là Mộc Vũ Tranh Phong mới phải. Mộc Vũ Tranh Phong di chuyển không nhanh bằng Phong Cảnh Sát, Dương Thông nghĩ Hưng Hân cũng đã cân nhắc điều này. Phương án ổn thỏa nhất là cho Quân Mạc Tiếu đi chiếm chỗ trước, sau đó chờ Mộc Vũ Tranh Phong đến thay.

Dương Thông suy đoán rất hợp lý, rất chu toàn.

Dẫu bao năm qua chưa từng đạt thành tích cao, số lần Ba Lẻ Một thành công tiến vào vòng chung kết vẫn rất nhiều. Là tuyển thủ ra mắt mùa ba, Dương Thông cũng tích lũy từng ấy năm kinh nghiệm. Anh hiểu quá rõ cảm giác nghẹt thở của một trận đấu sống còn như đêm nay. Cái gọi là kinh nghiệm đánh vòng chung kết, anh dĩ nhiên không thiếu. Vậy nên lúc này, anh mới có thể tỉnh táo phân tích mọi vấn đề.

Phong Cảnh Sát một thân một mình lao đi, không phải để chiếm cứ điểm mà để trinh sát. Quân Mạc Tiếu bên Hưng Hân chạy nhanh hơn, dễ giành quyền chủ động hơn, nếu anh cố giằng co sẽ không phải cách hay. Mấu chốt khi đánh ở vòng chung kết là bạn phải đứng ở thế vững chắc khó ngã trước đã, mấy thứ khác tính sau. Do đó, Dương Thông chẳng hề có ý định đánh gấp. Anh chỉ muốn quan sát thật kỹ bố trí của Hưng Hân. Anh muốn xem Hưng Hân đánh thế nào, nếu mình lợi dụng được thì tốt, nếu không thì chờ thời. Tóm lại, chỉ cần tình thế không quá bắt buộc, anh sẽ chờ đến khi chắc ăn 100% mới ra tay.

Lầu gỗ dần dần xuất hiện trong tầm nhìn Phong Cảnh Sát. Di chuyển ngoằn ngoèo để tiếp cận, anh kiểm tra mọi địa hình xung quanh căn lầu. Theo tính toán của Dương Thông, nếu Quân Mạc Tiếu chạy max tốc lực, hắn ắt hẳn đang có mặt tại đây. Nhưng sân thượng rất trống trải, Quân Mạc Tiếu ở đâu? Dưới lầu? Bên trong? Hoặc đang lân la gần đó? Hắn sẽ chờ mình bước vào và đánh lén bất ngờ?

Dương Thông biết tính tốc độ di chuyển của đối thủ, đồng thời cũng biết đối thủ sẽ làm tương tự với mình. Tuy đồ bạc ẩn giấu mọi thuộc tính của Phong Cảnh Sát, nhưng anh đã chinh chiến trong giới suốt bấy nhiêu năm, người ta có lẽ không tính ra chỉ số chính xác thôi chứ đúng khoảng 70%, 80% thì khó gì? Cáo già ấy à, Hưng Hân đâu có thiếu? Bọn họ chắc chắn không lạ gì anh.

Đó là lý do Dương Thông đi vòng, nhằm xác định rõ hơn vị trí của Quân Mạc Tiếu. Thế nhưng vòng một hồi, anh vẫn chưa phát hiện thấy hắn. Xung quanh lầu gỗ có vài chỗ thích hợp núp lùm, Dương Thông đã kiểm tra cả mà không gặp. Vậy chỉ còn một khả năng duy nhất: Quân Mạc Tiếu đang ở trong căn lầu.

Giữa lầu gỗ là cầu thang xoắn ốc dẫn lên nóc, không có cửa sổ. Nếu đang giấu mình bên trong, Quân Mạc Tiếu sẽ khó lòng biết được diễn biến bên ngoài. Hắn chỉ có thể mai phục chờ thời.

Dương Thông không tiến thêm một bước xác định. Anh đã có dự tính khác. Khi đi trinh sát quanh lầu, anh tìm thấy một vị trí cover rất tốt. Anh quyết định quay lại núp lùm. Kỳ thực, Dương Thông cũng không chắc về việc Diệp Tu đã ở đây. Điều duy nhất anh dám khẳng định là Mộc Vũ Tranh Phong chưa đến. Nếu muốn cướp cứ điểm, cô sẽ nhanh chóng xuất hiện ngay thôi.

Với vị trí đang núp, Phong Cảnh Sát dư sức chặn đường cô. Chỉ cần tóm được Mộc Vũ Tranh Phong, kế hoạch chiếm cứ điểm của Hưng Hân xem như xong. Là một thích khách, Phong Cảnh Sát không sợ cận chiến với bậc thầy pháo súng. Anh có thể áp đảo Mộc Vũ Tranh Phong để Hưng Hân buộc phải qua cứu viện. Khi đó, Ba Lẻ Một sẽ áp chế Hưng Hân toàn diện, chiến thuật của Hưng Hân sẽ đi về miền dĩ vãng.

Mạch suy nghĩ vô cùng logic. Dương Thông không hổ là một lão tướng đầy kinh nghiệm, nhất là kinh nghiệm đánh vòng chung kết.

Phong Cảnh Sát lặng lẽ vào chỗ. Chỗ anh chọn cực kỳ đẹp, vừa bao quát hướng spawn của Hưng Hân, vừa đảm bảo bản thân không bị ai tập kích. Trên sân thượng hay bên dưới lầu gỗ đều không thấy được nơi này vì đây là góc chết. Thế là vừa yên vị, có tiếng pháo bỗng vang bên tai anh.

Tới rồi!

Dương Thông biết, đó là Mộc Vũ Tranh Phong đang dùng Phi Pháo di chuyển.

Tiếng động càng lúc càng gần. Dương Thông âm thầm đếm ngược. Anh muốn tấn công ở thời cơ tốt nhất.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Dương Thông đã có thể nhìn thấy trong đầu hình ảnh Mộc Vũ Tranh Phong bay đến bằng từng đợt pháo.

Ầm!

Đây rồi!

Sau thêm một tiếng nổ, một tia chớp xẹt ngang não Dương Thông. Kinh nghiệm tích lũy bao năm cho anh ý thức rất mạnh, không cần tính toán cũng có thể cảm giác bằng bản năng. Phong Cảnh Sát đứng phắt dậy. Mộc Vũ Tranh Phong quả nhiên hiện ra trong tầm nhìn.

Hồ Quang Thiểm!

Anh lao vút đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui