Toàn Chức Cao Thủ

Edit & beta: Lá Mùa Thu

"Hưng Hân vs Ba Lẻ Một đã đánh xong, Hưng Hân thắng."

Trên sóng trực tiếp Luân Hồi vs Bách Hoa, Phan Lâm vừa nhận được tin chiến sự nóng sốt, bèn lập tức thông báo luôn.

"Ồ, Hưng Hân thắng." Lý Nghệ Bác thở dài, giọng điệu tràn đầy buồn bã. Phan Lâm không tiếp lời mà cũng chỉ thở dài khe khẽ. Hắn đưa mắt quay về trận đấu đang trực tiếp.

Hưng Hân thắng là tin tốt cho Bách Hoa, nhưng tiếc thay, Bách Hoa lại không giành được cơ hội trước mắt. Trong trận đoàn đội với Luân Hồi, Bách Hoa rơi vào thế yếu rõ rệt. Hiện tại, hai đội đang 5v4, tướng chết trận thuộc về Bách Hoa. Xem ra, Bách Hoa không thể thắng Luân Hồi trọn hai lượt vòng bảng mùa này.

Liệu sẽ có bước chuyển ngoặt?

Phan Lâm và Lý Nghệ Bác im lặng theo dõi. Đến lúc này, bình luận viên như họ không cần thiết lên tiếng nữa, trừ phi phép màu xảy ra.

"Trận Hô Khiếu thế nào rồi?" Lý Nghệ Bác đột nhiên hỏi.

"Chưa xong." Phan Lâm nãy giờ vẫn theo dõi nhiều bên, nhưng cũng chỉ biết bên Hô Khiếu chưa kết thúc chứ không rõ chi tiết.

Thêm một tướng Bách Hoa ngã xuống. Phép màu, càng lúc càng khó xuất hiện.

Phan Lâm tiếp tục thở dài.

Bách Hoa dốc hết toàn lực, đối đầu với ông lớn tầm cỡ Luân Hồi mà vẫn ôm chặt hi vọng, cướp được 2 điểm lôi đài và vượt mặt Hô Khiếu, giành quyền quyết định số phận chính mình trong tay. Nhưng ông trời lại lần nữa đùa cợt bọn họ. Giành quyền quyết định số phận vào tay thì sao? Vẫn có thể vuột mất. Họ đành phải chờ kết quả Hô Khiếu vs Vi Thảo như cũ.

Trong hai trận, Luân Hồi vs Bách Hoa kết thúc trước.

6 - 4.

Một chiến thắng không quá đậm cho Luân Hồi, nhưng cả nhà thi đấu rộn rã vui mừng.

38 lượt đấu thế là kết thúc. Luân Hồi tổng điểm 319, dẫn đầu toàn Liên minh từ lượt đấu đầu tiên đến nay, chưa một lần bị vượt mặt. Giải quán quân vòng bảng đã về tay từ bốn lượt trước, nhưng họ chưa ăn mừng to vì tôn trọng các đội khác. Giờ vòng bảng kết thúc thật sự rồi, họ không cần tém cái sự sung sướng lại nữa. Đây là sân nhà Luân Hồi, nghi thức ăn mừng chuẩn bị từ sớm, chưa chờ đánh xong đã rục rịch bùng phát.

Giữa vô vàn cười nói hân hoan đó, các tuyển thủ Bách Hoa bắt tay cuối trận với Luân Hồi. Chiến đội Luân Hồi sống có đức, chờ bắt tay xong mới vung cao nắm đấm, hòa vào tiếng hoan hô khắp nhà thi đấu của fan Luân Hồi, ăn mừng chiến thắng 38 lượt đấu thuộc về mình.

"Chúng ta là quán quân!"

Nhà thi đấu bật bản nhạc ăn mừng chiến thắng kinh điển của Queens. Fan trên khắp khán đài cất tiếng hô to khẩu hiệu. Với vòng bảng, đây là một sự thật không thể chối cãi. Với vòng chung kết sắp tới, đây là lời chúc lành tốt đẹp nhất.

Tuyển thủ Bách Hoa thẫn thờ xuống sân trong bầu không khí đó. Có ai để mắt đến kẻ bại trận sao? Mà, Bách Hoa cũng đâu phải lần đầu tiên gặp tình cảnh này? Bậc tiền bối Bách Hoa, đã từng ba lần bước xuống sàn đấu cao nhất của trận tổng chung kết, bằng cách hệt như họ đêm nay vậy.

"Bên kia xong chưa?" Vì mới đánh xong, các tuyển thủ Bách Hoa chưa biết kết quả Vi Thảo vs Hô Khiếu. Họ được báo rằng đối thủ cạnh tranh trực tiếp vẫn chưa kết thúc phần đoàn đội.

"Còn hi vọng không?"

Trong lòng mọi người vẫn mong mỏi nhiều lắm, nhưng cảm giác chờ đợi vu vơ một tia hi vọng mà đôi bàn tay không thể tự nắm bắt lấy thật quá khó nuốt. Họ như thịt cá trên thớt, ngoài ngây ngốc chờ và chờ thì chẳng thể làm gì khác hơn.

Sẽ ra sao đây?

Trong mắt mỗi người đều là trông mong, là nôn nóng, đủ loại tâm trạng, cho đến khoảnh khắc tin chiến sự truyền về.

"Mình vào rồi." Người đầu tiên nhận tin nói.

"Thật sao?" Vu Phong thở phào nhẹ nhõm, ngồi vật xuống ghế tuyển thủ bên sân. Sợi dây thần kinh đã căng không biết bao lâu kia, cuối cùng cũng thả lỏng.

"Vào rồi?" Có người vẫn cố xác nhận.

"Đúng, vào rồi, mình vào rồi, Hô Khiếu thua Vi Thảo, mình hơn 1 điểm, vào vòng chung kết rồi!!" Người nhận tin kích động.

Người Bách Hoa nhìn nhau.

Phấn khích chăng? Vui mừng chăng?

Không, hoàn toàn không. Khi ông trời chịu ban phát tí ánh nhìn cho Bách Hoa, một sự may mắn như trở về từ cõi chết là tất cả những gì họ cảm nhận được.

Trên sóng trực tiếp, Phan Lâm và Lý Nghệ Bác hiển nhiên cũng đã nhận tin.

"Không ngờ kết quả lại đầy kịch tính thế này." Phan Lâm nói.

"Đúng vậy, ba trận đấu đoàn cuối cùng với ba đội nhất thiết phải thắng, lại không một đội nào thắng cả. Vì vậy, điểm số giữ nguyên không đổi." Lý Nghệ Bác nói.

"Cũng không hẳn là giữ nguyên." Phan Lâm cười, "Trước đêm nay Hô Khiếu hạng 8, Bách Hoa hạng 9, nhưng Bách Hoa lượt này được 4 điểm, vượt mặt Hô Khiếu, thành công lọt vào top 8."

"Rất đáng tiếc, chiến đội Hô Khiếu đã không thể tiến vào vòng chung kết." Lý Nghệ Bác nói.

"Nhưng họ là một đội trẻ, năm sau tiếp tục phấn đấu là được!" Phan Lâm nói.

Vòng bảng đã kết thúc như thế.

Nhà thi đấu Vi Thảo không phấn khích ăn mừng như bên Luân Hồi, bởi với Vi Thảo, họ chỉ vừa đánh xong một trận không ảnh hưởng đến vị thế bảng tổng sắp. Giành vé vào vòng chung kết? Họ không cần thiết phải tung hô ầm ĩ. Nhà thi đấu Vi Thảo như bao đêm thứ Bảy khác, dành tặng tràng pháo tay cho cả hai đội mà thôi, dẫu một trong hai đội nhận tiếng vỗ tay đó là kẻ mất mát nhất đêm nay.

Thua rồi.

Kết thúc rồi.

Thời điểm end game, người Hô Khiếu đã biết rõ kết cục này. Họ là chiến đội không thể thua nhất, nhưng họ đã thua.

Nghe tin Ba Lẻ Một và Bách Hoa cũng thua trận, người Hô Khiếu càng thêm buồn bã. Cơ hội nằm đó, họ lại không cách nào nắm trong tay.

Lượt đấu thứ 38 vòng bảng, chiến đội Hô Khiếu đặt dấu chấm hết cho hành trình mùa giải thứ mười của mình. Họ dừng chân trước ngưỡng cửa vòng chung kết. Đối với một chiến đội từng hô hào muốn đoạt quán quân như Hô Khiếu, đây là thất bại thảm hại. Họ làm sao ngờ rằng, mùa hè này sẽ kết thúc nhanh đến vậy? Ngày tháng sắp tới nên làm gì, họ không biết. Trên gương mặt mỗi người Hô Khiếu đều là vẻ hoang mang tột độ, và họ cứ thế rời khỏi sàn đấu. Nỗ lực cả vòng bảng, dốc sức cả vòng bảng, đêm nay hoàn toàn quy về điểm bắt đầu.

Mười trận đấu thuộc lượt 38 dần dần truyền ra kết quả. Thứ hạng cuối cùng, cũng tức là tình hình cặp đấu trong vòng chung kết, đang được quyết định.

Phần bình luận trên sóng trực tiếp vẫn chưa chấm dứt bởi đang chờ thời khắc này. Khi kết quả trận cuối truyền về, Phan Lâm và Lý Nghệ Bác nhanh chóng sắp xếp tin tức và thông báo sơ lược tổng điểm cuối chặng đường.

Chiến đội Luân Hồi, tổng điểm 319, trở thành quán quân vòng bảng mùa giải thứ mười.

Kế đó là chiến đội Bá Đồ, tổng điểm 278. Họ bắt đầu mùa giải này không dũng mãnh như mùa trước, thậm chí còn bị đặt nghi vấn nhiều lần, nhưng khi lượt 38 kết thúc, họ đã lặng lẽ áp đảo tất cả các chiến đội khác, ngồi vững hạng nhì.

Chiến đội Lam Vũ xếp hạng 3, chỉ thua Bá Đồ 1 điểm. Vị trí của họ và Bá Đồ hoán đổi liên tục, đến lượt cuối thì kém đúng 1 điểm.

Chiến đội Vi Thảo 270 điểm, ghi danh hạng 4. Hạng 5 là chiến đội Lôi Đình, kế đến là Hưng Hân, Ba Lẻ Một, Bách Hoa, tức ba đội vừa xác định tư cách đi tiếp sau lượt cuối cùng.

Chiến đội Hô Khiếu rơi xuống hạng 9 trong tiếc nuối, với cách biệt chỉ 1 điểm. Hư Không hạng 10, Yên Vũ hạng 11, sau đó là Thần Thoại, Hoàng Phong, Hạ Vũ, Nghĩa Trảm, Khinh Tài, Việt Vân, Chiêu Hoa.

Minh Thanh và Lâm Hải là hai đội duy nhất có tổng điểm không hơn 100, sẽ bị loại khỏi Liên minh.

Kết thúc rồi!

Với các đội xếp dưới top 8, mùa giải thứ mười đến đây là hết. Còn tám đội đầu bảng sẽ bước lên đấu trường cuối cùng. Căn cứ theo cách sắp xếp của Liên minh nhiều năm qua, thứ tự xếp hạng đã nói cho mọi người biết tình hình cặp đấu vòng chung kết.

"Luân Hồi hạng nhất, tứ kết sẽ đụng độ Bách Hoa." Phan Lâm thông báo.

"Thật là... Hai đội này mới đánh xong lượt cuối vòng bảng, giờ sắp gặp lại lần nữa cho lượt đầu tứ kết. Hai hiệp, cũng có thể sẽ là ba hiệp." Lý Nghệ Bác nói.

"Sau đó là Bá Đồ vs Ba Lẻ Một, Lam Vũ vs Hưng Hân, Vi Thảo vs Lôi Đình." Phan Lâm nói.

"Ừ, sau đó nữa, người thắng trận Luân Hồi vs Bách Hoa, sẽ gặp người thắng trận Vi Thảo vs Lôi Đình. Người thắng trận Bá Đồ vs Ba Lẻ Một, sẽ gặp người thắng trận Lam Vũ vs Hưng Hân. Và người thắng cuối cùng của hai trận trên sẽ gặp nhau trong tổng chung kết." Lý Nghệ Bác tiếp nối bằng toàn bộ lộ trình còn lại.

"Chỉ đạo Lý có muốn dự đoán xu thế vòng chung kết không ạ?" Phan Lâm hỏi.

"Ha ha, khó lắm. Đến vòng chung kết, mọi thứ trong vòng bảng đều không còn giá trị tham khảo. Chưa kể, thể thức thi đấu khác biệt của vòng chung kết hiện tại đã ngăn cản mọi dự đoán xu thế bằng biểu hiện vòng bảng. Ví dụ như chiến đội Bá Đồ đi, họ từng bị nghi vấn ở vòng bảng, nhưng giờ người ta mới biết rằng họ đang cố ý giữ sức. Thế thì, Bá Đồ sẽ mạnh đến đâu khi vào vòng chung kết? Khó nói lắm đúng không?" Lý Nghệ Bác trình bày.

"Vậy còn chiến đội Hưng Hân? Chỉ đạo Lý, anh thấy sao? Họ là một chiến đội mới, lại bất ngờ đánh thẳng vào vòng chung kết từ mùa giải đầu tiên gia nhập. Thật sự chưa từng thấy trong lịch sử! Chỉ đạo Lý, anh cảm thấy họ có thể đi xa đến đâu?" Phan Lâm tiếp tục đặt câu hỏi.

Lý Nghệ Bác nghe mà run rẩy. Hưng Hân đó ba! Con sợ nhất là bàn về Hưng Hân đó!

"Ờ ừm, Hưng Hân ấy à... Nếu anh nói đó là đội mới, thì tôi gọi họ là bình mới rượu cũ cho đúng hơn. Diệp Tu nè, Tô Mộc Tranh nè, Phương Duệ nè, ba người này kinh nghiệm đánh vòng chung kết đâu kém bất kỳ đội nào? Thế nhưng họ lại ngồi chung với cả một dàn tân binh, một đội pha trộn mới cũ như Hưng Hân mới gọi là chưa từng thấy trong lịch sử. Họ sẽ đi xa đến đâu, tôi cũng muốn xem thử lắm." Lý Nghệ Bác nói.

"Ha ha, bên nhà thi đấu Hưng Hân vừa họp báo xong. Phóng viên hỏi cái nhìn về vòng chung kết, anh đoán Diệp Tu trả lời thế nào?"

"Anh ta trả lời thế nào?" Lý Nghệ Bác hỏi.

"Anh ấy nói, đã đến tận đây rồi, ai cũng đừng hòng đá tôi đi." Phan Lâm thuật lại.

"Ha ha, cũng mong là thế!" Lý Nghệ Bác cười.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui