Toàn Chức Cao Thủ

Kim Hương từng hai lần thua thiệt dưới tay của Hại Người Không Mệt, sao có thể không đề phòng. Nghề nghiệp công kích xa như bậc thầy pháo súng, vốn phải gắng hết sức không cho đối phương cơ hội tiếp cận, hai lần trước chủ quan, nhưng lần này sẽ không như vậy nữa. Vừa thấy Hại Người Không Mệt cử động, Kim Hương lập tức dùng Phi Pháo lùi lại. Hai người chơi ở hai bên trái phải đã mạnh mẽ tiến lên nghênh đón, một pháp sư chiến đấu, một cuồng kiếm sĩ.

Một chiến mâu, một trọng kiếm, đồng thời đâm tới Hại Người Không Mệt.

Hại Người Không Mệt tung người nhảy lên, một chiêu Tước Lạc thao tác vô cùng nhanh khiến hai người không kịp phòng bị, vai đều bị đạp một cái.

Lần này Hại Người Không Mệt không dám đánh ngã rồi đạp đối thủ, người ta có hơn hai mươi người, nghề cận chiến đang bao vây, nghề viễn trình cũng tấn công, căn bản không thể dừng lâu một chỗ như thế. Đạp lên vai mỗi người, hắn lập tức lộn vòng lui về sau. Rồi cứ thế hứng mưa đạn giữa trời, đối phương vừa đông vừa có chuẩn bị sẵn, tấn công quả thực khá sít sao.

Mới đánh một chiêu, tay chân đã hơi luống cuống, dưới tình huống thế này, Hại Người Không Mệt thật sự không còn tự tin nữa, thứ hắn có thể trông cậy vào, cũng chỉ có một chiêu này mà thôi.

Vừa mới tiếp đất đã nhanh chóng kết ấn, trực tiếp dùng Ảnh Vũ, vô số bóng người bay ra, vốn được coi là một đại chiêu, nhưng dưới tình huống này lại trở thành một chiêu tự vệ. Bóng người chớp nhoáng liên tục, quả thực khiến đối thủ không thể nắm bắt chính xác, nhưng đối thủcũng không quá chú ý loại công kích này. Tất cả cứ tung bừa kỹ năng, bóng người bay tứ tung, đánh trúng thì trúng, không trúng thì thôi, bọn họ vốn chẳng mấy để tâm.

Bên phía Diệp Tu cũng đã có người tới vây bắt, nhưng hắn không cuống quýt như Hại Người Không Mệt, coi địch như vũ khí chính là chiêuhắn quen dùng trong quần chiến, dễ dàng đánh ngã hai người xông đến nhanh nhất. Ngay sau đó là kỹ năng Súng Nòng Xoay, quét ngang một cái, lập tức chặn đứng mấy kẻ tấn công xa.

Mấy tên pháp sư vừa giơ pháp trượng, chưa kịp tung ra pháp thuật, tạo hình trông cực kỳ ngu ngốc.

“Lợi hại thật đấy!”

Khả năng khống chế toàn trận ngay khúc mở đầu quá tuyệt vời, đám lão luyện ở Thần Chi Lĩnh Vực đều biết nhìn hàng.

Quân Mạc Tiếu là Diệp Thu, lời đồn này rất vang dội. Tuy nhiên, những người có thể đồng ý đi theo Kim Hương đứng tại đây, hiển nhiên không phải đám fan vẫn còn khúc mắc với Diệp Thu. Ngược lại còn cảm thấy hứng thú với việc chém chết vị đại thần này. Bởi, làm thịt đại thần trong game quả là một chuyện đáng khoe khoang.

Vì vậy sau khi nhìn thấy kỹ thuật đẹp mắt của Diệp Tu, mọi người háo hức hơn, công kích càng thêm mạnh.

Diệp Tu vội vàng để Quân Mạc Tiếu lăn vài vòng, đối phương đuổi theo công kích đều bị hụt, nhiều đòn nhìn như sắp trúng, vậy mà đột nhiên bị ảnh phân thân của Hại Người Không Mệt lách qua cản lại.

Trùng hợp?

Cố tình trốn kiểu đó?

Hay Hại Người Không Mệt phối hợp cản lại?

Không một ai suy nghĩ kỹ càng, dù sao chỉ là chuyện cỏn con. Ảnh Vũ của Hại Người Không Mệt dưới sự đồng loạt tấn công đã nhanh chóng bị diệt mất hai ảnh giả. Ảnh giả càng ít, tình hình càng sáng sủa, công kích của đối phương cũng có mục đích hơn.

Trong khi đang điên cuồng thao tác, Hại Người Không Mệt chuyển góc nhìn nhìn lướt qua, thấy Quân Mạc Tiếu cũng đang bị dội bom tung tóe phải tránh né lăn lộn khắp nơi, nào giống kỹ thuật “giết sạch đối thủ”.

“Ai đang cầm pháo Phá Giáp của tôi?” Lúc này, Kim Hương rất hăng hái, dùng dáng vẻ lãnh đạo bước ra hỏi.

“Nộp pháo thì không giết hả?” Diệp Tu cười hỏi.

“Hừ, nếu ngay lập tức nộp ra, có thể tha cho một người.” Kim Hương nói.

“Vậy á, thế thì xem ra chỉ có tôi được tha rồi, bởi vì cậu ta không có mà nộp, ha ha ha.” Diệp

“Đồ cầm thú!!” Ảnh Vũ của Hại Người Không Mệt vừa kết thúc, nhân vật đáp xuống, kết quả thấy Diệp Tu nói như vậy liền khinh bỉ.

Kim Hương nhất thời nghẹn họng.

Theo lẽ thường, những lúc như thế này, không phải bản thân nên hiên ngang hi sinh anh dũng để đổi lấy một mạng của bạn bè ư? Nếu như vậy, mình có thể an ổn cầm lại pháo Phá Giáp, sau đó tha cho Hại Người Không Mệt, đánh chết Quân Mạc Tiếu mà không cần lật lọng. Hoàn thành tất cả mục tiêu, nhân phẩm cũng mang tiếng tốt.

Kết quả tên này lại vô sỉ đến vậy, sẵn sàng hi sinh luôn bạn bè. Cơ mà Quân Mạc Tiếu chạy mất, mình có thể lấy lại pháo Phá Giáp.

Lúc này, Kim Hương rất do dự. Cứ coi như đánh chết được mục tiêu, thì tỷ lệ rơi pháo Phá Giáp còn phải xem ăn ở. Sau khi tên này hồi sinh, không chừng sẽ chuyển pháo Phá Giáp đi mất, vậy nên cơ hội chỉ có một lần. Dựa theo xác suất, khả năng pháo Phá Giáp không rơi rất lờn. Giờ đang có cơ hội lấy lại đồ 100% trước mặt, có nên hi sinh lợi ích công hội, không giết Quân Mạc Tiếu?

Còn việc trở mặt, lấy pháo xong giết… Nhiều người đang nhìn như vậy, Kim Hương hơi ngại.

Ai ngờ cô thì thấy ngại, ai đó trong đội đã mở miệng.

“Kim Hương, cơ hội tốt đấy, cứ lừa hắn giao pháo trước rồi hẵng giết.” Có người nói.

“Làm thế không tốt đâu!” Kim Hương mở cờ trong bụng, có người tình nguyện chỉ đạo quả nhiên không thể tốt hơn.

“Không sao đâu, chúng ta giết hắn, không giết Hại Người Không Mệt, sau đó mới nói bọn chúng không có quyền chọn, không phải là ổn rồi à.” Người này nói tiếp.

“A, cách này hay!” Kim Hương xem xét xong thấy rất ổn.

Vì vậy lập tức nói: “Đem pháo giao ra đây!”

“Thả tôi đi?” Ngờ đâu Diệp Tu vẫn muốn xác nhận.

Lừa gạt bằng lời nói không được, Kim Hương lại lập tức nghẹn lời. Tuy nhiên mấy anh giai đề xuất ý kiến khi nãy lại đứng ra thay cô nói: “Trả pháo cho Kim Hương, sẽ thả mày đi.”

“‘Mày’ này là ai? Là Hại Người Không Mệt chứ ai, ha ha ha ha!” Người này nói xong lại giải thích trong kênh.

Thật bỉ ổi… Ngay cả đồng bọn cũng không nhịn được thầm khinh bỉ trong lòng.

“Chắc chắn chứ?” Diệp Tu nói.

“Ờ”

“Không hối hận chứ?” Diệp Tu nói.

“Không đâu.”

“Ầy, tôi nghĩ đi nghĩ lại, vẫn thấy không ổn lắm.” Diệp Tu nói.

“Anh!” Đến lúc này, Kim Hương đương nhiên hiểu ra bọn họ vừa bị đùa giỡn. Vì cuộc nói chuyện này, công kích của họ đều ngừng lại, khiến cả hai tên có thời gian nghỉ ngơi hồi sức.

“Một người cũng đừng hòng thoát!!” Kim Hương nổi giận nói.

“Đồng ý!” Vậy mà Diệp Tu lại hưởng ứng cô ta.

Diệp Tu vừa dứt lời, mặt đất bỗng nhiên bừng cháy, nhưng không phải dưới chân hắn và Hại Người Không Mệt, mà là bên dưới mấy người chơi bên kia.

Tất cả đều giật mình. Bão Lửa, là kỹ năng của pháp sư nguyên tố level 60, không chuyển nghề chắc chắn không học được, đứa nào lỡ tay thao tác kỹ năng vứt nhầm xuống chân đồng đội thế?

Mọi người còn chưa kịp phản ứng! Bùm một tiếng, giữa tiếng gió rít gào, một ngọn lửa đột ngộtbùng cháy lên người họ, rõ ràng tạo thành tổn thương.

“Đứa nào???” Mọi người kinh hãi, hiển nhiên có người đang công kích họ.

Sau đó trên mặt đất xuất hiện một bóng người, ngẩng đầu lên nhìn, là một nhân vật cuồng kiếm sĩ hai tay cầm trọng kiếm, từ trên nóc nhà nhảy xuống, lại trực tiếp dùng một chiêu Địa Liệt Trảm bổ xuống mặt đất.

Trong Vinh Quang có rất nhiều kỹ năng tấn công từ trên cao, tổn thương và hiệu quả sẽ tỉ lệ thuận với độ cao so với mục tiêu bên dưới. Địa Liệt Trảm chính là một trong những kỹ năng thuộc loại này, nhảy thẳng từ nóc nhà xuống, hiển nhiên là tính trọn độ cao của nóc nhà, đây là kiến thức thông thường mà ai cũng biết khi vận dụng kỹ năng này.

Dưới tình huống như thế, phạm vi công kích của Địa Liệt Trảm sẽ lớn thế nào?

Mấy em gà ở khu mới có thể không rõ, nhưng mấy tên lão luyện ở Thần Chi Lĩnh Vực tối thiểu cũng ước lượng được chút ít. Trong nhất thời, không ai dám chính diện ngăn cản sự sắc bén của công kích, tất cả đều vội vàng tránh đi, tạo thành một khoảng trống nhỏ.

Tiếp đó lại nhoáng lên hai bóng người khác, nhưng phương thức công kích không kiêu ngạo như cuồng kiếm sĩ. Hai người, một người múa chiến mâu, còn một người nắm chặt hai tay. Một pháp sư chiến đấu, một nhu đạo. Phía sau hai người, một pháp sư nguyên tố đứng trên nóc nhà, giơ pháp trượng lên, đúng là nơi Bão Lửa quét ra, hiển nhiên chính là người này dùng pháp thuật.

“Chúng là ai?” Trong tiếng kêu kinh ngạc của mọi người, một tiếng nổ vang lên, Địa Liệt Trảm như sao băng rơi xuống đất, tất cả đều cảm thấy run rẩy, lấy nơi Địa Liệt Trảm chém xuống làm trung tâm, vết rạn nứt lan rộng, giữa các kẽ đất mơ hồ lóe lên kình khí của kiếm, đây là sóng xung kích của Địa Liệt Trảm, một khi chạm phải, sẽ có khả năng bị choáng.

May thay, nhiều em đã sớm phòng bị, tản ra từ trước, chiêu Địa Liệt Trảm này không đánh trúng bất kì ai. Nhưng rồi trên người tên này lập tức tỏa ra một vầng sáng đỏ, cuồng kiếm sĩ tiến vào trạng thái Cuồng Bạo. Hai mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm một phía, khom người nhào tới trước, trọng kiếm dựng thẳng sau lưng, mũi kiếm sáng lên, bên trên cũng sôi sục khí huyết.

“Nộ Huyết Dâng Trào!!!”

Lập tức có người nhận ra khởi đầu của kỹ năng này, đại chiêu của cuồng kiếm sĩ level 70, Nộ Huyết Dâng Trào!

“Cắt ngang nó!!” Có người vội hô to.

Nộ Huyết Dâng Trào uy lực hung hãn, nhưng khởi động rất chậm, loại kỹ năng này tối kị nhất là trực tiếp sử dụng mà không có bất kỳ sự chuẩn bị nào.

Tuy nhiên, Nộ Huyết Dâng Trào không phải loại kỹ năng niệm chú như pháp sư, nên không phải chỉ cần cắt ngang niệm chú là ngăn được kỹ năng phóng thích. Muốn cắt ngang được loại kỹ năng như Nộ Huyết Dâng Trào, chỉ có hai cách, một là kỹnăng loại bắt lấy, là thứ có thể cắt ngang bất kì loại kỹ năng nào; một cách khác, là lập tức tạo nên tổn thương mà hệ thống yêu cầu đối với mục tiêu, thế thì có thể cưỡng chế phá bỏ đại chiêu này.

Cuồng kiếm sĩ lúc trước dùng một chiêu Nộ Huyết Dâng Trào làm tản ra một vòng người, cũng coi như đã làm một chút khởi đầu. Hiện giờ nếu có người muốn xông tới gần để bắt lấy thì hơi khó, nhưng nghề viễn trình vẫn có thể tranh thủ thời gian phát động công kích.

Những kỹ năng cần ngâm xướng dài thì không kịp, nhưng vẫn có thể tung vội mấy kỹ năng nhanh.

Nhất thời, tiếng súng và phép thuật vang không ngừng, toàn bộ điều hướng về phía cuồng kiếm sĩ. Ai ngờ Quân Mạc Tiếu đúng lúc này lăn tới, “xoạt” một tiếng mở ra Ô Thiên Cơ trong tay, che chắn một lượt, trực tiếp ngăn chặn một ít tổn thương.

Chặn một hồi như vậy cũng đã đủ. Nộ Huyết Dâng Trào phát động, trọng kiếm trong tay cuồng kiếm sĩ trực tiếp hóa thành một lưỡi đao máu siêu lớn, mang theo khí phách xé trời lấp đất mà chém tới. Trong chớp mắt lưỡi đao ấy chạm đất, khắp nơi nổ tung, toàn bộ xung quanh đều là màu máu đỏ tươi phun trào.

“Đệt!” Đám người chơi không thể ngăn được kỹ năng này liền vội vàng tránh né, nhưng cuối cùng vẫn có người tránh không kịp, may thay không ai bị lưỡi đao kia bổ vào đầu, bởi đó chắc chắn là điểm gây tôn thương nhất của kỹ năng này.

Pháp sư chiến đấu, nhu đạo, hai người chơi này cuối cùng cũng nhảy xuống đất. Pháp sư chiến đầu giơ chiến mâu lên dồn sức, một chiêu Hào Long Phá Quân trực tiếp đâm về phía mọi người. Nhu đạo thì lăn mình tới gần một người chơi, nhẹ nhàng linh hoạt mà bắt lấy hai chân của người chơi nọ, nhấc lên xoay một vòng.

Kỹ năng của nhu đạo: Xoay Ném.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui